TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Huyết Chiến Thần
Chương 27: Ngũ Phương Chân Ma Quyền

Tiểu cô nương Dương gia trong Võ Giả phường chỉ có thể là Dương Linh Thanh.

Dương Linh Thanh đối xử với Long Thần rất tốt, hắn cũng xem nàng là đường muội của mình. Bây giờ nàng đang bị người ta khi dễ, hắn làm sao khoanh tay đứng nhìn?

Theo như thanh âm lúc nãy hẳn là Dương Linh Thanh đã sử dụng đến Vẫn Tinh quyền. Tiểu bối Bạch gia và Dương gia xung đột lại phải dùng đến Vẫn Tinh quyền, điều này chứng minh nàng quả thật bị chọc giận không nhẹ.

Long Thần chạy thẳng theo hướng phát ra thanh âm, từ đằng xa đã thấy một đám người đông nghịt vây quanh mảng đất trống. Trong đó có không ít cao thủ, nhưng không một ai xuất thủ ngăn cản. Long Thần vừa nghĩ cũng thấy chuyện này là bình thường, tiểu bối Bạch Dương hai nhà phát sinh xung đột, bọn họ làm sao dám động thủ? Không sợ dính phiền toái lên người sao?

Long Thần chẳng quan tâm đắc tội với ai, cứng rắn đẩy đám đông chạy vào trong. Quả nhiên nhìn thấy Dương Linh Thanh đang đánh nhau kịch liệt với một thiếu nữ xinh đẹp. Chỉ có điều Dương Linh Thanh đang rơi vào thế hạ phong, mắt thấy đã sắp thất bại rồi.

Bên cạnh Long Thần là hai gã nam tử trung niên trò chuyện với nhau, từ y phục trên người cho thấy bọn họ là chủ nhân cửa hàng nào đó.

"Dương cô nương thiên phú không tệ, nhưng mà Bạch Chỉ Tinh của Bạch gia nhiều tuổi hơn. Tu vi nàng đã là Long Mạch cảnh đệ lục trọng, nếu đánh thêm chút nữa nhất định phân ra thắng bại."

"Thực lực chênh lệch một trọng, Dương Linh Thanh có thể kiên trì lâu như vậy đúng là rất giỏi."

"Bạch Dương hai nhà trước giờ giao hảo, tại sao hai nàng lại đánh nhau?"

"Ta cũng không biết, vừa tới đây đã thấy hai người đánh nhau rồi."

"Chắc là vì quyền quản lý Bạch Dương trấn, đoán chừng mấy ngày tới thời tiết sẽ thay đổi lớn."

Long Thần không nói hai lời vọt vào trong sân, đang định xuất thủ bỗng nhiên bên tai truyền đến thanh âm Linh Hi vô cùng kích động:

"Này, ngươi thấy người thiếu niên kia không? Túi tiền bên hông của hắn có một gốc cây Mộng Thảo linh chi, đây là Hoàng giai trung đẳng linh dược có thể bồi dưỡng thần hồn."

Long Thần đang chạy tới, ánh mắt liền dời sang người thiếu niên kia, hắn đang đứng tại vị trí cách Bạch Chỉ Tinh không xa.

"Là Bạch Thế Đông, võ giả Long Mạch cảnh đệ lục trọng."

Đồ vật Long Thần đang cần lại nằm trên người hắn, thật là đúng dịp.

Coi như là vì Mộng Thảo linh chi, ngày hôm nay Long Thần nói gì cũng phải thò chân khuấy động vũng nước đục này.

Động tác Long Thần khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ và nghi ngờ không dứt.

"Cái tên kia … chính là nhi tử Dương tam nương mấy ngày làm sôi sục khắp trấn? Nghe nói hắn đã tấn nhập Long Mạch cảnh đệ ngũ trọng, nhưng vẫn thua kém đám thanh niên cao thủ Bạch gia."

"Hình như hắn từng đánh bại Dương Linh Nguyệt Long Mạch cảnh đệ lục trọng?"

"Nhiêu đó tính cái gì, nghe nói hắn đánh bại Dương Linh Nguyệt chỉ là dùng mưu kế mà thôi. Thực lực chân chính không có cường đại như thế!"

Hai gã nam tử trung niên nói chuyện với nhau, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Long Thần. Hẳn là có rất nhiều người mong đợi Long Thần biểu hiện giống như bọn họ.

