TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 263: Khu Thần Ấn

Không gian Trấn Phong Đường tĩnh lặng, chỉ có tiếng cười của Chung Nhạc. Ngay cả kẻ điên Phong Hiếu Trung cũng yên lặng, nghe tiếng cười điên cuồng của Chung Nhạc.

Trên vách tường của những tòa điện khác, những chiếc nhãn cầu khổng lồ đảo điên rồi dừng lại nhìn Chung Nhạc. Thiên Tượng Lão Mẫu bị Bằng Vũ Kim Kiếm đánh bật ra cũng dừng lại nhìn hắn.

Chung Nhạc toàn thân là máu, nhưng nhục thân của hắn đã có thay đổi khó tin. Chi chít vảy rồng mọc ra từ dưới da, chồng lên nhau che đi vết thương trên người hắn.

Hai chân của hắn cũng biến thành một cái đuôi rắn dài, bề mặt cơ thể phủ đầy các loại đồ đằng văn huyền diệu kỳ dị, tạo thành đủ loại hoa văn, dường như ẩn chứa đạo lý ảo diệu.

Đầu hắn biến thành đầu rồng, con mắt thần nhãn thứ ba ở mi tâm hiện ra, mí mắt từ từ mở ra hai bên.

Đây không chỉ là chân thân của Phục Hy mà là chân thân của Toại Hoàng sau khi Tân Hỏa dung hợp nguyên thần Toại Hoàng biến thành.

Chung Nhạc tu luyện tới Linh Thể Cảnh, có thể linh thể hợp nhất, biến nhục thân thành hình thái của thần. Hắn có hai loại linh, nhật linh nguyệt linh, nên hắn có hai loại nguyên thần, Đại Nhật Kim Ô và Minh Nguyệt Tinh Thiềm nguyên thần.

Nhưng hắn còn có loại nguyên thần thứ ba, chính là Toại Hoàng nguyên thần, được hình thành sau khi dung hợp nhật linh và nguyệt linh, hồn phách hóa thành Toại Hoàng!

Khi ở Bắc Hải Băng Lục, Tân Hỏa phá vỡ Hồng Mẫu Hải Quỳ Đại Trận đã thi triển Toại Hoàng nguyên thần, nhưng khi đó Chung Nhạc chưa luyện tới linh thể hợp nhất.

Còn lúc này, cuối cùng Tân Hỏa cũng có thể mượn nhục thân của hắn thi triển chân thân Toại Hoàng!

Chung Nhạc lúc này có khí tức hoàn toàn khác trước, tràn đầy sự tôn quý, thần thánh, khí tức cường đại, thần thánh, tôn quý hơn bất cứ thần tộc nào khác!

Thần thái của hắn vô cùng kiêu ngạo, cảm giác như tất cả thần tộc khác đến xách dép cho hắn cũng không xứng vậy.

– Yêu…yêu quái…

Thiên Tượng Lão Mẫu sững người nhìn Chung Nhạc, lắp bắp:

– Ngươi là yêu quái?

Ả là linh, không có hình thân thể, tuy bị Bằng Vũ Kim Kiếm đánh thương nhưng rất nhanh đã hồi phục bình thường.

Bằng Vũ Kim Kiếm chắn trước mi tâm Khâu Cấm Nhi, chặn không cho ả vào thức hải của Khâu Cấm Nhi, nhưng không ngăn được việc ả bắt Khâu Cấm Nhi. Với thực lực của mình Thiên Tượng Lão Mẫu, bắt Khâu Cấm Nhi không hề khó.

Nhưng sự thay đổi của Chung Nhạc lúc này thật sự khiến ả giật mình:

– Ta từ lâu đã nghi ngờ ngươi là thần ma chuyển thế. Giờ ngươi cuối cùng cũng lộ diện, rốt cuộc ngươi là thần ma gì đã chiếm cứ nhục thân của Chung Sơn thị?

