Trước đó, lúc Quách Ý cùng Nam Cung Ngự đi vào núi Lạc Hà, Bạch Khởi liền chú ý đến, chỉ là không có hứng thú với Nam Cung Ngự, mà chỉ là để ý đến Quách Ý.
Bởii vì trên người Quách Ý, có khí tức của sư phụ anh ấy là Huyền Vi chân nhân, khí tức của Quỷ Cốc Tử, vì thế Bạch Khởi liền âm thầm định ngày hẹn với Quách Ý.
Quách Ý sau khi biết được thân phận của Bạch Khởi, lấy ra quạt Thanh Phong chứng minh thân phận của mình, nhận được thiện cảm với Bạch Khởi, lúc này, anh ấy liền tặng cho Quách Ý rất nhiều dược liệu cổ cùng nhiều vật liệu hiếm thấy.
Bạch Khởi đối với cái tiểu sư đệ mới nhập môn này, có thể nói là cực kỳchăm sóc, vô cùng yêu mến.
Phải biết rằng, những dược liệu cổ và những vật liệu hiếm thấy này, đừng nói đến những sư huynh đệ khác, mà ngay cả sư phụ Huyền Vi chân nhân, cũng đều không có được.
Đêm nay Bạch Khởi thay đổi âu phục ngay ngắn, lúc đầu định đưa tiểu sư đệ cùng đi ăn lẩu.
Chỉ là Quách Ý muốn tu luyện, nâng cao thực lực của mình, nên liền từ chối, vì thế Bạch Khởi đành phải đi một mình.
Giờ này phút này.
Quách Ý nhìn thấy sư huynh Bạch Khởi lại đang đánh nhau với cậu chủ,
vì thế, mới không vội vàng.
"Sư huynh áp chế cảnh giới, chắc hẳn ngẫu nhiên gặp cậu chủ, đang thử thăm dò cậu chủ thôi."
Quách Ý nhẹ nhàng cười một tiếng, thầm nghĩ trong lòng: "Xem tiếp đi, tôi ngược lại rất là hiếu kỳ, cậu chủ cuối cùng là mạnh thế nào, đánh thắng được sư huynh hay không."
"Quách Ý!"
Nam Cung Ngự bên cạnh không nhận ra Bạch Khởi, giờ phút này lo lắng nói ra: "Thực lực của người kia, chắc là mạnh hơn cậu chủ một chút, chúng ta ra tay một lượt đi, nếu như cậu chủ chết, chúng ta đã ký khế ước linh hồn rồi thì cũng sẽ chết theo đó!"
"Đừng vội."
Quách Ý lại cười nói: "Cái người đàn ông mặc u phục kia tôi biết, anh ấy sẽ không làm tổn thương cậu chủ đâu, chúng ta ở chỗ này quan sát là được rồi."
"Thế à."
Nam Cung Ngự nghe nói như thế, đột nhiên thở dài một hơi, sau đó cũng không vội nữa.
Cùng lúc đó.
Nơi xa, người đàn ông mặc u phục Bạch Khởi cùng Tô Thương sau khi chạm tay một cái, nhất thời xuất hiện hoang mang ngắn ngủi.
"Ha ha, tiền bối, anh đã sống đến gần hết đời rồi, quá khứ chắc nhiều chua xót hơn nhiều so với người bình thường, quyền pháp này của tôi, đối với anh ngược lại cũng có một chút khắc chế đó nha."
Tô Thương thấy vậy, thừa thắng xông lên: "Bách Thế Luân Hồi quyền!"
Cùng lúc đang nói chuyện, Tô Thương lại lần nữa đánh ra một quyền, trực tiếp đập vào lồng Ngực Bạch Khởi.
Ầm!
Dựa theo tiếng vang trầm đục đó, Bạch Khởi đang đứng ở trạng thái hoang mang, không để ý nên đã bị Tô Thương một quyền đánh bay.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1918
Chương 1918