Dù sao đối phương chính là hai cao thủ Long Mạch cảnh đệ lục trọng, Long Thần chỉ mới đệ ngũ trọng lại dám to gan lớn mật xông tới.

Lúc này Long Thần hoàn toàn bộc phát Tinh Thần chiến thể và đệ ngũ trọng, chân khí của hắn thua kém võ giả Long Mạch cảnh đệ lục trọng không nhiều lắm. Sau khi dung hợp hai cỗ năng lượng vẫn có thể đền bù chênh lệch.

Ánh sáng Tinh quang lượn lờ bên ngoài thân thể hắn, khí tức dần dần tăng lên. Hiện tại Dương Linh Thanh đã biết Long Thần xuất hiện tại nơi này.

Nàng bi phẫn và không cam lòng, bởi vì đối phương vốn có thực lực đánh ngã nàng, nhưng lại dây dưa chế giễu rõ ràng là muốn làm nhục nàng mà thôi.

Đột nhiên nàng cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại chạm vào người mình, Dương Linh Thanh bị Long Thần kéo ngược về sau. Vì thế tình huống đổi lại thành Long Thần trực tiếp đối mặt với Bạch Chỉ Tinh.

Bạch Chỉ Tinh đang đắc ý trêu chọc Dương Linh Thanh không ngờ một gã thiếu niên đột nhiên chạy đến trước mắt mình, nhất thời nàng bị dọa cho sợ hãi lui lại mấy bước.

Vào luc này, hai nhóm người tạm thời tách ra.

Ánh mắt Dương Linh Thanh nhìn Long Thần chờ xem hắn định làm gì. Về phần Long Thần thấy nàng muốn khóc mới lo lắng hỏi:

"Chuyện gì xảy ra?"

Khuôn mặt Dương Linh Thanh lộ vẻ chán ghét nhìn sang Bạch Chỉ Tinh, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Ta cũng không biết tại sao, nàng vừa nhìn thấy ta đã lên tiếng nhạo báng. Ta cuối cùng không nhịn được mới động thủ."

Ngay cả người tính tình tốt như Dương Linh Thanh cũng nhịn không được, chuyện này đã chứng minh Bạch Chỉ Tinh phải có ý đồ.

"Nàng nhục nhã ngươi? Muội muội của ta cũng có thể nhục nhã sao?"

Long Thần nhìn về phía đối phương, ánh mắt âm trầm tới cực điểm.

"Linh Thanh muội muội gì thế! Ta chỉ nói chuyện với ngươi mấy câu, ngươi bỗng nhiên động thủ. Ta còn muốn hỏi ngươi tại sao vậy, ngươi có ý gì chứ?"

Nàng hơi sợ ánh mắt Long Thần, sau đó chợt nhớ tới thực lực tên này không bằng mình, lá gan từ từ lớn lên. Bộ dạng hiền lành làm như vô tội nhìn ngược lại hắn.

Long Thần xem thường nhất chính là cái loại người này, dám làm không dám nhận. Tuy rằng bề ngoài hiền lành, nội tâm lại hiểm ác khó lường. Mỗi khi làm chuyện xấu không thèm chớp mắt một cái.

Vốn là bây giờ song phương không có bị thương, chuyện này cũng nên kết thúc. Nhưng Long Thần cần phải cướp lấy Mộng Thảo linh chi nên lấy cớ xông vào, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua bọn họ dễ dàng như vậy.

Hắn vỗ vỗ bả vai Dương Linh Thanh, cười nói:

"Linh Thanh, ta làm đường ca nhiều năm rồi nhưng chưa bao giờ giúp ngươi việc nào. Ngày hôm nay ngươi cứ việc chờ xem ta giáo huấn bọn họ!"

Dương Linh Thanh và những người khác trợn mắt ngạc nhiên, không ai nghĩ tới hắn lại đưa ra quyết định thế này.

Dương Linh Thanh vội vàng nắm lấy tay hắn, lên tiếng ngăn cản:

"Không được, hôm nay coi như xong đi. Lão tổ đã căn dặn chúng ta không nên xung đột với người của Bạch gia. Hơn nữa, đối phương có hai võ giả Long Mạch cảnh đệ lục trọng, chúng ta đánh không lại!"

Long Thần cười cười, nhẹ nhàng đẩy tay Dương Linh Thanh ra, trong ánh mắt kiên quyết khiến cho Dương Linh Thanh có chút thất thần. Lúc này Long Thần đã cất bước tiến vào trong sân.