Ở phía xa, Phong Hiếu Trung cũng trở nên phấn khích, ánh mắt đầy sự điên cuồng:

– Đây là hình thái gì? Con mắt thứ ba kia giống mắt của môn chủ đầu tiên của Kiếm Môn. Đáng tiếc cha ta không cho ta động vào nhục thân của môn chủ Kiếm Môn đầu tiên…

Chung Nhạc thay đổi lần này không chỉ là thần nhãn thứ ba, Tân Hỏa không chỉ khởi động chân thân Phục Hy mà còn dung hợp chân thân Phục Hy với nguyên thần Toại Hoàng, biến thành chân thân Toại Hoàng!

Ảo diệu hơn, khác biệt hơn, khiến Phong Hiếu Trung càng thêm điên cuồng!

– Thật muốn bắt hắn quá, mổ hắn ra nghiên cứu xem tại sao hắn lại biến thành bộ dạng cổ quái thế kia…

Chung Nhạc biến thành hình dạng này cũng dọa Khâu Cấm Nhi sợ hãi. Nàng sững người nhìn hắn không biết làm sao.

Tân Hỏa vào trong nhục thân của hắn, không chỉ thay đổi hình thái nhục thân, mà còn khiến hắn tạm thời trở thành Phục Hy thần tộc. Dùng nhục thân Phục Hy thần tộc kết hợp với nguyên thần của Toại Hoàn, biến thành hình thái Toại Hoàng.

Như vậy hắn có thể cùng lúc có được thiên phú thần thông của hai đại thần tộc, nhục thân vô cùng cường đại, uy lực thần thông càng thêm kinh người!

– Chỉ là một ma linh…

Tân Hỏa ngẩng lên nhìn Thiên Tượng Lão Mẫu. Nhục thân của Chung Nhạc lại biến to lên không ít, nhưng vẫn nhỏ hơn rất nhiều so với ma linh Thiên Tượng Lão Mẫu.

– Ngươi cũng xứng ngông nghênh trước mặt đại gia ta!

Tân Hỏa tay chống hông nhìn Thiên Tượng Lão Mẫu cười ha hả.

Năm cái đầu còn lại của Thiên Tượng Lão Mẫu mặt tím lại. Linh của ả, cái đuôi móc, một cánh tay, bốn cái chân, ba cái đầu, nửa cái ngực đều bị Chung Nhạc phong ấn trong các tòa tử điện, ảnh hưởng không nhỏ tới thực lực của ả, nhưng cường giả Linh Thể Cảnh vẫn không thể chống cự được.

Nhưng giờ “Chung Nhạc” còn ngông cuồng hơn cả ả, chống hông cười nhạo ả.

Chung Nhạc hủy chân thân trước kia của ả, hủy đi nhục thân Thủy Thanh Nghiên kiếp này, thù mới hận cũ cùng ập tới, năm cái đầu gầm lớn, giơ chưởng đập xuống Tân Hỏa.

Đuôi rắn của Tân Hỏa uốn lên, trượt đi tránh được chiêu, trườn tới bên cạnh Khâu Cấm Nhi, đuôi rắn cuốn nàng lên. Hắn cười:

– Bé con lên lưng đại gia ta đi. Ôm chặt vào! Ngươi là tiểu tâm can của Nhạc tiểu tử, không thể để ngươi bị tổn hại gì.

Khâu Cấm Nhi bị ném lên lưng hắn, vội ôm chặt lấy người Chung Nhạc, tim đập thình thình:

– Sao sư ca lại biến thành bộ dạng cổ quái như vậy…

Nàng không có linh thể hợp nhất nên thân hình nhỏ nhắn, trên lưng Chung Nhạc chỉ bằng một miếng vảy, không hề khiến Tân Hỏa có cảm giác gánh nặng gì.

