Đoàn Côn Thần Huyết này bị hắn vung tay ném ra khỏi Bí cảnh, bay vào trong Bí cảnh trong lòng Kiếm Môn Sơn, bị đám Thần dược Hồ Tam Ông, Bản Lam chia cắt sạch sẽ. Thần huyết này đối với hắn không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đối với đám Thần dược lại là thuốc bổ thượng đẳng. Dùng Thần huyết để nuôi dưỡng Thần Thổ, Thần dược cũng có thể thành thục trưởng thành càng nhanh hơn.
- Đây là kiện Thần binh Côn Tộc đầu, tới phiên kiện thứ hai!
Chung Nhạc theo cách cũ mà làm, lấy ra kiện Thần binh Côn Tộc thứ hai, đặt trước tấm gương lân phiến, quan sát một phen. Sau đó Chân Linh bay ra, tiến vào trong Thần binh, sưu tầm lạc ấn, tiến hành gạt bỏ luyện hóa.
Từng kiện từng kiện Thần binh Côn Tộc không ngừng bị hắn luyện hóa, đánh lên lạc ấn Thái Cực của chính mình.
o0o
Cũng ngay lúc này, phụ cận Hỏa Diệu Tinh, hơn mười tôn Côn Thần, Mẫu Thần đang bay về phía Tổ Tinh, băng xuyên qua tinh không, cách Tổ Tinh càng lúc càng gần hơn.
Bọn chúng vốn dĩ còn sống hai mươi bốn tôn Côn Thần, Mẫu Thần, nhưng phi hành xuyên qua tinh không cực kỳ tiêu hao pháp lực. Hơn nữa, bọn chúng bởi vì sinh sôi nảy nở hậu đại, điên cuồng giao cấu, trên cơ bản cũng đều đã là dầu hết đèn tắt, vì vậy dọc theo đường đi, có hơn mười tôn Côn Thần đã bị ăn sống, đảm bảo cho đám Côn Thần còn lại và bốn tôn Mẫu Thần có thể đủ sức bay tới Tổ Tinh.
Đột nhiên, sắc mặt một tôn Côn Thần kịch biến, thất thanh nói:
- Thần đao cánh ve của ta bị đã luyện hóa, lạc ấn của ta cũng đã bị lau đi!
- Là tồn tại thế nào có thể luyện hóa lạc ấn của ngươi?
Sắc mặt một tôn Mẫu Thần khẽ biến, hỏi.
- Chính là hắn!
Trong mắt tôn Thiền Dực Côn Thần kia bắn ra một mảnh quang mạc, trong quang mạc xuất hiện bộ dạng của Chung Nhạc và Nguyên thần Chân Linh của hắn.
- Là hắn sao?
Đám Côn Thần, Mẫu Thần hai mặt nhìn nhau. Một tôn Mẫu Thần nói:
- Tiểu tử này đã từng tiến vào Côn Tinh chúng ta. Bất quá, hắn hẳn là chỉ là Luyện Khí Sĩ Pháp Thiên Cảnh mới đúng, vì sao lại có thể luyện hóa được Thần binh của ngươi?
Tôn Thiền Dực Côn Thần kia lắc đầu, nói:
- Không biết! Ta chỉ có thể cảm ứng được bộ dáng của hắn. Về phần hắn đã dùng thủ đoạn gì, ta cũng không biết rõ lắm. Nếu tiểu tử này có thể luyện hóa được Thần binh của ta, vậy Thần binh của các ngươi cũng nhất định phải cẩn thận. Sao chúng ta không hợp lực, thu hồi lại Thần binh của chúng ta?
Đám Côn Thần, Mẫu Thần còn lại nhao nhao gật đầu nói phải, lập tức toàn lực cảm ứng Thần binh của chính mình. Sau một lúc, một tôn Mẫu Thần lắc đầu, nói:
- Cự ly vẫn là quá xa! Chúng ta chỉ có thể miễn cưỡng cảm ứng được vị trí Thần binh của chúng ta, nhưng không cách nào triệu hồi. Còn phải cách Phế Tinh gần hơn một chút!
- Đi mau! Đi mau!
Đám Côn Thần, Mẫu Thần nhao nhao toàn lực phi hành. Qua không bao lâu, đột nhiên lại có một tôn Côn Thần sắc mặt kịch biến, thất thanh nói:
- Lạc ấn trong Thần binh của ta cũng đã bị hắn lau đi!
- Không tốt! Của ta cũng vậy!
Bọn họ chưa bay được bao xa, lại có Thần binh của một tôn Côn Thần bị gạt bỏ lạc ấn. Bọn họ còn chưa bay được một nửa quãng đường, toàn bộ Thần binh của đám Côn Thần, Mẫu Thần vậy mà đều bị gạt bỏ lạc ấn, Thần binh triệt để đổi chủ. Hơn nữa, căn cứ theo cảm ứng cuối cùng của đám Thần binh này, toàn bộ đều là hành vi của một mình Chung Nhạc.
- Tiểu tử này rốt cuộc là tồn tại thế nào? Chẳng lẽ là một tôn Thần Ma hay sao? Có thể trong thời gian ngắn như vậy lau đi hết thảy lạc ấn trên Thần binh của chúng ta, thật sự đáng sợ!
Một tôn Mẫu Thần từ xa xa nhìn về phía Tổ Tinh, lẩm bẩm:
- Hắn có thể chạy ra khỏi Côn Tinh, nhất định là có chỗ lợi hại của hắn. Hiện tại hắn lại lau đi lạc ấn của chúng ta, xem ra là một cao thủ vô cùng đáng sợ. Sau khi chúng ta hàng lâm Tổ Tinh, nhất định phải tránh né hắn, không thể dễ dàng trêu chọc hắn…
- Không sai!
Sắc mặt đám Côn Thần, Mẫu Thần bi phẫn, nói:
- Côn Tinh đã bị băng phong, hiện tại chỉ còn lại có chúng ta. Ngay cả Tư Mệnh Mẫu Hoàng cũng mất tích không thấy đâu. Chúng ta không thể không hành sự cẩn thận. Chúng ta cảm ứng được hắn đang ở vị trí này trên Phế Tinh, vì vậy cần phải tránh xa vị trí này, tuyển chọn những điểm yếu ớt khác mà tiến công!
Đám Côn Thần, Mẫu Thần nghiên cứu một phen, định ra kế sách, chuẩn bị hàng lâm tại phía Nam Tổ Tinh. Nơi đó cách vị trí Đại Hoang rất xa, thế lực cũng tương đối nhỏ yếu.
Trên đường tiến về phía Tổ Tinh, bọn chúng lại ăn tươi thêm hai tôn Côn Thần nữa, chỉ còn lại sáu tôn Côn Thần và bốn tôn Mẫu Thần.
Một năm này, một ngày nào đó vào tháng tư, trên thiên không chợt xuất hiện mười khỏa Dị tinh, kéo theo cái đuôi lửa thật dài rơi xuống Nam Hoang.
Bốn tôn Mẫu Thần nhất tề quát lớn một tiếng, vô số sợi xúc tu bay ra, đâm sâu vào trong đại địa, thôn phệ Địa khí, bắt đầu sinh sản. Từng khỏa từng khỏa trứng trùng thật lớn được sinh ra, số lượng lên tới mấy ngàn.
Đám Côn Thần và Mẫu Thần rốt cuộc đã hàng lâm Tổ Tinh.