Thấy bộ dạng Long Thần làm như can đảm không sợ chết, đám người chung quanh lập tức nổi lên một tràng nghị luận, giễu cợt, thán phục… thứ gì cũng có.

Hai gã nam tử trung niên ở bên ngoài cũng kinh ngạc, một người nói:

"Đứa nhỏ này gan dạ sáng suốt, hành vi cũng không tệ. Nhưng tính tình có vẻ táo bạo, không biết kiềm chế."

"Cũng đúng, những kẻ hữu dũng vô mưu từ trước đến giờ không có kết quả tốt. Chỉ những người biết nhẫn nại, tâm tư cẩn thận mới có thể sống lâu.”

Hai người Bạch Chỉ Tinh và Bạch Thế Đông biết Long Thần không muốn từ bỏ ý đồ, nhất thời mỉm cười lạnh lẽo. Bọn họ đang muốn lên tiếng châm chọc lại không nghĩ Long Thần hành động cực nhanh. Hắn mới vừa vào sân đã dậm chân nhào tới, nhìn hành vi rõ ràng là muốn cùng lúc đối phó hai người.

Đám người bên ngoài nhất thời bàn tán xôn xao, Long Thần hành động thế này quả thật làm cho bọn họ khó hiểu. Coi như là hai gã nam tử trung niên cũng trợn mắt kinh ngạc, không hiểu nổi rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.

“Tên kia định lấy thực lực Long Mạch đệ ngũ trọng đối phó hai võ giả Long Mạch đệ lục trọng?”

"Tiểu tử này... đúng là can đảm hơn người. Nhưng mà chân khí của hắn không đủ, cuối cùng cũng sẽ thua thảm mà thôi."

Vào lúc này, Bạch Chỉ Tinh và Bạch Thế Đông liếc mắt nhìn nhau hội ý. Bọn họ đang muốn châm chọc Dương gia, bây giờ chính là thời cơ tốt nhất. Vì thế Bạch Chỉ Tinh tiến lên một bước chắn trước mặt Long Thần.

Long Thần đã chạy đến trước mặt nàng, chân khí ngưng tụ vào ngón tay phát ra khí thế mạnh mẽ khiến cho Bạch Chỉ Tinh khẽ nhíu mày nghĩ ngợi

Nhưng nàng không quá để ý, chân khí toàn thân bộc phát, tay phải nắm lại thành quyền đối kháng chính diện với Long Thần. Trên phương diện lực lượng thậm chí còn mạnh hơn Long Thần một bậc.

"Ngũ Phương Chân Ma quyền."

Trong nháy mắt, Long Thần nhìn thấy năm đạo quyền ấn đánh tới. Hắn cười lạnh một tiếng, một chỉ chuẩn bị từ trước lập tức bắn ra nghênh đón quyền ấn của Bạch Chỉ Tinh.

"Phong Ma Cửu Chỉ."

"Nhất Chỉ Định."

"Nhị Chỉ Phá."

"Tam Chỉ Luân Hồi."

"Tứ Chỉ Toái Diệt."

Tất cả mọi người cực kỳ khiếp sợ chính là Long Thần cường đại ngoài dự liệu, đánh cho Bạch Chỉ Tinh liên tiếp bại lui. Long Thần đánh ra mỗi một chỉ đều phá tan quyền ấn Ngũ Phương Chân Ma quyền.

Mặc dù Bạch Chỉ Tinh liều mạng thúc dục chân khí, nhưng cuối cùng vẫn bị năng lượng phản chấn kích động khí huyết quay cuồng. Sắc mặt nàng trắng bệch, ánh mắt khẽ run ngó chừng Long Thần.

Long Thần ra chiêu không chút lưu tình, khí thế điên cuồng hù dọa đám người bên ngoài kinh hãi không dứt. Nhất là Dương Linh Thanh, nàng biết lúc trước Long Thần chỉ tu luyện Vẫn Tinh quyền, nhưng không có am hiểu Phong Ma Cửu Chỉ.

"Hắn học xong Phong Ma Cửu Chỉ từ lúc nào? Hơn nữa sử dụng còn thành thạo hơn cả Linh Nguyệt tỷ. Hắn rốt cuộc có thể đánh ra bao nhiêu chỉ?"