Thiên Tượng Lão Mẫu lao tới, gầm thét không ngớt, năm cái đầu cùng khởi động thần thông. Thần thông ập tới Tân Hỏa như vũ bão!

Khâu Cấm Nhi vội tháo Bằng Vũ Kim Kiếm trên mi tâm xuống, ném về phía trước:

– Sư ca bắt lấy kiếm!

Tóc Tân Hỏa bay lên, một sợi khẽ đánh bật Bằng Vũ Kim Kiếm quay lại, dán lên mi tâm Khâu Cấm Nhi.

Thanh kiếm này là Chung Nhạc dùng tinh thần lực để nuôi dưỡng, dùng linh hồn tế luyện, hồn của Chung Nhạc đang ngủ, không có hồn của Chung Nhạc thì Tân Hỏa không thể dùng Bằng Vũ Kim Kiếm, không bằng không dùng thì hơn.

– Đọ công pháp thần thông với ta sao?

Tân Hỏa nhanh chóng lao đi, các đạo thần thông đánh tới, thần thông của hai bên hoàn toàn khác nhau. Thiên Tượng Lão Mẫu dùng ma đạo thần thông, đại thần thông thần cấp, còn Tân Hỏa thi dùng thần đạo thần thông, cũng là thần thông thần cấp.

Thiên Tượng Lão Mẫu trong lòng mừng húm:

– Hắn không dùng tới cái lông đó mà đọ thần thông với ta? Hắn chắc chắn là ngu hết cứu chữa rồi!

Lúc trước ả bị Bằng Vũ Kim Kiếm ép cho phải chạy loạn để trốn, không kịp thi triển thần thông. Nhưng giờ Tân Hỏa không dùng Bằng Vũ Kim Kiếm mà đọ thần thông, đúng hợp ý ả!

Với pháp lực tu vi hiện giờ, giết một Linh Thể Cảnh với ả dễ như trở bàn tay!

Ngay sau đó các đạo thần thông lao vào nhau, cao thấp lập tức xác định được.

Năm đạo thần thông phát ra từ năm cái đầu của Thiên Tượng Lão Mẫu bị thần thông của Tân Hỏa chém tan. Thiên Tượng Lão Mẫu giật mình, vội tung các loại thần thông ra. Hai thân hình khổng lồng lao vun vút trong không gian, bùng phát các loại thần thông.

Thiên Tượng Lão Mẫu càng đánh càng kinh hãi, thần thông cấp ma thần của ả lại bị phá hết, bị phá một cách dễ dàng, căn bản không thể chống đỡ được với thần thông của đối phương!

Ả hoa mắt, năm cái đầu đều không nhìn rõ được thần thông của đối phương, chỉ có thể liều mạng chống đỡ. Đột nhiên Thiên Tượng Lão Mẫu gầm một tiếng dài, bị một đạo thần thông đánh trúng, cảm giác linh hồn như sắp bị đánh tan!

Đây là thần thông nhằm vào hồn phách!

Thiên Tượng Lão Mẫu trúng một chiêu, cảm thấy choáng váng, nhưng thấy “Chung Nhạc” trước mặt giơ tay lên, lại tung ồ ạt các đạo thông. Hồn phách Thiên Tượng Lão Mẫu sợ hãi, cảm nhận được khí tức tử vong, vội vàng bỏ chạy.

– Muốn chạy? Cho ngươi chạy!

Tân Hỏa giơ tay, trong lòng bàn tay xuất hiện đồ đằng văn huyền diệu khó hiểu, biến thành chữ cổ “Định”, “Khu”, “Phân”. Ba chữ này kết hợp lại, biến thành một hàng chữ đặc biệt.

– Khu Thần Ấn!

Tân Hỏa hét lớn, Thiên Tượng Lão Mẫu đang bỏ chạy, bỗng thấy thân thể vô cùng nặng nề, giống như bị các ngọn núi khổng lồ đè xuống, đột nhiên lại cảm thấy nhẹ bẫng, nhảy lên nhìn từ xa.

