TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 39: Nội Đan Của Thú Thần

Kim đỉnh Kiếm Môn, đại điện xanh vàng rực rỡ, nguy nga tráng quan.

Đứng ở trên kim đỉnh, mỗi ngày đều có thể hưởng thụ ánh nắng nhiều hơn dưới chân núi một canh giờ. Mà ở ngay trung tâm kim đỉnh đứng vững một tòa đài cao, trên đài cao núp một con dị thú trên đầu mọc ra bốn cái đầu, đối diện với bốn cái đầu là bốn phương tám hướng của Đại Hoang.

Con dị thú kia giống như một bức điêu khắc, có rất nhiều luyện khí sĩ kể từ khi lên núi tới nay, cũng chưa từng phát hiện con dị thú này nhúc nhích qua một chút nào.

Nhưng hôm nay, con dị thú này đột nhiên đung đưa thân thể, bộ lông vàng trên cổ dựng thẳng lên, một cái đầu lâu trong đó trừng tròn xoe hai mắt, nhìn chằm chằm về phương hướng Thú Thần lĩnh, trong miệng bỗng nhiên phát ra một tiếng hô trầm thấp.

Tiếng hô trầm thấp, chấn động kim đỉnh.

Đột nhiên, một đạo bạch quang hiện lên, liền thấy một vị trưởng lão áo trắng xuất hiện ở trên đài cao, khẩn trương nói: "Tứ Minh Thú, xảy ra chuyện gì?"

Con dị thú kia mở miệng, âm thanh chấn động, trầm giọng nói: "Hồi bẩm đại trưởng lão, Thú Thần lĩnh Đại Hoang có động tĩnh, mơ hồ có uy năng của thần ma."

Con Tứ Minh Thú này bởi vì có bốn cái đầu, có thể xem bốn phương tám hướng, nhìn thấy được cực xa, chính là dị chủng thụy thú hiếm thấy trong Đại Hoang. Vì vậy bị trưởng lão Kiếm Môn đặt ở chỗ cao nhất trên núi Kiếm Môn, dùng để quan sát động tĩnh trong mười vạn dặm Đại Hoang, nếu như gặp phải dị biến hoặc là ngoại địch xâm lấn, là có thể trước tiên báo động.

"Mời đại trưởng lão nhìn."

Cái đầu đang nhìn về phương hướng Thú Thần lĩnh của Tứ Minh Thú trợn tròn hai tròng mắt, bắn ra một cái màn sáng, trong màn sáng mơ hồ chiếu rọi ra cảnh tượng của Thú Thần lĩnh. Có thể nhìn thấy trung tâm tám trăm dặm Thú Thần Lĩnh, đột nhiên xuất hiện cảnh tượng kinh khủng, một tôn thần ma thân thể cao ngàn trượng ngửa mặt lên trời rống giận, rống nát đám mây trên không trung!

Bức cảnh tượng này, chính là dị tượng do Chung Nhạc xúc động trung cấp trận pháp trong phong ấn Thú thần, tru diệt luyện khí sĩ Yêu tộc kia tạo thành!

"Đây là..."

Từng đạo bạch quang chớp động, rơi vào trên đài cao, hóa thành từng vị trưởng lão áo trắng Kiếm Môn, nhìn thấy hình ảnh trong ánh mắt của Tứ Minh Thú, rối rít lấy làm kinh hãi, thất thanh nói: "Thần cấp phong ấn!"

"Trong truyền thuyết Thú Thần Lĩnh là do một tôn Thú thần sau khi chết biến thành, chẳng lẽ tin đồn này là thật sự? Nơi đó thật sự là từ thi thể của Thú thần biến thành?"

"Thi thể của Thú thần biến thành chỉ là chuyện nhỏ, tại sao lại lưu lại thần cấp phong ấn mới là chuyện lớn! Chẳng lẽ, Thú thần phong ấn bảo tàng của mình?"

"Lần này nguy rồi, Yêu tộc bên ngoài Đại Hoang vốn đã nhìn chằm chằm vào Đại Hoang, chẳng qua là do có Kiếm Môn ta trấn áp ở chỗ này, bọn họ lại không muốn thương vong thảm trọng, cho nên mới không có tiến vào Đại Hoang. Lúc này thần cấp phong ấn trong Thú Thần lĩnh vừa hiện, xác minh trong Thú Thần Lĩnh thật là có bảo tàng Thú thần, chỉ sợ Yêu tộc ngoài Đại Hoang sẽ ra tay với Đại Hoang ta..."

...

Sắc mặt các vị trưởng lão Kiếm Môn đều ngưng trọng vô cùng, cảm giác được khôn cùng áp lực. Hiện nay môn chủ thế hệ này của Kiếm Môn đã già, chỉ một chuyện chọn lựa môn chủ tiếp theo cho Kiếm Môn cũng đã làm Kiếm Môn nổi lên nội ưu, thêm vào hoạ ngoại xâm này, lại như tưới dầu lên lửa!

