TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1847: Chú Linh Đại Đế tương lai (2)

Từ Thần Hoàng tới Tạo Vật Chủ chính là một cái lạch trời, tu vi thực lực đề thăng thật lớn. Thần Ma từ đó đã có năng lực hư không tạo vật, thực lực so với trước đây có thể nói là đề thăng nghiêng trời lệch đất.

Nếu vị Nữ Tạo Vật Chủ này xuất thủ, sợ rằng ba người bọn họ chỉ trong một cái nháy mắt hết thảy liền chết hết.

- Hóa ra là Phi Yên tỷ tỷ! Bạch sư huynh cũng tới rồi!

Thiên Ti nương nương vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiến lên nắm lấy bàn tay tay của nữ tử kia, mỉm cười nói:

- Phu quân, Mặc tiên sinh, các ngươi không cần sợ! Hai người này là sao chổi… phi phi… là Chú Linh Thể trên đời hiếm có! Lần trước ta nhiễu loạn thiên hạ, nhấc lên loạn thế, chính là Phi Yên tỷ tỷ và Bạch sư huynh đã giúp ta hóa giải Thiên khiển. Nếu không phải Dịch tiên sinh giới thiệu bọn họ cho ta, chỉ sợ ta đã chết không có chỗ chôn rồi!

Mặc Ẩn và Vân Quyển Thư đều thở phào nhẹ nhõm, mỗi người lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Mặc Ẩn mỉm cười, nói:

- Lần này hai vị tới đây, chẳng lẽ là phát hiện ra nơi này có oán khí oán niệm, cho nên mới bị hấp dẫn tới?

Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:

- Chúng ta là ứng theo lời mời của Chung sư huynh, tới đây cứu tính mạng của ba người các ngươi. Về phần oán khí oán niệm nơi này, chúng ta căn bản không thèm để ý tới!

Tạo Vật Phi Yên lại lạnh nhạt nói:

- Nếu không phải chúng ta đánh không lại Phục Hy, chúng ta mới không thèm nhúng tay vào vũng nước đục của hắn. Lần này chúng ta là bị hắn bức tới…

Bạch Thương Hải quay sang nhìn nàng, thấp giọng nói:

- Chung sư huynh dù sao cũng có ân với chúng ta, có phải hẳn là nên khách khí một chút hay không?

- Hai vị là tới đây để cứu tính mạng của chúng ta?

Trong lòng Vân Quyển Thư khẽ động, nói:

- Ta sớm đã có kế thoát thân, không cần cứu giúp, đa tạ ý tốt của hai… Nguy rồi!

Trên trán hắn mồ hôi lạnh cuồn cuộn, thanh âm có chút khàn khàn, nói:

- Tử Quang Quân Vương đã phát hiện ra rồi!

Tâm thần Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương cũng đại chấn, ai nấy đều hút mạnh một hơi lãnh khí. Thiên Ti nương nương lẩm bẩm:

- Tử Quang Quân Vương nhất định sẽ tương kế tựu kế, đi mưu hại chúng ta, khiến cho chúng ta hủy diệt cùng với Thiên Đình! Lão hồ ly này…

Bạch Thương Hải và Tạo Vật Phi Yên liếc nhìn nhau một cái. Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:

- Ba vị thủ đoạn thật tốt, để cho Thiên Đình gánh chịu tai kiếp thay cho ba người khởi xướng các ngươi. Bất quá, ba vị vẫn còn có kiếp nạn lâm đầu, chạy trời không khỏi nắng. Nếu chúng ta luyện hóa được kiếp vận của các ngươi, nói không chừng ngược lại có thể khiến cho các ngươi tránh được một kiếp này. Phi Yên, chúng ta có thể luyện hóa kiếp số của bọn họ không?

Tạo Vật Phi Yên tinh tế quan sát ba người, lắc lắc đầu, nói:

- Khó! Chuyện mà bọn họ đã làm, người người oán trách, kiếp số rất khó luyện hóa. Bất quá, nếu chúng ta có thể luyện hóa, vậy tu thành Đế Quân cũng chỉ là thành tựu nho nhỏ!

Trong lòng Bạch Thương Hải khẽ động, hỏi:

- Như vậy thành tựu lớn là gì?

- Chú Linh Đại Đế!

Tạo Vật Phi Yên nghiêm giọng nói.

Bạch Thương Hải vừa mừng vừa sợ, trong lòng tràn ngập ước mơ:

- Chú Linh Đại Đế? Đây chẳng phải chính là tồn tại vô thượng đi tới chỗ nào chết tới chỗ đó sao? Thật là uy phong bát diện a!

Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương hai mặt nhìn nhau, luôn cảm thấy đôi nam nữ cổ quái này có chút không quá đáng tin.

Mặc Ẩn thử dò xét hỏi:

- Hai vị là do Dịch tiên sinh mời tới sao?

- Chúng ta không biết Dịch tiên sinh gì cả, chỉ biết Chung sư huynh mà thôi!

Bạch Thương Hải mỉm cười, nói.

- Mặc sư huynh, Dịch tiên sinh chính là Chung sư huynh trong miệng bọn họ, chính là Phục Hy Chung Sơn thị tại Hạ giới!

Vân Quyển Thư quả quyết nói:

- Hai vị, kính xin hai vị xuất thủ, giúp chúng ta luyện hóa kiếp số vận rủi!

Đúng lúc này, đột nhiên có Thiên tướng báo lại, nói:

- Đại quân Trung Ương thị đã phát động, điều động ức vạn binh mã đi tới Thiên Đình, chủ soái chính là Dịch Quân Vương!

Trong lòng Vân Quyển Thư giật mình, lắc đầu nói:

- Hắn quả nhiên vẫn là thiếu kiên nhẫn như vậy. Nếu hắn diệt đi Thiên Đình, Mục Tiên Thiên đăng cơ xưng Đế, kẻ kế tiếp đối phó sẽ chính là hắn. Hắn có thực lực để đối kháng Mục Tiên Thiên sao?

o0o

Trong Đế tinh, Tiên Thiên Cung và các Đế tộc Trường Sinh thị, Trung Ương thị, Lật Lục thị, Cự Linh thị, Đề Đĩnh thị… suất lĩnh vô số binh mã, hạo hạo đãng đãng, xuất phát về phía Thiên Đình. Dọc theo đường đi có thể nói là bẻ gãy nghiền nát, nhổ tận gốc tất cả các cứ điểm của Thiên Đình.

- Báo! Thần Vũ Uy Vương không nghe quân lệnh, dọc theo đường đi cướp sạch các tộc đầu nhập vào Đế Hậu, bắt tù binh vô số, cướp đoạt nữ tử, để cho trong quân dâm loạn!

Chung Nhạc ngồi trong lều lớn trung quân, theo quân hành động, nghe bộ hạ báo lại, sắc mặt thoáng trầm xuống, liền truyền lệnh để cho Thần Vũ Uy Vương đi tới gặp mặt.

Qua nửa ngày, lúc này Thần Vũ Uy Vương mới khoan thai đi tới. Chỉ thấy trong lều lớn trung quân có trên dưới một trăm tôn Đế Quân, mấy ngàn tôn Tạo Vật Chủ, tướng lĩnh các quân tụ tập cùng một chỗ.

- Dịch tiên sinh, chẳng lẽ ngươi dự định muốn cấp cho ta một cái hạ mã uy sao?

Thần Vũ Uy Vương cười lạnh nói.

- Không dám!

Sắc mặt Chung Nhạc bất biến, lạnh nhạt nói:

- Vũ Uy Vương, ngươi có ân với Bệ hạ, đã cứu tính mạng của Bệ hạ, ta tự nhiên không dám cấp cho ngươi một cái hạ mã uy. Ta thân mang chức vụ Chủ soái, ngươi hẳn cũng là không phục a? Ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi có thể đánh thắng được ta, ta sẽ nhường chức vị Chủ soái lại cho ngươi. Nếu ngươi thua ta, vậy sau này ngươi phải thành thành thật thật nghe theo mệnh lệnh của ta, không được hai lòng ba dạ. Ý của ngươi như thế nào?

Trong mắt Thần Vũ Uy Vương bùng phát Thần quang, cười ha hả, nói:

- Họ Dịch, ngươi chỉ là công phu miệng lưỡi rất cao, công phu chân tay lại chẳng ra gì! Ngươi muốn ở trước mặt mọi người khiêu chiến ta sao? Được! Ta thành toàn ngươi! Bất quá, chức vị Chủ soái vẫn là của ngươi. Nhưng sau này mỗi khi ngươi nhìn thấy ta, cũng phải quỳ xuống nói chuyện với ta!

- Không biết sống chết!

Chung Nhạc lắc lắc đầu, đứng dậy, thản nhiên nói:

- Vậy thì cộng thêm một điều nữa. Nếu ngươi thua rồi, mỗi khi nhìn thấy ta đều phải quỳ xuống nói chuyện với ta!

Đọc truyện chữ Full