TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2179: Ba phần (2)

Nếu không cho bọn họ tiến vào Hư Không Giới, mà để cho bọn họ hồn phi phách tán, tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, không khỏi khiến cho người ta hàn tâm. Chỉ là Chư Đế Thượng Cổ từng người từng người già đi, áp lực của Hư Không Giới cũng càng lúc càng lớn. Những năm qua, không ngừng có Thần linh hạ giới chuyển thế trọng sinh, nhưng chuyển thế dù sao cũng chỉ là Thần linh, có chuyển thế nhiều hơn nữa cũng không bằng một vị Đại Đế chuyển thế, áp lực của Hư Không Giới chẳng những không giảm bớt, trái lại càng tăng lên không ít.

Chung Thánh Võ vẫn như cũ đi theo bên cạnh Phong Hiếu Trung, mà Tội Phục Thương cũng vẫn là bộ dáng nô lệ thân thể gập xuống, cúi đầu đi theo sau lưng Chung Thánh Võ.

Đám người Minh Di Đế hoàn toàn không để ý gì tới hắn, vẫn như cũ đang bận bận rộn rộn chỉnh đốn Đạo Tàng.

- Sư huynh, Đạo Tàng đã biên soạn xong chưa?

Chung Nhạc hỏi.

Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói:

- Vẫn chưa! Đạo Tàng Kinh Điển này tập hợp tất cả tri thức của toàn thể các tộc các bộ, tất cả mọi phương diện đều có ghi chép, lớn nhỏ đều không bỏ sót, ghi chép công pháp thần thông, thiên phú thần thông của tất cả các tộc. Toàn bộ đại đạo trên thế gian cũng đều ghi chép vào trong quyển kinh điển này. Bộ Đạo Tàng Kinh Điển này dung nạp quá nhiều quá tạp các loại tri thức, cho dù là bản thân ngươi đọc xem, muốn xem xong cũng cần ít nhất tám ngàn năm, nghĩ muốn hoàn toàn học được…

Hắn lắc lắc đầu:

- Vĩnh viễn cũng không có khả năng! Bản thân ngươi còn là như vậy, những người khác lại càng đừng suy nghĩ tới. Chỉ cần là kinh quyển Thất Đạo Luân Hồi trong Đạo Tàng, cũng đã đủ để nghiên cứu cả đời rồi!

Chung Nhạc nhất thời hoảng sợ, mỉm cười nói:

- Biên soạn quyển kinh quyển mênh mông như biển này, chính là hành động vĩ đại xưa nay chưa từng có. Nếu Đạo Tàng có thể biên soạn thành công, cũng tính là lưu lại chút truyền thừa cho hậu nhân!

Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói:

- Thế gian căn bản không có người nào có khả năng học được toàn bộ Đạo Tàng!

Chung Nhạc phất tay một cái, chỉ thấy một đóa hỏa diễm chậm rãi xuất hiện, mỉm cười nói:

- Cho nên mới cần phải lạc ấn Đạo Tàng Kinh Điển vào trong Tân Hỏa! Tương lai cho dù chúng ta có thua rồi, cũng có thể lưu lại một chút truyền thừa! Lo trước khỏi họa a!

Tân Hỏa sớm đã bị nhồi nhét tràn tràn trề trề tri thức của Đạo Tàng Kinh Điển, trong đầu tràn ngập đủ các loại tri thức của các tộc, vô số tin tức hỗn loạn. Trong đó bao gồm những lĩnh ngộ liên quan tới Thất Đạo Luân Hồi và Thần thông Đại nhất thống cũng đều được lạc ấn vào trong Tân Hỏa.

Ánh mắt Phong Hiếu Trung chớp động, nói:

- Trong Đạo Tàng Kinh Điển vẫn còn thiếu khuyết kinh quyển liên quan tới Đạo Giới. Ngươi đã luyện hóa được hào quang đại đạo Đạo Giới của ngươi chưa? Những năm qua ngươi vẫn luôn bế quan khổ tu, theo lý hẳn là có thể luyện hóa trước ta một bước a!