"Thời buổi rối loạn, thời buổi rối loạn rồi!"

Vị trưởng lão có số tuổi lớn nhất kia chính là đại trưởng lão thuộc Hữu Ngu thị, trầm giọng nói: " Việc Thú Thần Lĩnh Đại Hoang xuất hiện thần cấp phong ấn chắc chắn không thể gạt được Yêu tộc, lập tức triệu tập tất cả trưởng lão đi kim đỉnh nghị sự, thương nghị đối sách."

Trong đại điện kim đỉnh, tất cả trưởng lão Kiếm Môn tụ tập lại với nhau. Sau khi hỏi rõ tình huống, mọi người đều im lặng không nói. Qua một lúc lâu, trưởng lão Thủy Đồ thị mới chậm rãi nói: "Môn chủ đã già, không nên khai chiến với Yêu tộc. Theo ý kiến của ta nếu là Yêu tộc đến đây thương lượng, để cho bọn họ tiến vào thăm dò Thú Thần Lĩnh cũng không phải không được, dù sao nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện."

Vị trưởng lão Lôi hồ thị có khuôn mặt râu quai nón, cười lạnh nói: "Đại Hoang là từ tổ tông mở, một tấc đất cũng không thể cắt nhường. Yêu tộc nếu là tới chém giết tranh đoạt thì liều mạng với bọn hắn, người chết chim hướng lên trời, cần gì sợ bọn hắn!"

"Khụ khụ, tuy nói như thế, nhưng hiện nay môn chủ tuổi tác đã cao, hạ nhiệm môn chủ lại chưa định ra, thế hệ trẻ còn chưa có lớn lên. Kiếm Môn ta nếu như khai chiến với Yêu tộc, chỉ sợ toàn bộ Đại Hoang đều không giữ được!"

Vị trưởng lão Thủy Đồ thị kia cãi cọ nói: "Ta cũng không phải nói là nhất định sẽ phải cắt nhường Thú Thần Lĩnh, chẳng qua là cho phép Yêu tộc đến đây thăm dò Thú Thần Lĩnh mà thôi. Nhiều nhất thì mất chút mặt mũi, nhưng nội khố còn ở, cũng không đả thương hòa khí. Các vị sư huynh, các ngươi thật sự tính khai chiến với Yêu tộc, để cho các tộc trong Đại Hoang ta tử thương vô số sao? Nếu là ngươi có biện pháp tốt hơn, kính xin dạy ta!"

Các trưởng lão tới từ các đại thị tộc từng cái từng cái trầm mặc không nói, trưởng lão tới từ Lôi Hồ thị cũng nhíu mày thật chặt.

Sau một lúc lâu, trưởng lão Hữu Ngu thị ho khan một tiếng, nói: "Tử An sư đệ, ngươi giao du rộng lớn, lúc bình thường ngoại tộc cũng cho ngươi mặt mũi, nếu là Yêu tộc quả nhiên nhận được tin tức của Thú Thần Lĩnh, thì từ ngươi đi theo chân bọn họ giao tiếp đi. Bất quá ta kiên quyết có một điều kiện, đất đai trong Đại Hoang ta sẽ không nhường một chút nào! Mạng sống của người trong Đại Hoang ta, cũng vô cùng quý giá! Bất kể là ai thuộc Yêu tộc tới, đến Đại Hoang ta cũng nhất định phải an phận, nếu là dám có dị động, như vậy hai tộc chỉ có thể khai chiến, ai cũng đừng nghĩ tốt!"

Thủy Đồ thị trưởng lão vội vàng gật đầu, cười nói: "Tử An nhất định sẽ không có nhục sứ mệnh! Còn có một chuyện, Thú Thần Lĩnh này đột nhiên xuất hiện thần cấp phong ấn, có thể thấy được đồ vật được phong ấn trong đó không phải chuyện nhỏ, Kiếm Môn chúng ta có cần đi trước dò thám hay không? Nói không chừng có thể tìm được một chút bảo tàng của Thú thần, lớn mạnh Kiếm Môn ta."

"Bảo tàng của Thú Thần, chắc hẳn đều là bảo vật của Yêu tộc, chúng ta là Nhân tộc, cho dù lấy được tới tay cũng không cách nào sử dụng."

Trưởng lão Hữu Ngu thị lắc đầu nói: "Hơn nữa phá giải thần cấp phong ấn cực kỳ tốn sức, muốn lấy được bảo tàng Thú Thần không biết khó khăn cỡ nào. Nói không chừng cần hao binh tổn tướng, lại thêm lấy được bảo bối cũng không cách nào sử dụng, cái được không bù đủ cái mất. Nếu như Thủy sư đệ cũng có hứng thú thì có thể đi tìm kiếm, nhưng là không cần bỏ quá nhiều tinh lực vào nó."

