Lâm Chính còn đang ngồi khoanh chân dưới đất, nghe tiếng gọi của Ái Nhiễm thì nhíu mày, anh mở mắt ra nhìn sang.
Chỉ thấy Thần Cung Thương dẫn một nhóm người thế gia Thần Cung đi đến. Cô gái bên cạnh hắn cũng nhìn chằm chằm anh, thấy Lâm Chính nhìn sang, cô gái mỉm cười khẽ gật đầu với anh.
“Người phụ nữ này là ai?”, Lâm Chính tò mò hỏi Ái Nhiễm đang tỏ ra ngạc nhiên bên cạnh.
“Nguyên Huyền Tâm, anh kiệt đứng thứ năm”, Ái Nhiễm thở gấp, thấp giọng nói.
“Đứng thứ năm bảng anh kiệt? Nguyên Huyền Tâm?”
Lâm Chính khá ngạc nhiên: “Chẳng phải nói anh kiệt không có hứng thú với cuộc thi sao? Tại sao lại có ba anh kiệt đến cuộc thi này vậy?”
“Tôi cũng không biết, có lẽ là chuyện chưa từng có trước đây!”, Ái Nhiễm cười khổ nói.
“Vậy sao?”, Lâm Chính khẽ gật đầu với Nguyên Huyền Tâm xem như chào lại.
Người đàn ông trung niên Lôi Hổ nhìn Thần Cung Thương, lạnh nhạt nói: “Thì ra là Thương anh kiệt, sao thế? Cậu muốn cầu xin cho Trùng Long Cốc à?”
“Tôi không cầu xin cho Trùng Long Cốc mà muốn nói thay cho Lôi Trạch”, Thần Cung Thương nói.
“Có ý gì?", Lôi Hổ nhíu mày.
“Lôi Hổ đại nhân, ông thử nghĩ xem nguyên nhân Trùng Long Cốc vào đấy là gì?”
“Họ nói là bảo vệ trật tự cuộc thi nhưng thật ra là làm loạn trật tự thi đấu!”, Lôi Hổ hừ một tiếng.
“Hình như không có chứng cứ chứng minh điều này nhỉ?”, Thần Cung Thương nói.
Lôi Hổ suy ngẫm, không nói gì.
“Không có bằng chứng thuyết phục nhưng ông lại muốn trừng phạt Trùng Long Cốc, quả thật là không hợp lý. Hơn nữa, ông nói người Trùng Long Cốc đến để làm loạn trật tự của đấu trường, ngăn cản các vị đại nhân đóng màn chắn, vậy động cơ của họ là gì?”, Thần Cung Thương lại nói.
“Động cơ? Dĩ nhiên là họ muốn mượn tay Duy Ngã Mệnh để giết hại cậu Lâm. Phải biết là cậu Lâm đã đánh bại đại diện Trùng Long Cốc của họ, ở vòng đầu tiên, còn lấy được Trùng Long Thích, người Trùng Long Cốc có thể không hận cậu Lâm được sao?”, trang chủ Vân Tiếu trầm giọng nói.
“Trang chủ Vân Tiếu nói không đúng rồi. Hận thì hận, nhưng tôi nghĩ với thực lực của Trùng Long Cốc, muốn tìm anh Lâm này trả thù chắc chắn là chuyện dễ như trở bàn tay, không đến mức toàn bộ Trùng Long Cốc mà chẳng đối phó được với một người ngoại vực chứ?”, Thần Cung Thương thờ ơ nói.
“Nếu không phải muốn mượn đao giết người thì là muốn lấy lại Trùng Long Thích”.
“Cái này cũng không đúng! Nếu cậu Lâm chết ở trong tay Duy Ngã Mệnh, Trùng Long Thích cũng chỉ thuộc về Duy Ngã Mệnh, Duy Ngã Mệnh và Trùng Long Cốc không có quan hệ gì, dù như thế nào, Trùng Long Thích cũng sẽ không về lại trong tay Trùng Long Cốc”, Thần Cung Thương lắc đầu nói: “Thế mới nói người Trùng Long Cốc không có động cơ làm loạn hiện trường, nói thế bọn họ đến đó chỉ có một mục đích, là duy trì trật tự hiện trường”.
“Họ chỉ xuất phát từ lòng tốt, nếu Lôi Trạch muốn trừng phạt Trùng Long Cốc thì người trong thiên hạ sẽ nhìn Lôi Trạch thế nào? Sau này còn có ai dám tiếp cận Lôi Trạch?”
“Thế nên xin Lôi Hổ đại nhân hãy cân nhắc”.
Lời này làm mấy người Lôi Trạch bó tay hết cách.Cốc chủ Trùng Long Cốc mừng rỡ, nhìn Thần Cung Thương, trong mắt đều là vẻ biết ơn.Nhưng ông ta lại càng cảm thấy khó hiểu.
Thật ra Trùng Long Cốc không qua lại nhiều với thế gia Thần Cung, theo lý, Thần Cung Thương không cần phải ra mặt nói đỡ cho Trùng Long Cốc.
Hơn nữa, người đời đều biết Thần Cung Thương không thích tham gia vào tranh đấu giữa các thế lực, tại sao hôm nay lại ra mặt nói chuyện thay Trùng Long Cốc?
“Quên đi, nếu anh kiệt Thương đã nói thế, vậy tôi cũng nể mặt cậu. Nhưng chuyện tự ý vào đấu trường là không thể tha thứ, có thể miễn tội chết nhưng không thể tha dễ như vậy. Bắt đầu từ hôm nay, mỗi năm Trùng Long Cốc phải cống nạp cho Lôi Trạch một nghìn tấn Hỏa Linh Thảo, một nghìn tấn Hi Huyền Căn, một nghìn tấn Ngải Sinh Hoa, thời hạn mười năm, hiểu chưa?”, Lôi Hổ nói.
“Hiểu, hiểu rồi! Cảm ơn Lôi Hổ đại nhân, cảm ơn Lôi Hổ đại nhân”, cốc chủ Trùng Long Cốc vội vàng dập đầu, sau đó lại nói với Thần Cung Thương: “Cảm ơn anh kiệt Thương nói đỡ cứu giúp”.
“Tôi chỉ dựa trên công bằng thôi”, Thần Cung Thương nói.
“Vâng, vâng…”, cốc chủ Trùng Long Cốc gật đầu, mặt mày mừng rỡ.Ông ta biết mình cũng xem như là bám được vào mối quan hệ với anh kiệt Thương này rồi.
“Ba thế tộc khác cũng trừng phạt như thế, có ý kiến gì không?”, Lôi Hổ nói.
“Không có”.
“Tôi không có ý kiến”, sơn chủ Tề Phượng Sơn và trang chủ Vân Tiếu nói.
Tông chủ Thanh Huyền Tông do dự một lúc, ngập ngừng không dám đáp lời.
“Sao thế? Người Thanh Huyền Tông có vấn đề gì à?”, Lôi Hổ nhíu mày, nhìn tông chủ Thanh Huyền Tông.