Cặp mắt Dương Linh Thanh chú ý đến Long Thần không bỏ bất kỳ chi tiết nào, mới vừa rồi là Long Thần cứu viện kịp thời mới không để cho nàng chịu nhục. Vì thế nàng đã xem Long Thần như người thân của mình, bây giờ nhìn thấy Long Thần liều mạng như thế mới hiểu rõ câu nói kia có ý gì.

"Linh Thanh, ngày hôm nay ngươi cứ việc nhìn ta giáo huấn bọn họ."

Trong đầu óc Dương Linh Thanh không ngừng vọng lại mấy chữ này.

Thấy Long Thần liên tục thi triển Phong Ma Cửu Chỉ đánh cho Bạch Chỉ Tinh mặt mày không còn chút máu, trong lòng Dương Linh Thanh không còn tức giận chút nào. Thay vào đó, hốc mắt nàng đã đỏ bừng, trong lòng đã xem Long Thần trở thành ca ca chân chính rồi. Bởi vì trước kia Dương Chiến chưa bao giờ ra mặt dùm nàng.

Thế nhưng, nàng không biết rằng phần lớn nguyên nhân Long Thần liều mạng chính là vì Mộng Thảo linh chi.

Lúc này Long Thần quát lớn một tiếng, một chỉ khác bắn ra với tốc độ kinh khủng.

"Bát Chỉ Toái Hoàn Vũ."

Bạch Chỉ Tinh vội vàng dùng hai cánh tay che chở trước ngực, lực lượng cuồng bạo nổ tung đánh nàng ống tay áo, đồng thời chấn động lồng ngực khiến nàng kêu thảm. Sau đó nàng nhịn không được há miệng phun ra một ngụm tiên huyết.

Bạch Chỉ Tinh ngã xuống trước mặt Long Thần, sau đó Bạch Thế Đông mới kịp phản ứng chạy tới ngăn cản. Trong lòng hắn từ thái độ không tin tưởng biến thành lửa giận ngập trời.

Vốn là hắn đứng ở phía sau Bạch Chỉ Tinh không tới một thước, đang muốn bộc phát chân khí nhất quyết tử chiến Long Thần. Nhưng hắn lại không biết rằng mục tiêu của Long Thần chính là mình, cho nên thời điểm vừa đánh bại Bạch Chỉ Tinh, Long Thần cơ hồ không có ngừng nghỉ, một chỉ khác đã bắn tới đầu Bạch Thế Đông mang theo kình khí cường đại.

Nếu như Bạch Thế Đông bị trúng một chỉ này khẳng định óc ác tan nát, hồn lìa khỏi xác phi thăng.

"Cửu Chỉ Định Càn Khôn."

Long Thần hung hãn vượt xa mọi người dự đoán, người sáng suốt đã có thể nhìn ra Bạch Thế Đông hoàn toàn rơi vào thế bị động. Hắn khẳng định tránh không nhịn được một chỉ ác liệt này.

Bản thân Bạch Thế Đông cũng biết mình phản ứng quá chậm, đến khi Long Thần hoàn thành một chỉ cuối cùng thì mọi chuyện đã muộn màng rồi. Hắn liều mạng kích thích chân khí dự định bỏ trốn, nhưng hiện tại không có đủ thời gian.

Bóng ma tử vong dần dần bao phủ tầm mắt hắn, một chỉ kia nhìn thoáng qua giống như lợi kiếm đâm vào đầu hắn. Bạch Thế Đông cảm giác toàn thân vô lực, hai chân nhũn ra, dưới đũng quần bỗng nhiên mát lạnh.

Dưới quần Bạch Thế Đông ướt nhẹp một mảnh, nhưng mọi người không có nhạo báng hắn. Bởi vì tình huống lúc này quá mức ác liệt, chỉ sợ sẽ tạo thành sai lầm khó thể vãn hồi.

Thế nhưng, nếu như Long Thần giết chết Bạch Thế Đông tất nhiên sẽ gây ra một trận giông bão ngập trời tại Bạch Dương trấn.

"Cái tên này, rốt cuộc hắn muốn thế nào?"

"Không được!"

Dương Linh Thanh gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo lửa, cõi lòng tan nát hét lớn.

Ở trong trường hợp này, nếu như Long Thần giết chết Bạch Thế Đông thì lão tổ Dương gia cũng khó giữ nổi mạng hắn. Long Thần hẳn phải chết không thể nghi ngờ, còn nếu lão tổ Dương gia muốn giữ được mạng hắn, hậu quả chính là Bạch Dương hai nhà phát sinh xung đột quy mô lớn. Đến lúc đó số người chết còn nhiều hơn.

