TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 463: Dọn dẹp hậu quả (1)

Ngoài thành, Tả Tương Sinh kích sát Sơn Trục Phong, Điền Diên Tông đánh chết Uy Hắc Kỳ, gây nên chấn động không nhỏ. Sơn thần tộc và Quỷ thần tộc đều có cự phách ở Hỏa Đô Thành, dẫn mấy vị cường giả Pháp Thiên Cảnh cùng không ít cao thủ Đan Nguyên Cảnh, thấy hai người bị giết, không khỏi động nộ, gây nên động tĩnh không nhỏ.

Cự đầu cự phách Sơn thần tộc và Quỷ thần tộc đòi giết Tả Tương Sinh và Điền Diên Tông báo thù cho Sơn Trục Phong và Uy Hắc Hỳ, nhưng có Thủy Tử An ở đó nên chuyện này đành phải cho qua.

- Chuyến đi Nam Hoang lần này còn hung hiểm hơn gấp chục lần đi Tây Hoang. Vào dễ mà sống để ra thì khó.

Trong Hỏa Thánh Cung, Thủy Tử An gọi các đệ tử Tả Tương Sinh, Chung Nhạc tới, bảo họ ở ngoài nghe dặn. Trầm ngâm một lúc lấy ra hơn chục tấm giấy da bò, gấp lại thành hạc giấy, thổi một hơi. Hơn chục con hạc giấy tung canh bay về bốn phương tám hướng ra ngoài Hỏa Đô Thành.

- Các đại thần tộc không phải muốn đối phó ta, cũng không phải Điền Diên Tông hay Tả Tương Sinh mà là Chung Sơn thị. Họ đòi giết Điền Diên Tông và Tả Tương Sinh chỉ là muốn giương đông kích tây khiến tinh lực của ta đặt ở hai người họ.

Thủy Tử An chăm chú nhìn hạc giấy bay đi, nói:

- Giờ không biết có kịp không…

- Sa Kỳ Sơn cũng tới Hỏa Đô rồi?

Thủy Tử An gọi Chung Nhạc tới, Chung Nhạc nghe Sa Kỳ Sơn cũng tới đây thì không khỏi kinh ngạc, vô cùng khân phục vị Hải Vương này. Trong Tam Trùng Tế, Ma Thánh tế mất Thiên Ma Bí Cnhr, ngoài mấy người Chung Nhạc sống sót ra ngoài thì các cường giả khác đều chết sạch sẽ, mà Sa Kỳ Sơn cũng bị trọng thương, không ngờ hắn vẫn sống sót!

Đây không đơn thuần là vận khí mà là thực lực. Sa Kỳ Sơn có thể tránh được sự truy sát của long tộc Ngũ Lão sống tới lúc này không phải chỉ là hư danh!

Phải biết rằng long tộc Ngũ Lão có thần binh của long tộc truy sát hắn, thực lực cực kỳ đáng sợ. Có thẻ thấy bản lĩnh của Sa Kỳ Sơn không hề đơn giản.

- Vị Hải Vương này còn từng hỏi ta về chuyện của ngươi, còn tìm hiểu chuyện về Long Nhạc từ yêu tộc.

Thủy Tử An sắc mặt nặng nề, thấp giọng nói:

- Hình như hắn rất nghi ngờ ngươi và Long Nhạc.

Chung Nhạc ngẫm nghĩ nói:

- Sa Kỳ Sơn truy nã ta khắp nơi có lẽ hắn đã câu kết với Côn Bằng thần tộc trên Mộc Diệu Tinh. Côn Bằng thần tộc truy nã ta nên hắn cũng vậy. Sa Kỳ Sơn sở dĩ biết Long Nhạc chính là Long Nhạc là vì ma đạo hóa thân của Phong Vô Kỵ đã tiết lộ cho hắn biết. Sa Kỳ Sơn từng gặp ma đạo hóa thân Phong Vô Kỵ tại ma tộc Bát Hoang. Giữa hai người bọn chúng chắc chắn có câu kết!

- Côn Bằng thần tộc?

Thủy Tử An hơi khựng người:

- Ta biết tại sao Sa Kỳ Sơn lại tới đây. Côn Bằng thần tộc và long tộc có thù, mà Trọng Lê thần tộc cũng có thù với long tộc. Long tộc là đệ nhất đại tộc trong thần tộc trên tổ tinh. Sa Kỳ Sơn lần nay tới có lẽ muốn thuyết phục Trọng Lê thần tộc và Côn Bằng thần tộc liên thủ.

Chung Nhạc chấn kinh, kêu lên:

- Thảo nào! Mục đích của Sa Kỳ Sơn chắc chắn là muốn mượn tay Trọng Lê thần tộc thiết lập truyền tống đại trận, đưa Côn Bằng thần tộc trên Mộc Diệu Tinh tới tổ tinh. Trọng Lê, Côn Bằng, cộng với Hiếu Mang thần tộc, ba đại thần tộc này liên thủ thì long tộc nguy hiểm rồi!

