TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 396: A Tu La Thần Đồng (2)

Thánh Nữ Phi nhẹ giọng nói:

- Chỉ có một mình ta!

Trong lòng Chung Nhạc lập tức lóe lên sát niệm. Tư Đồ Không nhất thời rợn cả tóc gáy, vội vàng bảo hộ trước người Thánh Nữ Phi, bộ dáng như lâm đại địch. Cự bá A Tu La Tộc cũng không khỏi trở nên khẩn trương. Hai người cách nhau gần như vậy, nếu Chung Nhạc đột nhiên thống hạ sát thủ, chỉ sợ ngay cả hắn cũng không kịp xuất thủ cứu viện. Chung Nhạc khẽ giật mình một cái, sát niệm trong lòng đột nhiên tiêu tán, khom người cười nói:

- Khiến cho Thánh Nữ kinh hãi rồi! Đa tạ Thánh Nữ!

Thánh Nữ Phi đẩy Tư Đồ Không ra, khom người hoàn lễ, ôn nhu nói:

- Sao công tử không thống hạ sát thủ, đoạn tuyệt hậu hoạn?

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Vừa rồi ta quả thật muốn giết Thánh Nữ! Nhưng trong lúc bất chợt lại nghĩ tới, nếu ngươi quả thật muốn hại ta, từ lâu đã có thể lấy tính mạng của ta rồi. Ngươi đối với ta có ân, nếu ta lại hạ thủ với ngươi, chẳng phải là lấy oán trả ơn sao? Lúc trước ta gây tổn thương cho Thánh Nữ, trong lòng vô cùng hổ thẹn!

Thánh Nữ Phi bình thản nói:

- Là ta bức ngươi xuất thủ, lúc này mới bị ngươi gây thương tích, không nên tự trách!

Trong lòng Chung Nhạc vạn phần hiếu kỳ. Nữ tử này thủy chung vẫn là một bộ vô cùng thản nhiên, rất khó nhìn thấy nàng giật mình hoặc là phẫn nộ. Chỉ có lần trước sau khi bị chính mình đánh bại, lúc này mới có bộ dáng tràn ngập nộ khí.

- Khó trách chúng nữ Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi đối với nàng cực kỳ khó chịu. Bộ dáng Thánh Nữ Phi lúc nào cũng thản nhiên như vậy, thực lực lại gần với Ma Hậu. Sau khi đánh bại đám chư nữ các nàng vẫn là thản nhiên như vậy, quả thật có thể khiến cho các nàng hận tới mức hàm răng ngứa ngáy!

Chung Nhạc cất bước quay trở về Thiên Hương Lầu. Bầu không khí trong lầu cực kỳ ngưng trọng. Chung Nhạc từ từ tiến vào. Lúc đi ngang qua bên cạnh Tu La, hắn liếc mắt nhìn chằm chằm đối phương một cái, sau đó tiến về phía trước, bình thản ngồi xuống. Khí tức Tu Hoành Túc đột nhiên bình tĩnh trở lại, trầm giọng nói:

- Ma La, ta đợi ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, sẽ nhất quyết cao thấp một trận với ta!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Không cần! Có Cự bá Tu La Thánh Tộc ở đây, cho dù ta muốn giết ngươi cũng không có khả năng rồi! Cần gì phải làm điều thừa thải như vậy?

Lúc này, Thánh Nữ Phi cũng tiến vào Thiên Hương Lầu. Nữ tử này vẫn là dùng lụa mỏng che mặt, bộ dáng vô cùng văn tĩnh. Ma Hậu nương nương mỉm cười, nói:

- Hóa ra Thánh Nữ Phi đã tới! Mời ngồi!

Nhưng Thánh Nữ Phi cũng không ngồi xuống bên cạnh nàng, mà là ngồi xuống bên cạnh Chung Nhạc. Sắc mặt Ma Hậu nương nương cứng đờ một chút, sau đó lắc đầu cười nói:

- Nha đầu ngốc!

Trong lòng Chung Nhạc cũng cảm thấy nghi hoặc, không hiểu sao nữ tử này lại ngồi xuống bên cạnh chính mình như vậy. Thánh Nữ Phi vừa mới ngồi xuống, Thiên Ma Phi cũng lập tức ngồi xuống, chen vào bên cạnh Chung Nhạc, mà Cát Tường Phi cũng ngồi xuống, hai nữ kẹp lấy Thánh Nữ Phi vào giữa.

- Ngươi lại muốn cướp đồ vật của chúng ta sao?

Thiên Ma Phi nghiến răng, thấp giọng nói. Thánh Nữ Phi vẫn bình tĩnh ung dung, không hề lên tiếng. Hai nữ hận tới mức hàm răng ngứa ngáy, Cát Tường Phi thấp giọng nói:

- Nữ nhân phóng đãng, có thời gian lại tới đánh một trận!

Thánh Nữ Phi nhấp nháy hai mắt, cực kỳ nghiêm túc nói:

- Cần gì phải như vậy? Các ngươi cũng không phải là đối thủ của ta!

Hai nữ tức tới mức cơ hồ phát điên. Chung Nhạc có chút dở khóc dở cười, chỉ đành làm bộ như không hề nghe thấy.

Lúc này, từng vị từng vị Cự bá cũng quay trở lại Thiên Hương Lầu. Ba vị Cự bá của ba đại Thánh Tộc Dạ Xoa, Thiên Tượng, Diêm Ma đều là sát khí đằng đằng. Sắc mặt Cự bá Diêm La Thánh Tộc cũng cực kỳ không dễ nhìn. Bất quá, bốn vị Cự bá này đều không nói một lời, hiển nhiên là kiêng kỵ tồn tại sau lưng Chung Nhạc, không dám hạ thủ với hắn.

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nhìn về phía Ma Hậu, mỉm cười nói:

- Hiện tại nương nương đã có thể thu lại Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh rồi a!

Trong lòng đám cường giả nhất tề chấn động một cái, lại nhao nhao nhìn về phía Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh. Trong lòng Ma Hậu nương nương khẽ động, nhất thời biết rõ ý tứ của Chung Nhạc. Để nàng thu hồi Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, vậy tiêu điểm của tất cả cường giả ở đây sẽ liền chuyển sang trên người nàng. Bọn họ không dám đụng tới Chung Nhạc, nhưng không có nghĩa là không dám đụng tới nàng. Nàng là chính thê của Ma Thánh, ở trước mặt Ma Tộc thiên hạ cũng không dám động tới nàng, nhưng chỉ cần che mặt lại, bọn họ tuyệt đối là dám hạ thủ với nàng.

Sa Kỳ Sơn chợt cười hắc hắc một tiếng, nói:

- Các vị đều muốn lấy được Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, lại đều không muốn lưng đeo tiếng xấu, vậy hãy để cho ta tới lấy quyển Ma thư này a!

Hắn đột nhiên đứng dậy, tiến nhanh về phía Ma Hậu. Ma Hậu nương nương đột nhiên cười khúc khích, vươn tay phất một cái, quyển Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh kia nhất thời bùng cháy, chớp mắt đã hóa thành tro tàn. Cuối cùng Ma Hậu mỉm cười nói:

- Hải Vương cần gì phải bức bách một tiểu nữ tử như vậy? Hôm nay, ngoại trừ Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh ra, thiếp thân còn có một thiên đại phú quý, muốn tặng cho mấy vị đây!

Đọc truyện chữ Full