TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3699 “CẬU… CÓ MUỐN VĨNH SINH KHÔNG?”.

“Hợp tác với tôi?”.

Lâm Chính nhíu mày, chẳng mấy chốc đã hiểu được ý của Tử Long Thiên, khẽ cười hỏi: “Sao? Thiên Ma Đạo bị Long Quốc đàn áp đã không chịu nổi rồi, định lôi kéo tôi?”.

Lâm Chính biết gần đây Long Quốc luôn đàn áp Thiên Ma Đạo, nhưng vì tình hình chiến trường biên giới phía Bắc biến hóa, một phần binh lực của Long Quốc đặt ở chiến trường biên giới phía Bắc, cho nên bọn họ mới có cơ hội nghỉ ngơi.

Đạo chủ là người thông minh, ông ta biết đây là cơ hội duy nhất của mình, nếu không thể khởi dậy vào thời điểm này, điều chờ đợi Thiên Ma Đạo chỉ có kết cục bị tiêu diệt.

Lúc này, Thiên Ma Đạo chắc chắn muốn tranh thủ mọi sức mạnh có lợi cho của mình.

Lâm Chính ở Giang Thành chính là sức mạnh không thể bỏ qua đối với bọn họ.

Nếu có thể lôi kéo Lâm Chính về trận doanh của Thiên Ma Đạo thì sẽ là chuyện cực kỳ tốt đối với bọn họ.

Thiên Ma Đạo có được một trợ lực lớn, bớt đi một mối họa lớn thì cớ gì lại không làm?

“Thần y Lâm! Đừng nói khó nghe như vậy, chẳng phải cậu đến đây là muốn cứu những thuộc hạ của cậu sao? Chỉ cần cậu chịu gia nhập với chúng tôi, tôi bảo đảm không chỉ bọn họ có thể trở về bình an, mà cậu muốn gì Thiên Ma Đạo chúng tôi cũng có thể đáp ứng cho cậu!”, Tử Long Thiên cười đáp.

“Ông nghĩ tôi là người dễ thỏa hiệp thế sao?”.

Lâm Chính cười nhạt: “Tôi là người Long Quốc, sao có thể vì lợi ích nhỏ nhoi mà khuất phục Thiên Ma Đạo các người? Tử Long Thiên, chúng ta cũng không phải ngày đầu quen biết nhau, lâu như vậy mà ông còn không hiểu tính tôi sao?”.

“Ha, thần y Lâm, nói thì dễ, cậu mặc kệ những thuộc hạ của cậu được sao?”, Tử Long Thiên lắc đầu.

“Tôi sẽ cứu bọn họ ra ngoài”.

Lâm Chính thản nhiên nói.

“Được! Cứ coi như cậu có thể cứu được thuộc hạ của cậu! Nhưng điều kiện chúng tôi đặt ra để mời cậu gia nhập không phải chỉ có như vậy”.

Tử Long Thiên nheo mắt lại, trên mặt tràn ngập vẻ sâu xa và bí ẩn.

Lâm Chính nhíu mày: “Còn có chuyện gì nữa?”.

Tử Long Thiên tiến tới, đến gần Lâm Chính, mỉm cười nói: “Cậu… có muốn vĩnh sinh không?”.

Hơi thở Lâm Chính run rẩy, mở to mắt, không tin nổi nhìn Tử Long Thiên.

Chẳng mấy chốc, anh cười lớn: “Tử Long Thiên! Ông cần gì phải nói mấy lời mà trẻ lên ba cũng không tin để dụ dỗ tôi? Đúng là nực cười! Ha ha ha ha…”.

“Cậu không tin?”.

Tử Long Thiên thản nhiên nhìn anh.

“Sao mà tôi tin được? Ông nghĩ xem tôi giỏi nhất là thứ gì? Y thuật! Mà tận cùng của y thuật là gì? Không phải là bất lão bất tử bất diệt hay sao? Thứ mà tôi theo đuổi chính là con đường vĩnh sinh! Nhưng tôi hiểu rõ hơn bất kỳ ai, con đường vĩnh sinh chỉ là thứ hư ảo mà thôi! Vạn vật trên thế gian đều có nhân quả, đại đạo luân hồi không tránh khỏi sinh lão bệnh tử. Vĩnh sinh? Đó chỉ là giấc mơ giữa ban ngày của con người hư vọng mà thôi!”.

Lâm Chính khẽ cười, đầy vẻ khinh thường.

Tử Long Thiên lại liên tục lắc đầu.

“Thần y Lâm, cậu không tin tôi là vì cậu không hiểu! Cậu không biết! Tôi nói thật với cậu, đạo chủ của chúng tôi đã trở thành tồn tại vĩnh sinh bất lão bất tử bất diệt! Thiên Ma Đạo chúng tôi cấm thuật vô biên, vô vàn pháp thuật người thường không thể tưởng tượng được! Cứ lấy tám thủ vệ cấm địa đã bắt lãnh đạo cấp cao của Dương Hoa các cậu làm ví dụ. Ai cũng là tồn tại đã sống mấy trăm năm! Mấy nghìn năm trước, Thiên Ma Đạo chúng tôi đã có thủ đoạn kéo dài tuổi thọ con người hơn nghìn năm, giờ để tìm ra thuật vĩnh sinh thì có gì khó?”, Tử Long Thiên cười đáp.

Lâm Chính ngạc nhiên, mắt lộ vẻ kinh ngạc: “Thật sự có thuật vĩnh sinh sao?”.

Đọc truyện chữ Full