TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 513: Biến hóa ngàn vạn (1)

Chung Nhạc khách khí nói:

- Không cần đâu! Tiền bối khách khí rồi! Chúng ta còn có việc gấp, nóng lòng trở về!

Mỹ phụ kia mỉm cười nói:

- Thì ra là thế! Nếu là như vậy, ta cũng không cố giữ các ngươi ở lại nữa. Đúng rồi! Vị đồng đạo Yêu Tộc này xưng hô như thế nào? Không ngờ lại là một Cự bá Chân Linh Cảnh! Yêu Tộc trong Tây Hoang ta có được tu vi Cự bá quả thật là rất hiếm thấy!

Chung Nhạc ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Vị này chính là Cô Hồng Tử, là ứng với lời mời của Đại Tế ty tộc ta, đi tới tộc ta làm khách!

Mỹ phụ kia ồ lên một tiếng, mỉm cười nói:

- Hóa ra là Cô Hồng sư đệ! Cô Hồng sư đệ đánh một trận với Sư Bất Dịch, danh dương thiên hạ, Huyền Tố cũng đã từng nghe qua, trong lòng vô cùng kính ngưỡng. Anh hùng xuất thiếu niên a! Tương lai Cô Hồng sư đệ hẳn là sẽ rong ruổi các Hoang, không phải Sư Bất Dịch có thể so sánh được!

Chung Nhạc cẩn thận nói:

- Tiền bối, Đại Tế ty còn đang chờ chúng ta trở về báo tin, thật không thể ở lâu!

Mỹ phụ kia cũng không miễn cưỡng, mỉm cười nói:

- Các ngươi đi đi, giúp ta gởi lời thăm hỏi với Đại Tế ty!

Chung Nhạc không ngừng vâng vâng dạ dạ, khom người thối lui. Trong lòng Cô Hồng Tử vẫn nghi hoặc, lại liếc mắt quan sát mỹ phụ này một cái. Chung Nhạc vội vàng kéo hắn rời đi. Cô Hồng Tử nghi hoặc nói:

- Chung sư đệ, nữ tử này nhìn tựa hồ rất quen mắt a… Ta dường như đã gặp qua nàng ở nơi nào đó, nhưng hết lần này tới lần khác lại nghĩ không ra đã gặp nàng ở nơi nào. Kỳ quái! Thật sự kỳ quái!

Luyện Khí Sĩ bình thường trí nhớ kinh người, đã gặp qua tuyệt đối sẽ không quên được. Nếu đã từng gặp qua một lần, tất nhiên sẽ ghi nhớ trong lòng, kiên quyết sẽ không xuất hiện loại tình huống rõ ràng nhìn quen mắt lại không nhớ ra đã gặp qua ở nơi nào này.

Chung Nhạc cũng không nói một lời, lôi theo hắn nhanh chóng bỏ chạy. Đợi sau khi bay ra hơn năm trăm dặm, lúc này Chung Nhạc mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Cô Hồng sư huynh, ngươi tự nhiên đã gặp qua nàng, hơn nữa còn là vừa mới gặp qua không bao lâu. Khuôn mặt của Chân Linh của Chúc Ngọc Sơn, con Mẫu Thần Côn Tộc kia, giống như đúc với khuôn mặt của nữ tử này! Nữ tử Cổ Điêu Thần Tộc tên gọi Huyền Tố này, chính là con Đại Mẫu Trùng từ trong Bí cảnh Hắc Sơn bò ra kia!

Cô Hồng Tử khẽ giật mình một cái, nhất thời nhớ ra vì sao lại cảm thấy nữ tử này nhìn quen mắt. Lúc Chúc Ngọc Sơn tế khởi Chân Linh, Chân Linh của hắn chính là hình dáng một con Mẫu Thần Côn Tộc. Cái đầu của Chân Linh kia là cái đầu và khuôn mặt của nữ tử Ma Tộc.

Lúc hắn vừa mới nhìn thấy nàng mỹ phụ Cổ Điêu Thần Tộc này, liền cảm thấy rất quen mắt. Bất quá, bởi vì một cái là khuôn mặt Ma Tộc, một cái là khuôn mặt Thần Tộc, mặc dù tướng mạo tương tự, nhưng hắn lại không liên tưởng quá nhiều. Thần Ma bất lưỡng lập, Thần Tộc và Ma Tộc tự nhiên không có khả năng liên hệ cùng một chỗ, đây là do tư duy cố hữu quấy phá. Hiện tại trải qua Chung Nhạc nhắc nhở, hắn rốt cuộc mới tỉnh ngộ.

