'Tấm chắn của sân thi đấu bị sức mạnh hủy diệt va phải, phồng to ra như một quả bóng bị bơm đầy khí, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Người xem ở hiện trường vô cùng sợ hãi, vài người ngồi gần đã bị dọa tới mức vội vàng đứng dậy, sợ khi tấm chắn nát thì sức mạnh bên trong sẽ lan tới chỗ mình.
Nhưng cũng may, khi tấm chắn phồng lên khoảng ba, bốn giây thì nó lại từ từ co lại.
Trái lại, trong chỗ thi đấu, Lâm Chính và Độc Cô Vấn đã tách ra.Hai người đều bị chấn bay, hơi thở hỗn loạn, có vẻ chẳng ai chiếm được ưu thế.
“Một đòn này?”, Lâm Chính ko vội vã tấn công mà nhíu mày suy tư.
Thành chủ thành Độc Cô đứng ngoài thấy thế thì quát: ”A Vấn, đừng để hắn có thời gian suy nghĩ! Người này có thể nhìn thấu chiêu thức người khác, nếu để hắn nghĩ ra cách phá chiêu thì con cũng hết chiêu thức để sử dụng! Đánh nhanh thắng nhanh, mau đánh bại hắn!”
Độc Cô Vấn sao có thể không hiểu đạo lý này? Hắn lập tức xông lên.
“Bạo Phong Độc Vân!”, Độc Cô Vấn tiếp tục quát, cánh tay vung lên, ném ra bảy mươi hai kim độc.
Những chiếc kim độc này giống máy bay phun khí độc, sau khi bay ra ngoài, chúng tỏa ra một làn khói độc. màu xanh biếc mảnh dài ở phần đuôi.
Đuôi kim bay loạn khắp nơi, bao vây Lâm Chính, không ngừng xoay tròn như muốn tạo thành một lồng giam với anh là trung tâm.
Lâm Chính nhíu chặt mày.Độc Cô Vấn tung người nhảy lên, nhảy lên trên đỉnh đầu Lâm Chính, sau đó thân hình không ngừng xoay tròn, dùng khí kình điều khiển đống kim mang độc này xoay tròn theo.
Trong khoảnh khắc đó, tốc độ xoay của kim độc quanh Lâm Chính tăng lên gấp trăm lần, độc lực bành trướng như một lốc xoáy khổng lồ.
Chỉ chốc lát sau, lốc xoáy biến thành vòi rồng khổng lồ màu xanh biếc phóng lên trời, Lâm Chính bị chìm trong một trời độc lực.
Hiện trường xôn xao: “Quá dữ! Trúng rồi!"
“Người này chắc chắn không biết uy lực của chiêu Bạo Phong Độc Vân của thành Độc Cô chúng ta! Hiện tại
không tránh né, lần này hắn chết chắc rồi!”
Người của thành Độc Cô mừng rỡ, cả đám vỗ tay hô hào khen hay.Người có mặt tại đó đều hoảng sợ.
“Sao chiêu này đáng sợ vậy?” “Lần này, người nọ sẽ chết sao?”
Nhưng một giây sau.
Vèo! Một bóng người phóng lên giữa không trung, xuyên qua mây độc, duỗi ra một tay túm chặt một chân Độc Cô Vấn đang không ngừng xoay tròn.
“Cái gì?”, lúc này Độc Cô Vấn đột nhiên bị ngăn cản hành động, khí kình toàn thân cũng tản ra.
Không đợi hắn kịp phản ứng, tay của đối phương đã dùng lực.
Vụt! Cả người Độc Cô Vấn lao ra ngoài như mũi tên được bản đi, sau đó nện mạnh xuống, làm vỡ nền đất.
Mặt đất nứt vỡ, không ngừng rung lắc.Sức mạnh khủng bố lại làm tấm chắn của sân thi đấu lay động không ngừng, gần như sắp vỡ tới nơi.
“Không thể nào!” Thành chủ thành Độc Cô bật dậy khỏi ghế.
“Bạo Phong Độc Vân mà cũng không làm gì được tên nhóc kia? Sao có thể như vậy? Nên biết là mây độc này được tạo thành từ bảy mươi hai độc lực đáng sợ nhất của thành Độc Cô! Hắn... hắn có thể miễn dịch với chúng sao?”
“Dù là kẻ nào gặp phải bảy mươi hai loại kịch độc này thì cũng sẽ bị thối rữa tan chảy! Vì sao hắn có thể dễ dàng phá vỡ chúng như thế?”
“Tuyệt đối không thể nào! Nhất định đã xảy ra vấn đề gì đó.
Người của thành Độc Cô hoàn toàn không thể tin nổi, ai cũng như bị sét đánh. Không ai chịu tin!
Độc Cô Vấn bị ném tới mức hoa mắt váng đầu, khó nhọc đứng dậy, nhìn sang hướng đám mây độc.
Hắn thấy mây độc dần tan đi, một bóng người lộ ra trước mắt mọi người.Không phải Lâm Chính thì là ai chứ?
Mà lúc này, Lâm Chính đã có thay đổi rất lớn so với trước đó.Mái tóc đen nhánh ban đầu đã trắng xám, da toàn thân phủ đầy những đường vân đen kịt như đám rắn độc, đáng sợ nhất là đôi mắt, nó đen nhánh, gần như không thể nhìn ra đồng tử bên trong.
“U Minh Sát Khu?”
Độc Cô Vấn thấy thế thì trong đầu không ngừng vang lên tiếng ong ong. Người tại hiện trường đứng phắt dậy, kẻ duỗi cổ, người nhón chân, sững sờ nhìn sân thi đấu.
Dù là Thần Cung Thương thì hiện giờ cũng khó giữ được sự bình tĩnh.
Đây... thế mà lại là cơ thể Vạn Độc sao?”