TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3627 “CHÁN SỐNG HAY GÌ?”

Lôi Trạch Các là thế lực lâu đời của vực Diệt Vong. Vực Diệt Vong tổ chức được bao nhiêu cuộc thi thì Lôi Trạch Các cũng có mặt ở bấy nhiêu cuộc thi.

Sức mạnh khiến cho Lôi Trạch Các không bị tụt lùi và trở thành thế tộc bá chủ như hiện tại.Các chủ đã lãnh đạo thế lực này hàng chăm năm rồi.

Không ai biết các chủ bao nhiêu tuổi. Cũng không ai biết sức mạnh của ông ta đã đạt tới mức nào. Tất cả những gì liên quan tới các chủ chỉ là truyền thuyết.

Nhưng không có ai nghi nghờ thực lực của các chủ bởi vì những truyền thuyết liên quan tới người này đều kinh thiên động địa.

Một chiêu san bằng núi, một chiêu khiến biển cạn, một chiêu diệt nghìn binh, một chiêu chìm nhật nguyệt. Có thể nói tất cả những chiêu mà Lục Địa Thần Tiên có thì các chủ cũng có.

Vì vậy rất nhiều người suy đoán vị các chủ này cũng là một vị Lục Địa Thần Tiên. Có điều họ thấy khả năng này cá thấp.

Bởi vì tỉ lệ có thể thăng cấp lên Lục Địa Thần Tiên quá thấp. Có nhiều người đạt tới thực lực như thế nhưng không đủ điều kiện đột phá. Dù vậy thì vị các chủ này vẫn đủ tư cách để va chạm với Lục Địa Thần Tiên.

Giờ đây người của Lôi Trạch Thiên Các đã ra mặt. Vậy thì lúc này Lâm Chính là một kẻ khó nhằn rồi.

Thế cục đang bất lợi cho Diệp Viêm. Hắn biết không thể ở lại đây lâu. Phải rời đi thôi, nếu không người của Lôi Trạch Thiên Các mà bao vây thì sẽ muộn mất.

Diệp Viêm liếc nhìn Lâm Chính, quay người định rời đi. Thế nhưng sao Lâm Chính có thể để hắn rời đi dễ dàng như vậy. Anh lao tới định cưỡng chế hắn.

“Đại Thiên, Mạc Tà”.

Diệp Viêm hét lớn. Lực phi thăng tản ra, vô số châm khí phóng tới. Lâm Chính bặm môi, cố gắng chống lại lực phi thăng và lao tới.

Đám châm khí nổ tung ngay trước mặt anh. Nếu không có xương chí tôn trợ lực thì anh đã thịt nát xương tan rồi.

Chính vì có xương chí tôn nên anh mới dám khống chế Diệp Viêm như thế này. Lâm Chính biết, đây là cơ hội duy nhất của mình.

Nếu có thể diệt trừ được mầm họa này thì sao cũng được. Diệp Viêm chết sẽ chẳng còn gì uy hiếp anh nữa. Anh rời khỏi vực Diệt Vong, dù có phải giảo Thiên Sinh Đao và xương chí tôn cũng chẳng sao.

“Chán sống hay gì?”

Thấy Lâm Chính mặc kệ xông lên, Diệp Viêm tái mặt, hắn khựng người, tung một quyền về phía ngực anh.

“Mày thật sự cho rằng tao không giết được mày đấy à?”

Bùm! Cú đấm quá mạnh khiến trời đất rung lắc.

Bùm! Cú đấm dội xuống ngực Lâm Chính.

Ngực Lâm Chính bắn ra máu, xương nứt ra, lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn.

Sức mạnh của cú đấm rõ ràng là đã được Diệp Viêm dồn toàn lực. Lâm Chính thất kinh.

Xương chí tôn mạnh như vậy mà cũng không đỡ được cú đấm của Diệp Viêm. Rốt cuộc thì Lục Địa Thần Tiên mạnh tới mức nào chứ?

Thế nhưng anh không thoái lui, chỉ nôn ra máu, và tiếp tục chộp lấy vai của Diệp Viêm, ấn hắn xuống.

Giờ đợi cao thủ của Lôi Trạch Thiên Các tới là được.

“Người anh em cố gắng cầm cự, chúng tôi tới đâ”".

“Cậu Lâm xin hãy khống chế Diệp Viêm”.

Đám người Lôi Hổ hô lên, họ tăng tốc. Diệp Viêm lạnh mặt.

Chỉ thấy từ trong đám mây có đôi mắt như tia lửa điện hiên ra cùng với một thanh kiếm sắc bén đâm về phía ngực của Diệp Viêm. Thanh kiếm hai bên được bao bọc bởi băng và lửa trông vô cùng huyền diệu.

Đường kiếm dài tạo ra một đuôi kiếm trong không gian.

Đọc truyện chữ Full