Cô Hồng Tử phun ra một ngụm trọc khí, trong lòng chấn động, lẩm bẩm:

- Hảo gia hỏa! Không ngờ Mẫu Trùng đã ẩn núp vào trong Thần Tộc Tây Hoang! Cổ Điêu Thần Tộc cũng là một Đại tộc trong Tây Hoang, không nghĩ tới lại bị Mẫu Trùng chiếm cứ, trở thành cao tầng trong tộc! Không biết vừa rồi con Mẫu Trùng này có phát giác được chúng ta có chỗ nào không thích hợp hay không…

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, thấp giọng nói:

- Khẳng định là đã phát giác! Chúng ta truy sát Chúc Ngọc Sơn, Chúc Ngọc Sơn chính là lúc đi tới tòa Thần Miếu này mới thả chậm tốc độ. Mà nàng Huyền Tố này vừa ra tay liền đánh chết Chúc Ngọc Sơn. Hiển nhiên, Huyền Tố biết rõ chúng ta chính là kẻ đang truy sát Chúc Ngọc Sơn. Nàng lo lắng bị chúng ta biết Chúc Ngọc Sơn là tới tìm nàng, cho nên mới xuống tay diệt khẩu trước. Vừa rồi nàng muốn mời chúng ta tiến vào Cổ Điêu Thần Miếu làm khách, chính là muốn triệt để diệt trừ chúng ta. Nếu vừa rồi chúng ta tiến vào tòa Thần Miếu kia, đoán chừng hiện tại chúng ta đã bị nàng ăn sạch rồi!

Sắc mặt Cô Hồng Tử cũng trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói:

- Nàng muốn ăn tươi chúng ta trong Cổ Điêu Thần Miếu, nói rõ trong Cổ Điêu Thần Tộc hiện tại cơ hồ đã không còn Cổ Điêu Thần Tộc chân chính nữa. Bằng không, nếu xuất thủ đánh nhau, thân phận nàng nhất định sẽ bại lộ!

Chung Nhạc gật đầu:

- Năng lực sinh sôi nảy nở của Mẫu Trùng mạnh mẽ tới mức đáng sợ. Từ lúc nàng bò ra khỏi Bí cảnh Hắc Sơn cho tới hiện tại, không biết đã sinh sôi nảy nở ra bao nhiêu Cổ Trùng rồi. Thay thế toàn bộ Cổ Điêu Thần Tộc cũng là chuyện tất nhiên! Nếu nàng đã biết chúng ta đang truy sát Chúc Ngọc Sơn, chắc chắn sẽ không buông tha cho chúng ta!

Cô Hồng Tử quay đầu lại nhìn về phía Cổ Điêu Thần Miếu, nói:

- Nàng không lập tức xuất thủ, đoán chừng là vì muốn che giấu thân phận chính mình là Côn Tộc. Bất quá, sau khi chúng ta rời khỏi lãnh địa của Cổ Điêu Thần Tộc, nàng sẽ có thể xuất thủ rồi. Từ tốc độ nàng đánh chết Chúc Ngọc Sơn mà nói…

Hắn lắc đầu, nói:

- Ta xa xa không phải là đối thủ của nàng! Nếu nàng xuất động chân thân, vậy thì càng khủng bố hơn nữa. Chung sư đệ, ngươi luôn luôn rất có mưu kế, chúng ta phải làm thế nào mới có thể tránh thoát sự truy sát của con Mẫu Trùng này?

Chung Nhạc cười khổ một cái, nói:

- Sư huynh, ngươi quá xem trọng ta rồi! Tồn tại bậc này, nếu đứng yên không chút cử động để cho ta đánh, ta còn có biện pháp đánh chết nàng. Nhưng nếu nàng nhúc nhích, ta liền không chịu nổi rồi… Đợi một chút!

Nhãn tình hắn chợt sáng lên, đột nhiên cười nói:

- Ta có biện pháp rồi! Thần Miếu! Trong Tây Hoang này khắp nơi đều có Thần Miếu!

Cô Hồng Tử nghe vậy, ánh mắt cũng sáng lên, mỉm cười nói:

- Ý của ngươi là…

Ánh mắt Chung Nhạc càng lúc càng sáng, nhanh chóng nói:

- Tiến vào Thần Miếu các tộc! Chúng ta rời khỏi lãnh địa của Cổ Điêu Thần Tộc, lập tức tiến vào Thần Miếu những Thần Tộc khác, xem nàng làm sao xuất thủ? Cho dù nàng có thần thông quảng đại đến đâu đi nữa, nhưng kinh động tới Thần Linh của Tây Hoang, nàng cũng là không chịu nổi. Ta đạt được Vạn Thần Đồ của Bạch Trạch thị, vừa vặn có thể biến thành các loại Thần Tộc, dễ dàng tiến vào trong Thần Miếu các Đại Thần Tộc. Về phần sư huynh ngươi…

Đọc truyện chữ Full