Trưởng lão Thủy Đồ thị Thủy Tử An gật đầu, cười nói: "Đại trưởng lão nói rất đúng. Ta đây lập tức sai người đi trước dò thám."

Trong phong ấn của Thú Thần, Chung Nhạc đi một mạch được chút thì ngừng, rốt cục sắp đi tới vị trí quan trọng trong phong ấn Thú Thần. Tiểu đồng Tân Hỏa mượn tầm mắt của hắn đánh giá xung quanh, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "May mắn, may mắn! Không nghĩ tới Thú Thần chết rồi, lại còn có những bố trí khác ở chỗ này, không chỉ mỗi Thất Sát trận đơn giản như vậy."

Trong lòng Chung Nhạc nghiêm nghị, vội vàng nói: "Không chỉ có Thất Sát trận?"

Tiểu đồng Tân Hỏa từ trong mi tâm hắn lảo đảo bay ra, rơi vào trên đầu vai hắn, ngọn lửa đung đưa, cười nói: "Ngươi nhìn con sông này."

Chung Nhạc ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy một cái dòng nước tỉ mỉ quanh co lưu chuyển, chảy ra từ trong giải đất trọng yếu của phong ấn Thú Thần, trùng điệp mười tám loan, từ giữa từng tòa Thất Sát trận chảy qua.Bất quá, có vài chỗ trên đường chảy qua của con sông này bị chặt đứt, nên đã không thể từ dưới tất cả tấm bia đá chảy qua. Hẳn là địa thế trong phong ấn Thú Thần thay đổi, dẫn đến con sông không cách nào vận hành dựa theo quỹ tích được đặt ra.

"Đây là sông Âm Long, cũng là một tòa sát phạt đại trận, và Thất Sát trận hỗ trợ lẫn nhau. Trừ này đó ra, còn có trông gà hoá cuốc trận, cũng đã bị hủy diệt."

Tiểu đồng Tân Hỏa thở dài liên tục, trong lòng có chút ngứa ngáy khó nhịn, ở trên đầu vai hắn dậm chân nói: "Trận thế bực này, nếu như không thể bổ toàn bộ, quả thật là một chuyện ăn năn rất lớn."

Chung Nhạc ho khan một tiếng, nhắc nhở: "Tân Hỏa, tinh khí Thú Thần quan trọng hơn."

Tân Hỏa dùng vẻ mặt mong đợi nhìn một bên mặt của hắn, nói: "Đợi chúng ta thu tinh khí Thú Thần xong, có thể bổ toàn bộ ba tòa trận thế này sao?"

Chung Nhạc thấy ánh mắt của hắn, trong lòng nhất thời mềm nhũn, gật đầu nói: "Vậy theo ý ngươi đi!"

Tân Hỏa sôi nổi, luôn miệng hoan hô, đột nhiên lại an tĩnh lại, hai tay nắm lại với nhau, mong đợi nói: "Sau khi chúng ta bổ toàn bộ trận thế, có thể thúc dục vui đùa một chút không?"

Chung Nhạc vội vàng lắc đầu. Chê cười, chỉ là một tòa trung cấp sát trận đã kinh khủng như thế! Nếu là khởi động đại hình thần cấp sát trận, còn không mang bầu trời cũng chọc ra lổ thủng?

Huống chi, Tân Hỏa là muốn đồng loạt thúc dục ba tòa sát trận. Uy năng của một tòa sát trận cũng đã không cách nào tưởng tượng, huống chi là ba tòa?

Ngọn lửa nhỏ đầu to bĩu môi, tức giận nói: "Nếu là thuần huyết Phục Hy thần tộc tuyệt đối sẽ đồng ý cho ta thúc dục ba tòa đại trận vui đùa một chút..."

Chung Nhạc chỉ giả bộ không có nghe thấy.

Cũng không lâu lắm, Chung Nhạc dưới sự chỉ điểm của Tân Hỏa đi tới trước một tọa môn hộ. Tòa môn hộ này giống như cửa động hình tròn, trên cửa loang lổ vết máu, vết máu khô khốc ở trên cửa vẽ ra một vài bức đồ đằng hoa văn. Chẳng qua là niên đại quá xa xưa, đồ đằng hoa văn ở phía trên đã có chút mơ hồ không rõ.

Hơn nữa, tọa môn hộ này đã mở ra một khe hở, từ bên trong có một luồng yêu khí nồng đậm thẩm thấu đi ra ngoài, trong đó còn kèm theo một mùi thơm kỳ dị, thấm người phế phủ.

