TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3650 “MUỐN LUYỆN HÓA TÔI?”.

Lúc này Cửu Tử Chân Nhân trần như nhộng, toàn thân máu thịt bầy nhầy, không có da.

Hóa ra khi bà ta sắp bị Lâm Chính chặn đường đã dùng chiêu ve sầu thoát xác, để da thịt của mình lại lừa Lâm Chính, tranh thủ thời gian cho bà ta chạy trốn.

Thủ đoạn thật là quỷ dị.

Tuy Cửu Tử Chân Nhân không có da nhưng vẫn không bị ảnh hưởng, vừa chạy vừa lấy một bộ đồ trắng như tuyết trong túi đồ ở thắt lưng ra mặc vội vào.

Rõ ràng bộ quần áo đó có hiệu quả chữa lành, sau khi mặc vào, bà ta nhanh chóng mọc da non, hồi phục trở lại.

Cảm giác được khí tức đáng sợ từ đằng sau ập tới, Cửu Tử Chân Nhân biết tiếp tục chạy như vậy rất khó thoát khỏi lòng bàn tay Lâm Chính.

Trong lúc bất đắc dĩ, bà ta chỉ đành hét lớn.

“Tha cho tôi một mạng! Tôi sẵn sàng cho cậu bất kỳ pháp bảo nào!”.

“Tôi chỉ cần bà chết!”.

Lâm Chính lạnh lùng quát, trở bàn tay.

Ầm!

Áp lực dày nặng đè lên người Cửu Tử Chân Nhân, tốc độ của bà ta lập tức chậm lại.

Lâm Chính thấy vậy lại thúc đẩy đại thế trấn áp lên người Cửu Tử Chân Nhân.

Ầm!

Sức mạnh trên người anh tăng vọt.

Cũng không biết sức mạnh này đáng sợ đến thế nào. Mỗi một bước chạy của Cửu Tử Chân Nhân đều có thể giẫm nát mặt đất dưới chân, đạp ra một hố sâu đáng sợ.

Lâm Chính tiếp tục tăng thêm đại thế, trấn áp bà ta.

Để đề phòng Cửu Tử Chân Nhân sử dụng ve sầu thoát xác lần nữa, anh mở rộng phạm vi của đại thế ra một nghìn mét.

Dù bà ta có dùng ve sầu thoát xác thì trong thời gian ngắn cũng không thoát được phạm vi trấn áp của đại thế.

Lâm Chính không ngừng trấn áp, tốc độ chạy trốn của Cửu Tử Chân Nhân càng lúc càng chậm lại.

Phụt!

Cuối cùng, bà ta không nhịn được nôn ra máu, cơ thể run rẩy ngã mạnh xuống đất.

Cả vùng đất bị lõm xuống.

Lúc này đã không thể lường được sức mạnh của đại thế trấn áp khu vực này đáng sợ đến thế nào.

Lâm Chính đáp xuống, đứng ngay cạnh Cửu Tử Chân Nhân, đánh một chưởng vào đầu bà ta.

Ầm!

Đầu của Cửu Tử Chân Nhân nổ tung.

Lâm Chính vừa định sử dụng dị hỏa thì hai tay bà ta đã đánh về phía Lâm Chính.

Ầm!

Lâm Chính bị đánh lùi.

Đầu Cửu Tử Chân Nhân đã vỡ nát lại lành lại.

Bà ta gian nan bò dậy.

“Cửu Tử Thần Công quả nhiên phi phàm”.

“Chỉ tiếc, trước sức mạnh tuyệt đối, Cửu Tử Thần Công cũng chỉ khiến tôi tốn thêm chút công sức mà thôi”.

Lâm Chính hờ hững nói, đi về phía Cửu Tử Chân Nhân.

Nếu thế lực tương đương, thủ đoạn của Cửu Tử Chân Nhân có thể khiến người ta tuyệt vọng.

Nhưng lúc này bà ta đang đối mặt với người có sức mạnh phi thăng tinh thuần, một tồn tại sánh ngang với cấp bậc Ngụy Lục Địa Thần Tiên.

Sao bà ta có thể chống lại?

Lâm Chính nhấc tay lên, vẻ mặt lạnh lùng, lòng bàn tay được bao bọc trong dị hỏa cuồn cuộn, bước nhanh đến chỗ Cửu Tử Chân Nhân.

“Không! Đừng! Đừng!”.

Cửu Tử Chân Nhân bàng hoàng, không ngừng chạy về phía trước.

Nhưng lúc này bà ta không chạy thoát được nữa.

Lâm Chính không do dự vung tay.

Vù!