– Đáng sợ thật, hắn chắc chắn không phải Chung Sơn thị, chắc chắn là thần ma cổ xưa! Cũng may ta cũng không phải tầm thường, hắn không giết được ta…

Thiên Tượng Lão Mẫu thở phào, quay lại nhìn thì bất giác kinh hãi!

Ả thấy bản thân mình!

Ả thấy một Thiên Tượng Lão Mẫu khác bị gắn chặt phía trước mặt “Chung Nhạc”, không hề động đậy!

– Ta bị cố định ở đó, thế ta ở đây là gì?

Thiên Tượng Lão Mẫu cúi nhìn, không khỏi hét lên. Ả thấy hồn của mình!

Tân Hỏa đã dùng Khu Thần Ấn tách linh và hồn của ả ra. Nguyên thần của ả từ giờ bị phân giải thành linh và hồn độc lập.

Nguyên thần cường đại là vì hồn phách và linh hung hợp với nhau thành linh hồn. Linh hồn sau khi hơp nhất mới được gọi là nguyên thần, có khả năng thông thiên triệt đị. Sau khi thành thần, linh và hồn phách sẽ thống nhất cao độ, không thể tách rời.

Vì thế, khi không ngừng tế tự mới giữ được linh hồn của thần ma, từ đó có thể trường sinh trên một ý nghĩa khác.

Còn lúc này linh và hồn của Thiên Tượng Lão Mẫu đã bị tách rời, ả chưa bao giờ biết đến tình huống khủng bố như vậy, và giờ đích thân ả đã phải trải qua.

Không có sự bảo vệ của linh, hồn phách của nàng ta bắt đầu tách ra, sắp hồn bay phách tán.

– Rốt cuộc ngươi là ai…

Hồn phách của Thiên Tượng Lão Mẫu không thể phát ra tiếng nói, chỉ có tinh thần yếu ớt, cố gắng bay về phía linh của mình.

Tân Hỏa không đáp, quan sát kỹ linh của Thiên Tượng Lão Mẫu. hắn định tiêu diệt thì đột nhiên tiếng của Tân Hỏa vang lên:

– Tân Hỏa, giữ lại ma linh này.

– Giữ lại?

Tân Hỏa khựng lại, đưa tay bắt lấy hồn của Thiên Tượng Lão Mẫu đang bay tới, khé thổi một hơi,Thiên Tượng Lão Mẫu lập tức hồn bay phách tán.

– Giữ lại ma linh này còn có tác dụng. Ta muốn phong ấn ma linh ở đây, đợi thần sứ của Hiếu Mang thần tộc tới cứu.

Tiếng của Chung Nhạc tiếp tục vang lên.

Tân Hỏa gật đầu, không động tới linh của Thiên Tượng Lão Mẫu, nhưng lúc này năng lượng trong Phục Hy thần huyết của Chung Nhạc đã cạn, từ chân thần Toại Hoàng thoát ra, không lâu sau thần thể trở lại như bình thường.

– Đáng tiếc, huyết mạch vẫn không được thuần tịnh…

Tân Hỏa lại thở dài, thiếu nữ trên lưng hắn xuống đất, sững người nhìn Chung Nhạc, hỏi dò:

– Sư a, có thật là huynh không?

– Ái phi…

Tân Hỏa quay lại, ngón trỏ nâng cằm Khâu Cấm Nhi lên, thâm tình nói:

– Thật ra ta là Thiên Đế chuyển thế, tới tìm ái nhân chín kiếp. Nàng chính là người đó của trẫm. Ái phi, việc không thể chậm trễ, chúng ta giao phối đi… Khốn kiếp, Nhạc tiểu tử, ngươi lại ra gây rối…

Ý thức của Chung Nhạc đã trở lại, đẩy ngọn lửa nhỏ này ra.

Đọc truyện chữ Full