TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2104: Tạo phản xưng Đế (2)

Có một Lão Thần bước ra khỏi hàng, nói:

- Lão thần thọ nguyên không nhiều, nguyện ý đi một chuyến!

Vân Quyển Thư nói:

- Lão tiên sinh hẳn là biết rõ Mục Tiên Thiên hỉ nộ vô thường, ngươi đi chuyến này chưa chắc có thể còn sống trở về!

Lão Thần kia xúc động nói:

- Nếu là như vậy, đúng hợp ý ta! Thọ nguyên của ta đã tới điểm cuối, không thể lại theo Chủ công chinh chiến, nhìn Chủ công tọa trấn giang sơn. Nếu đã như vậy, không bằng hy sinh thân thể vô dụng này, đi tới Tử Vi đưa thư! Kính xin Chủ công và Vân Quân sư chiếu cố tộc duệ ta!

Vân Quyển Thư nói:

- Ngươi yên tâm! Tộc duệ ngươi chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió!

Lão Thần kia lĩnh thư rời đi, thông qua Ám Võng đi tới Tử Vi Đế Tinh. Trôi qua thời gian hơn một năm, Lão Thần kia tiến vào Thiên Đình, gặp Mục Tiên Thiên mà không bái, ngẩng đầu ưỡn ngực, dâng thư trước triều đình.

Văn võ cả triều đồng thanh nổi giận quát mắng, Lão Thần kia vẫn như cũ đứng sừng sững giữa triều đình không chút sợ hãi.

Mục Tiên Thiên mở thư đọc qua, sắc mặt càng lúc càng khó coi, ném thẳng bức thư kia xuống đất, nói:

- Chém đầu! Bỏ cái đầu vào trong hộp, đưa tới Tổ Đình, để cho Chung tặc thanh tỉnh lại một chút!

Lão Thần kia tự mình đi ra ngoài điện, nghểnh cổ cho chém, mặt không đổi sắc, cho dù cái đầu bị bỏ vào trong hộp, sắc mặt cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

Mục Tiên Thiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Chung tặc rốt cuộc đã ngồi không yên, muốn tạo phản rồi! Cái tên này chính là ăn gan hùm mật gấu a! Trẫm sẽ đích thân lĩnh binh…

- Bệ hạ, không thể!

Đột nhiên, Vô Kỵ Thiên Vương chợt bước ra khỏi hàng, nói:

- Bệ hạ, trận chiến Tổ Đình đã nói rõ Tổ Đình không phải là Đạo Thần sẽ không thể phá. Cho nên thần hạ cho rằng, chi bằng cứ đợi Chung tặc rời khỏi Tổ Đình, lúc đó hãy mới xuất binh chinh phạt. Hắn trốn trong Tổ Đình, không phá được hắn, nhưng chỉ cần hắn rời khỏi Tổ Đình, sẽ có thể ung dung tiêu diệt!

Mục Tiên Thiên mặc dù đối với Phong Vô Kỵ có chút khó chịu, nhưng lời này của hắn quả thật đã nói tới điểm quan trọng, ngữ khí ôn hòa nói:

- Vô Kỵ Thiên Vương nói thật có lý! Vậy Vô Kỵ Thiên Vương cho rằng phải làm thế nào?

Phong Vô Kỵ nói:

- Chung tặc binh hùng tướng mạnh, hơn nữa quỷ kế đa đoan, dưới trướng có bốn tôn Thần Vương Lôi Trạch, Thần Hậu, Càn Đô và Tương Vương trợ trận, lại có rất nhiều Đại Đế đi theo, sợ rằng Thiên Đình ta khó có thể ngăn cản, bởi vậy cần phải cầu viện quân. Thần nguyện ý làm thuyết khách, đi thuyết phục Thiên tới tương trợ!

Mục Tiên Thiên trầm ngâm, nhìn chằm chằm hắn, trong lòng hiểu rõ. Phong Vô Kỵ có được Đại não Thiên ý, xem như là Thiên Đạo Thân của Thiên. Nói là thuyết khách, bất quá chỉ là mặt mũi, thật ra chính là Thiên đang mượn miệng hắn nói với chính mình.