Dị hỏa mạnh mẽ hóa thành biển lửa nuốt chửng Cửu Tử Chân Nhân.

Trong nháy mắt, Cửu Tử Chân Nhân bị nhấn chìm trong biển lửa.

Lâm Chính lặng lẽ nhìn theo.

Chỉ chốc lát sau, anh nhíu mày, dường như cảm giác được gì đó.

Dị hỏa tan biến, Cửu Tử Chân Nhân đang nằm run rẩy ở dưới đất vẫn chưa chết.

Một quầng sáng dập dờn quanh người bà ta .

Quầng sáng này hóa thành lớp màn bảo vệ, che chở bà ta một cách hoàn hảo.

“Cái gì?”.

Lâm Chính nhíu mày, nhìn về không trung phía xa.

“Giữ lại mạng cho nó, cậu hãy rời khỏi đây mau, tôi sẽ không trách cậu!”.

Ở bầu trời phía xa vang lên một giọng nói hùng hồn, sau đó nhiều bóng người bay về phía này.

Đó là một nhóm những người phụ nữ mặc váy dài màu đen.

Bọn họ giống như thần tiên đạp mây mà đến, chỉ là bọn họ họ đạp trên mây đen.

Mặc dù trông ai cũng tĩnh lặng, nhưng toàn thân lại toát ra khí tức quỷ mị.

Lâm Chính phát hiện đó là khí chất sinh ra khi tu luyện cấm thuật và tà thuật trường kỳ.

Người dẫn đầu là một bà lão hơn bảy mươi tuổi, ngồi xếp bằng trên một đóa hoa sen màu đen.

Bà lão nhắm mắt ngồi thiền, khoác áo choàng trên người, da dẻ nhăn nheo không hề có chút sắc máu, dáng vẻ giống như một người chết.

Khí tức lưu chuyển quanh người bà ta giống như là sức mạnh phi thăng.

Nhưng nhìn trạng thái của bọn họ rõ ràng không phải Lục Địa Thần Tiên!

Lâm Chính nhíu chặt mày.

Cửu Tử Chân Nhân nhìn bà lão, kích động gào lên một cách khẩn thiết.

“Mẹ ơi! Cứu con! Mẹ ơi! Cứu con với!”.

“Ngu xuẩn ồn ào, ngông cuồng tự đại! Đáng bị phạt!”.

Bà lão nhắm mắt vẻ bình thản, đột nhiên vung tay.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Bốn luồng khí đen đáng sợ từ trên trời giáng xuống, chém vào tay chân của Cửu Tử Chân Nhân.

Cửu Tử Chân Nhân lập tức bị chặt đứt cả hai tay hai chân.

Sau đó, những người phụ nữ mặc váy dài màu đen ở bên cạnh bà ta đồng loạt vung tay.

Vù!

Cửu Tử Chân Nhân bị một luồng khí đen bao bọc, bay về phía đó.

“Các người là ai?”.

Lâm Chính lạnh lùng hỏi.

Nhưng dường như bọn họ không định trả lời anh, ngược lại, một người phụ nữ khác cũng nhắm mắt quát lên: “Mau mau quỳ xuống, cung tiễn lão lão!”.

“Cung tiễn lão lão?”.

Lâm Chính khinh thường nói: “Hôm nay tôi phải giết Cửu Tử Chân Nhân, các người muốn cứu thì sẽ là đối địch với tôi!”.

“To gan! Dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với lão lão?”.

“Thật là ngông cuồng!”.

“Lão lão, xin hãy cho phép chúng tôi luyện hóa người này!”.

“Xin hãy cho phép chúng tôi luyện hóa người này!”.

Những người phụ nữ váy đen xung quanh bà lão đồng loạt hô lên, ai cũng tràn đầy sát khí, tràn đầy căm thù.

Bà lão vẫn nhắm mắt, yên lặng trong chốc lát mới thốt ra một chữ.

“Luyện!”.

Ngay sau đó, những người phụ nữ đó phóng khí đen ra, định bao phủ Lâm Chính.

“Muốn luyện hóa tôi?”.

“Vậy được! Cứ chờ xem ai luyện hóa ai!”.

Lâm Chính đột nhiên vung tay vào không trung, vẻ mặt lạnh lùng.

Vù!

Sức mạnh phi thăng vô tận tuôn trào, lan tràn khắp đất trời.

Sau đó, anh đốt lên một đốm lửa dị hỏa.

Ầm…

Trong nháy mắt, cả bầu trời bị đốt cháy.

Ngọn lửa trắng xanh chiếu sáng cả vùng!

Bà lão đang nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra.

Đọc truyện chữ Full