Trận chiến bên ngoài vẫn đang tiếp tục.
Lúc này, Chu Huyền Long dẫn dắt quân đoàn Long Huyền tinh nhuệ liều mạng ngăn cản các cao thủ Thiên Ma Đạo đang xông vào bên trong.
Tuy các cao thủ Thiên Ma Đạo này đều có thực lực đều hùng mạnh, đều là những kẻ được chọn lọc cẩn thận, thế nhưng quân đoàn Long Huyền hiện tại không thể so với lúc trước.
Lâm Chính vì an nguy của Lâm Thành nên cũng đã dốc hết sức giúp đỡ quân đoàn Long Huyền, không chỉ bảo Tần Bách Tùng cử người đưa đan dược, mà còn giao mấy quyển bí pháp rèn luyện thân thể cho Chu Huyền Long, để các chiến sĩ sử dụng.
Vì thế mà quân đoàn Long Huyền hiện tại có chiến lực phi thường, tuy đối mặt với các tinh anh của Thiên Ma Đạo, nhưng bọn họ vẫn có thể dựa vào ưu thế số lượng ngăn chặn được.
Nhưng chiến sự một khi rơi vào thế giằng co thì các ma nhân của Thiên Ma Đạo sẽ càng thêm điên cuồng.
Bọn họ đều đỏ mắt, nổi điên xông về phía quân đoàn Long Huyền, khi đến gần, ma khí dày đặc cuồn cuộn toả ra bao phủ lấy các chiến sĩ, hơn nữa những luồng ma khí này lại cuồng bạo bất an, năng lượng bùng nổ.
Chu Huyền Long lập tức ý thức được gì đó, cố sức thét lên: “Phòng ngự!”
Khi các chiến sĩ quân đoàn Long Huyền ghép những chiếc khiên lớn được chế tạo đặc biệt lại, những Phong Ma của Thiên Đạo Môn đã tự nổ tung trước mặt nhóm người.
Ầm ầm ầm…
Tiếng nổ vang dội khắp nơi.Từng ma nhân lần lượt lao đến tấn công bằng cách tự sát.
Năng lượng và sức tàn phá phát sinh từ việc tự nổ khiến những chiếc khiên trong tay các chiến sĩ chấn động.
Khiên nổ tung, chiến sĩ cầm khiên không kịp lùi về sau nên bị năng lượng kinh khủng từ vụ nổ nghiền nát thành trăm nghìn mảnh vụn.
Chiến sĩ phía sau thấy vậy lập tức tiến lên.Hai mắt Chu Huyền Long u ám, nghiến răng nghiến lợi.Nhưng đối phương tấn công bằng cách liều mạng như vậy, ông ta căn bản không thể làm được gì.
Mà trong nhóm ma nhân tinh nhuệ ở phía sau có vài ma nhân cao lớn đang giương mắt quan sát. Trong số đó, một người đàn ông mặc áo choàng đỏ như máu, tóc ngắn, bạc trắng bất chợt tiến lên trước.
Nước da người đàn ông xanh xao, vẻ mặt lạnh nhạt, đôi mắt đỏ như máu lại đầy vẻ hung tàn.
“Tấn công quá chậm!”
Người đàn ông lạnh lùng nói: “Trước khi trời tối, nhất định phải công phá được tuyến phòng ngự này, giết vào Giang Thành! Nghe cho rõ, sau khi vào Giang Thành, huyết tẩy Giang Thành, không chừa lại một kẻ nào!”
“Tuân mệnh!”
“Đại nhân, thật sự phải huyết tẩy Giang Thành sao? Nếu như vậy, há chẳng phải hoàn toàn trở mặt với phía chính phủ Long Quốc? Chúng ta muốn khai chiến với bên Long Quốc sao?”
Một ma nhân lo lắng bước ra, cẩn thận hỏi.
Nhưng hắn ta vừa dứt lời thì người đàn ông tóc trắng kia đã túm lấy hắn ta, ánh mắt lạnh lẽo trừng một cái: “Nghe đây, Thiên Ma Đạo chúng ta sớm muộn gì cũng khai chiến với chính phủ Long Quốc thôi! Chính phủ Long Quốc chắc chắn sẽ diệt trừ chúng ta, hà tất phải quan tâm nhiều như vậy?”
“Nhưng… Chúng ta có thể là đối thủ của chính phủ Long Quốc sao?”, người kia run lẩy bẩy nói.
“Ha ha ha ha, chúng ta là ma, bọn họ là người, ma không thể đấu được với người sao? Hơn nữa, cậu không biết được tại sao chúng ta phải đánh giết vào Giang Thành à? Giang Thành đối với ma nhân chúng ta mà nói thì chính là một kho báu khổng lồ, ma nhân chúng ta cần uống máu, giết càng nhiều người thì chúng ta sẽ càng lợi hại, có hiểu chưa?”
Người đàn ông tóc trắng nheo mắt cười.Ma nhân kia vừa nghe, hô hấp nhanh hơn, lập tức ý thức được gì đó.Hắn ta vội vàng nâng cổ tay mình lên.
Nơi đó có ma văn đỏ sẫm trông cực kỳ đáng sợ, ma văn được vẽ bằng loại chất liệu đặc biệt lập tức khiến da thịt thối rữa, kết nối với thần kinh.
Hắn ta ý thức được đây là một kiểu thủ đoạn hiến tế.Giết càng nhiều người, uống càng nhiều máu, thực lực càng mạnh.
Nhưng loại thực lực mạnh mẽ như vậy lại không hề thêm vào trên người hắn ta. Trên mặt ma nhân là vẻ kinh hoảng và sợ hãi. Hắn ta hiểu rất rõ điều này có ý nghĩa gì.
“Thế nào? Cậu sợ rồi sao? Đúng là thứ vô dụng!”
Người đàn ông tóc trắng thấy ánh mắt ma nhân kia sợ hãi thì lập tức tát hắn ta mấy cái tát. Ma nhân kia lập tức ho ra máu, đến răng cũng gãy mất năm cái.
“Hèn nhát như vậy sao còn trở thành ma làm gì? Cút đi!”
Người đàn ông tóc trắng đánh bay ma nhân kia ra ngoài. Người kia nặng nề rơi xuống đất, nhưng hắn ta không dám chần chừ, vội vàng bò dậy, quay đầu bỏ chạy.
“Phế vật! Đợi chiến sự kết thúc, tôi sẽ tính sổ với cậu sau!”
Người đàn ông tóc trắng lạnh lùng nói, đang định ra lệnh toàn quân tấn công.
Thì lúc này...
Bùm bùm bùm…Hàng loạt tiếng nổ lớn vang lên từ sau lưng đội ngũ ma nhân.Người đàn ông tóc trắng sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng thì...
Leng keng!
Kiếm quang hung hiểm từ trên trời giáng xuống, chém thẳng về phía hắn ta. Người đàn ông tóc trắng kinh sợ, vội tránh đi.
Nhưng vẫn chậm một bước. Một cánh tay của hắn ta bị chặt đứt lìa, kiếm lực kinh khủng tựa như sóng triều ập lên người hắn ta, xé nát thân thể hắn ta.
Người đàn ông tóc trắng khắp người đầy máu, vội vàng đứng dậy.
Thế nhưng khi hắn ta nhìn thấy đối thủ thì cả người đều choáng váng.