- Được! Ái khanh hãy an bài một chút, Trẫm muốn gặp mặt Thiên một chút!

Phong Vô Kỵ nói:

- Kính xin Bệ hạ di giá, một mình lên Thiên đàn!

Mục Tiên Thiên đứng dậy, một mình đi lên Thiên đàn. Qua không bao lâu, thiên khung biến hóa, thương thiên chảy máu, một gã Thần Nhân không có khuôn mặt hạ xuống. Mục Tiên Thiên chắp tay hành lễ, nói:

- Thiên có yêu cầu gì mới bằng lòng giúp Trẫm?

- Bệ hạ, chỉ dựa vào một mình ngươi, quyết không phải là đối thủ của Phục Hy. Ngươi nghĩ muốn thắng hắn, còn phải mượn lực lượng của ta!

Thiên thản nhiên nói:

- Ta chỉ có một điều kiện duy nhất!

Sắc mặt Mục Tiên Thiên khẽ biến, nói:

- Trẫm sẽ không tế bái ngươi!

Thiên mỉm cười, nói:

- Ngươi đã đoán sai! Ta là muốn Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế suất lĩnh Thần Tộc Ma Tộc của Vũ trụ Cổ lão tế tự ta. Chỉ cần Bệ hạ hoàn thành việc này, ta sẽ giúp ngươi!

Sắc mặt Mục Tiên Thiên âm tình bất định. Để cho Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế cùng với vô số Thần Tộc Ma Tộc của Vũ trụ Cổ lão tế tự Thiên, chỉ sợ sẽ có thể khiến cho Đạo thương của Thiên khỏi hẳn, khôi phục tới trạng thái đỉnh phong trước đây.

Thiên dưới trạng thái đỉnh phong chính là cực kỳ cường đại. Sau khi hắn khôi phục lại thực lực, chỉ sợ chính mình cũng khó có thể tiếp tục làm Thiên Đế, chỉ có thể làm Thiên tử rồi.

Phải biết rằng, mười vạn năm nay, sở dĩ Thiên an phận như vậy, cũng là vì Đạo thương mà Phục Mân Đạo Tôn đã tạo thành cho hắn vẫn chưa khỏi hẳn. Nếu Đạo thương của Thiên khỏi hẳn, vậy thực lực của hắn chỉ sợ sẽ đạt tới trình độ như Hắc Đế Bạch Đế, thậm chí là Đại Tư Mệnh, Tứ Diện Thần bậc này.

- Trẫm…

Mục Tiên Thiên thoáng có chút do dự. Thiên thản nhiên nói:

- Phục Hy đang tổ chức một kỳ Đại hội Chư Đế tương lai nữa. Trong kỳ đại hội này, chỉ sợ Chư Đế tương lai sẽ bị hắn bắt lấy hơn phân nửa…

Sắc mặt Mục Tiên Thiên kịch biến, quả quyết nói:

- Trẫm đồng ý!

Thiên cười ha hả, thanh âm cực kỳ vui vẻ, thân ảnh càng lúc càng cao:

- Thiên tử, ngươi yên tâm! Ta sẽ để cho tồn tại bị trấn áp trong Thiên Ngục đi ra giúp ngươi! Trận chiến này, ngươi tất thắng không thể nghi ngờ!

- Tồn tại bị trấn áp trong Thiên Ngục?

Mục Tiên Thiên vừa mừng vừa sợ, tâm thần đại định:

- Trong Thiên Ngục trấn áp không ít Đại Đế Thượng Cổ, còn có rất nhiều Tiên Thiên Thần Ma! Có bọn họ tương trợ, tặc nhân phản cốt căn bản không thể đấu với Trẫm! Cho dù hắn có bắt lấy toàn bộ Chư Đế tương lai cũng không được!

Nàng nhất thời yên lòng, quay trở lại triều đình, chỉ thấy lại có Thần sứ tới từ Tổ Đình đăng điện, dâng lên thiệp mời Đại hội Chư Đế tương lai.

Mục Tiên Thiên cầm lấy thiệp mời, không khỏi ngây người:

- Đại hội Chư Đế tương lai này, Trẫm rốt cuộc là đi, hay không đi đây?

Đọc truyện chữ Full