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:

- Trước khi ta tới đây, đã đi tu bổ Luân Hồi Thiên Cầu một chút rồi!

Phong Hiếu Trung thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Ta cũng không chênh lệch bao nhiêu nữa! Nghĩ muốn hoàn toàn nắm giữ đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy, còn cần ngươi nhất thống khu Luân Hồi thứ bảy, Đại Tư Mệnh phải dời ổ một chút mới có thể làm được…

Đột nhiên có Thần Nhân thủ vệ tới báo lại, nói:

- Khởi bẩm Bệ hạ, Khởi Nguyên Thần Vương cầu kiến!

Chung Nhạc có chút kinh ngạc, nói:

- Để hắn tới đây!

Một lúc sau, Khởi Nguyên Thần Vương hàng lâm, mỉm cười nói:

- Bệ hạ, ta thay mặt Đại Tư Mệnh tới đây mời Bệ hạ đi qua tham dự hội nghị!

Chung Nhạc lại càng kinh ngạc, mỉm cười hỏi:

- Sao Đại Tư Mệnh lại muốn gặp ta?

Khởi Nguyên Thần Vương nói:

- Thương nghị chuyện tình đánh nát Đạo Giới hiện tại, mở lại Đạo Giới mới. Ở đây khó có thể nói rõ, còn xin Bệ hạ di giá!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười nói với Phong Hiếu Trung:

- Ta đi gặp Đại Tư Mệnh một chuyến, sư huynh cứ việc tiếp tục chuyện ở đây a!

Phong Hiếu Trung liếc nhìn Khởi Nguyên Thần Vương một cái, nói:

- Có cần ta đi cùng với ngươi không?

- Không cần đâu!

Chung Nhạc đứng dậy, mỉm cười nói:

- Khởi Nguyên đạo hữu, mời!

Khởi Nguyên Thần Vương đi trước dẫn đường, mỉm cười nói:

- Uy nghiêm của Bệ hạ lại càng trầm trọng hơn, khiến cho ta nhìn thấy cũng kinh hồn bạt vía! Xin hỏi Bệ hạ còn cách cảnh giới Đạo Thần mấy phần nữa?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Sao Khởi Nguyên đạo hữu lại hỏi như vậy? Khiến cho trong lòng Trẫm không khỏi sinh ra nghi hoặc a! Sinh linh Hậu Thiên sao có thể trở thành Đạo Thần? Mặc dù Trẫm đã trở thành Thiên Hoàng Đế, nhưng cũng là sinh linh Hậu Thiên! Sao ngươi hỏi Trẫm còn cách cảnh giới Đạo Thần mấy phần?

Khởi Nguyên Thần Vương vội vàng mỉm cười, nói:

- Phục Mân Đạo Tôn mặc dù không phải là Đạo Thần, nhưng tu vi cảnh giới của hắn cũng đã tới cảnh giới Đạo Thần, chỉ vì Hậu Thiên hạn chế mới không thể trở thành Đạo Thần. Ta muốn hỏi chính là Bệ hạ còn cách cảnh giới của Phục Mân Đạo Tôn mấy phần a!

Chung Nhạc cười ha hả, nói:

- Thì ra là thế! Trẫm còn tưởng rằng ngươi xem Trẫm thành Tiên Thiên Thần Ma rồi chứ! Thật không dám giấu diếm, Trẫm vẫn còn thiếu ba phân!

Khởi Nguyên Thần Vương bội phục không thôi, tán thưởng:

- Bệ hạ tu luyện thật thần tốc!

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Nếu ngươi tin thật, ngươi sẽ chết!

Sắc mặt Khởi Nguyên Thần Vương cứng đờ, chuyên tâm dẫn đường.

Đọc truyện chữ Full