Thủy Tử An lắc đầu:

- Long tộc căn cơ thâm hậu, cho dù ba thần tộc kia liên thủ cũng chưa chắc tiêu diệt được long tộc. Điều khiến ta tò mò đó là ngươi rốt cuộc đã làm gì mà Côn Bằng thần tộc lại mượn tay Sa Kỳ Sơn truy nã ngươi?

Chung Nhạc lưỡng lự một chút, nhìn trong cung không có người ngoài mới lấy cây đèn đồng ra, mở nắp, thấp giọng nói:

- Đại trưởng lão hãy nhìn.

Thủy Tử An nhìn vào trong đèn, thân thể chấn động. Chỉ thấy một tinh hệ khổng lồ đang xoay chuyển trong đèn. Tinh quang tựa dầu đèn, chỉ thấy hoa mày chóng mặt!

Trong tinh hệ, một cây trường đao hình cánh lông vũ đang nổi lưng chừng bên trong.

Thánh khí của Côn Bằng thần tộc, Thần Dực Đao!

Tuy chỉ có một nửa nhưng thần uy của cây đao này Thủy Tử An cũng chưa từng được thấy!

- Đại trưởng lão, đây chính là một nửa Thần Dực Đao, thánh khí của Côn Bằng thần tộc. Một nửa còn lại ở chỗ Côn Bằng thần tộc.

Chung Nhạc quan sát nét mặt của Thủy Tử An, thận trọng giải thích:

- Khi ta đoạt được cây đao này dùng gương mặt của Long Nhạc, bị Côn Bằng thần tộc nhìn thấy. Phong Vô Kỵ biết Long Nhạc chính là ta nên Sa Kỳ Sơn mới truy nã ta.

- Ta…

Nét mặt của Thủy Tử An bỗng trở nên vô cùng đa dạng, lúc xanh lúc trắng, lúc đỏ lúc tím. Một lúc sau mới tiêu hóa được thông tin này, có chút đờ đẫn nói:

- Tiểu tử thối, ngươi còn có sự tích gì nói hết đi! Đúng, chính là lá cờ này, ở đâu ra? Thanh Long Vân Văn Kỳ, một trong thứ thần thú kỳ trong nơi ở của Thiên Đế? Ngươi cướp từ Trọng Lê thần tộc?

Ngực Thủy Tử An phập phùng thở, sắc mặt càng thêm thú vị, một hồi lâu sau mới nói:

- Con bà nó, lão tử sống nhiều năm như vyậ rồi cũng không đặc sắc bằng mấy năm của ngươi! Thánh khí của Côn Bằng thần tộc, tứ thần thú kỳ, bà nhà nó…. Côn Bằng thần tộc nếu được truyền tống tới đây thì đối tượng sẽ tiêu diệt trước tiên không phải long tộc mà chính là Kiếm Môn chúng ta, giết tiểu tử ngươi trước rồi nói!

Chung Nhạc ngượng ngùng:

- Đại trưởng lão có cách nào giải quyết không?

- Muốn ta chùi đít ngươi à?

Thủy Tử An giận dữ:

- Cái đít này không phải dễ chùi đâu nhé. Một mình lão phu chùi không sạch! Trọng Lê thần tộc và Hải Vương Sa Kỳ Sơn liên thủ, bố trí truyền tống đại trận, tên Phong Vô Kỵ cũng sẽ nhúng tay vào, e là hắn đã tới Hỏa Đô rồi, chỉ là chưa lộ diện. Cái đít này xem ôn chủ có chịu cùng ta chùi không!

Chung Nhạc dở khóc dở cười, thầm nghĩ:

- Bảo Quân Tư Tà cùng tới chùi đít cho ta? Thủy trưởng lão đúng là giận rồi, nói không lựa từ ngữ gì cả… Nhưng Phong Vô Kỵ tới Hỏa Đô đúng là chuyện lớn!

Tiểu lão đầu ánh mắt lóe tinh quang, lập tức giơ tay phong ấn cung điện họ đang đứng, lấy ra đồ đằng thần trụ, truyền tin về Kiếm Môn. Quân Tư Tà nhận được tin thì kinh ngạc. Thấy trên đồ đằng trụ hiện lên gương mặt của môn chủ, run rẩy nói:

- Thủy trưởng lão đừng nói hoảng hốt! Ta sẽ tới đó phá giải truyền tống đại trận của tam đại thần tộc!

Thủy Tử An nhíu mày:

- Nếu môn chủ đích thân tới đây, Kiếm Môn sẽ trống vắng…

Quân Tư Tà cười:

- Ngài yên tâm, Phương Kiếm Các sư huynh tọa trấn ở đây, sẽ không có đại loạn gì được đâu.

Đọc truyện chữ Full