Chung Nhạc hít hà, buồn bực nói: "Cái mùi thơm này thật kỳ quái, chẳng lẽ Thú Thần mang tinh khí của mình luyện thành linh đan?"

"Ngươi đoán không sai!"

Tân Hỏa cười nói: "Tinh khí của Thú Thần đích xác là linh đan, bất quá loại đồ này không gọi linh đan, mà gọi là nội đan, là đồ vật do Yêu tộc lúc tu luyện ngưng tụ tinh khí tạo thành. Năm đó vào thời kỳ Toại Hoàng và thời kỳ Phục Hy, Yêu tộc là chủng tộc đê tiện nhất, chư thần ở trên yến hội đều cần lấy ra nội đan của Yêu thần để mời khách."

Chung Nhạc ngạc nhiên, chỉ nghe Tân Hỏa nói: "Nhưng xem tình cảnh hiện tại của Nhân tộc các ngươi, đoán chừng hiện tại Chư Thần yến hội, chủ nhân sẽ lấy ra nội đan của Nhân tộc để mời khách. Phong ấn trên tòa môn hộ này đã phế bỏ, mau tiến vào, lấy xong tinh khí Thú Thần, chúng ta nhanh một chút đi bổ toàn bộ ba tòa sát trận! Đúng rồi, lập tức bế khí, đừng ngửi cái mùi thơm này. Nếu lại ngửi nữa, ngươi sẽ phải trước thời hạn biến thành yêu thú..."

Chung Nhạc nghe vậy vội vàng ngừng thở, đột nhiên cảm thấy mu bàn tay hơi ngứa, vội vàng nhìn lại, liền thấy dưới làn da đã mọc ra một lớp vảy, trong lòng không khỏi sởn gai ốc. Hắn mới hít vào vài hơi mùi thơm, liền có dấu hiệu đồng hóa thành yêu thú!

Nếu là phục dụng tinh khí Thú Thần, chẳng phải là nhất định sẽ biến đổi thành yêu quái?

"Hy vọng Tân Hỏa đáng tin một chút..."

Hắn lấy lại bình tĩnh, đưa tay đẩy cửa, môn hộ lên tiếng mà mở. Lúc này Chung Nhạc đi vào trong đó, mùi thơm càng phát nồng nặc, tựa hồ muốn từ lỗ chân lông trên da tay của hắn thấm vào trong cơ thể.

Chung Nhạc chỉ cảm thấy trên người càng ngày càng ngứa, vừa lấy lại bình tĩnh, trong thức hải lập tức quan tưởng Toại Hoàng, lúc này mới cảm giác được cơn ngứa biến mất.

Hắn ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy không gian phía sau môn hộ rất là rộng lớn, ngang dọc mấy trăm trượng, độ cao ít nhất cũng trăm trượng. Trên không trung có một viên minh châu bóng loáng, tròn vo đang phát ra tia sáng, chiếu sáng phiến không gian này.

"Nơi này chính là buồng tim củaThú Thần, nơi chứa trái tim của hắn. Vị Thú Thần này trước khi chết đem tinh thần lực và máu tươi của mình hỗn hợp lại, hóa thành ba tòa sát phạt đại trận ở phía ngoài, chính là vì để bảo vệ linh hồn và viên nội đan này của hắn."

Tân Hỏa tiểu đồng thúc giục: "Nhanh lên, nhanh hái xuống viên nội đan ở giữa không trung, sau đó chúng ta đi ra bên ngoài sắp xếp trận pháp!"

Chung Nhạc nhắm mắt, khi mở ra hai mắt, liền thấy dưới chân xuất hiện hai con giao long. Lôi đình hiện ra, hai con giao long giương nanh múa vuốt, bay về hướng viên nội đan của Yêu thần ở giữa không trung!

Hắn mới vừa dùng tay bắt lấy viên nội đan này liền thấy dưới làn da bàn tay lập tức mọc ra chi chít miếng vảy!

"Nhanh! Mang tinh khí Thú Thần nhét vào trong thức hải của ngươi!" Tân Hỏa vội vàng quát lên.

"Nhét như thế nào?"

Chung Nhạc có chút luống cuống tay chân, nội đan của Thú Thần này to cỡ quả trứng ngỗng, làm sao có thể nhét vào trong thức hải của mình?"

Trong lúc nói chuyện, lại có càng nhiều miếng vảy mọc ra, không ngừng lan về cả cánh tay của hắn với tốc độ kinh người!

Tân Hỏa quát lên: "Trực tiếp nhét vào!"

Chung Nhạc cắn răng, giơ tay lên mang viên nội đan Thú Thần nội đan nhét vào trong mi tâm của mình!

Đọc truyện chữ Full