Nghĩ đến hậu quả to lớn như thế, Dương Linh Thanh sợ hãi tái mặt. Thế nhưng, Long Thần đã đánh ra chỉ thứ chín trong Phong Ma Cửu, mọi chuyện đã không thể vãn hồi rồi.

Tại Dương gia, Phong Ma Cửu Chỉ là công pháp mạnh nhất chỉ dưới Long Ấn, sau khi đạt tới trình độ Long Mạch cảnh đệ thất trọng cũng chưa chắc tu luyện hoàn chỉnh. Thậm chí Dương Vũ cũng chỉ luyện đến chỉ thứ tám mà thôi.

Quan trọng nhất là Dương Linh Thanh biết Long Thần nhận được Phong Ma Cửu Chỉ mới có mấy ngày.

Trên thực tế, Long Thần đã luyện tập Phong Ma Cửu Chỉ tại Vũ Kinh điện sau khi đại hội gia tộc kết thúc. Hắn chiến đấu với Dương Linh Nguyệt phát giác chiến kỹ này không tệ, trong quá trình học tập Long Ấn thuận tiện luyện luôn chiêu này.

Nhờ có Long ngọc hỗ trợ, Long Thần càng luyện càng nhanh, trong khoảng thời gian ngắn đã thu được ích lợi rất lớn.

Long Thần thiên phú kinh khủng như thế khiến cho Dương Linh Thanh hoàn toàn khuất phục.

Nhưng mà bây giờ không phải là lúc cảm khái, mắt thấy Long Thần sắp sửa giết rớt Bạch Thế Đông rồi. Còn cái tên Bạch Thế Đông cũng bị dọa cho sợ tiểu tiện mất khống chế làm sao chống đỡ được chiêu này?

Ngay vào lúc này, Long Thần đằng đằng sát khí giống như ác ma bỗng nhiên thu hồi khí tức trở lại.

Phong Ma Cửu Chỉ lực lượng ngập trời tiêu tán trong nháy mắt Long Thần giống như cơn gió nhẹ nhàng thổi qua bên người Bạch Thế Đông. Sau đó hắn xoay người đá vào mông đít Bạch Thế Đông bay thẳng ra xa.

Tất cả mọi người thấy thế liền trợn mắt há mồm, chung quanh yên lặng như tờ.

Long Thần nhàn nhã trở về bên cạnh Dương Linh Thanh, mỉm cười nói với nàng:

"Mặc dù ta biết ta rất tuấn tú, nhưng ngươi không cần nhìn đến nhập thần như thế. Phải biết rằng chúng ta chính là huynh muội, ngươi không nên đánh chủ ý lên người ta."

Vừa nói dứt lời, hắn liền cười phá lên đắc ý.

Lúc này Bạch Chỉ Tinh và Bạch Thế Đông lồm cồm bò dậy.

Một người khóe miệng còn đang chảy máu, một người chỗ kín ướt nhẹp.

Ánh mắt hai người ngơ ngác nhìn Long Thần, lúc trước ngang ngược càn rỡ đã biến thành sợ hãi. Nhất là Bạch Thế Đông, mặc dù không có bị thương, nhưng hắn đã đi dạo một vòng Quỷ Môn quan rồi. Bây giờ hắn thấy Long Thần giống như chuột gặp mèo, hoàn toàn không để ý đến tình cảnh đáng xấu hổ của mình.

Long Thần mỉm cười nhìn hắn, trong lòng âm thầm cảm tạ hắn đã tặng Mộng Thảo linh chi cho mình. Về phần Bạch Thế Đông vẫn hồn nhiên không biết là Mộng Thảo linh chi đã lọt vào tay Long Thần.

"Hi vọng ngươi sẽ không tự sát giống như cái tên Dương Chiến ngu xuẩn kia!"

Những người khác cũng bắt đầu thay đổi nhận thức đối với Long Thần, ấn tượng trong lòng cũng đề thăng mãnh liệt. Đồng thời bọn họ đã liệt hắn vào danh sách thanh niên cao thủ Bạch Dương trấn.

Sắc mặt hai gã nam tử trung niên kia lộ vẻ trầm trọng, bọn họ dùng ánh mắt kính nể nhìn Long Thần, một người trong đó nói:

Đọc truyện chữ Full