Nhìn thân ảnh Linh Hi dẩn dẩn biến mất trong Kiếm quang. Long Thần càm giác đau đớn tê tâm liệt phế. Lúc trước hắn còn không biết tình yêu là cái gì. mà bây giờ hắn rõ ràng cảm nhận được thống khổ hơn cả cái chết. "Tân nương sao?" Cái từ này giống như là một thanh lợi kiếm đâm xuyên trái tim hắn.
Trước kia hắn mơ hồ không hiêu, nhưng mà hác này tinh ngộ đă quá muộn màng. Bời vì bân thán hắn không có cách nào cứu viện Linh Hi.
Ngay hác này. một tiếng thét lớn vang lên quanh quần trong hư không. "Hồi mộng. Kình Thiên kiếm ngục." Vô số Kiếm quang bọc phát làm cho hai mắt Long Thần đau nhức, từng đạo bóng kiếm xoay tròn hóa thành tù ngục vây khốn Thanh Long lào tô. Trong tầm mắt mọi người chi có Kiếm quang rực rò. hết thày nhừng thứ khác đều bị lu mờ. àm đạm. "A...aa...aaa!" Thanh Long lào tồ đă b| vây khốn. Trong khoáng thời gian này đủ cho bọn họ chạy ra khỏi Tinh Ma ngục. Nhưng mà nội tâm Long Thần không hề mong muốn điều này.
Ánh mắt hắn điên cuồng tìm kiếm, rốt cuộc thấy được một thanh thiết kiếm bắn đi với tốc độ cực nhanh, mà lần này tách rời chinh là vĩnh biệt.
Trong đẩu hắn không ngừng hiện lên kỷ ức về Linh Hi. thiếu chút nừa chấn cho hắn hôn mê bất tinh. Hai người bọn họ gặp nhau, tâm sự. tranh cãi, bảo vệ lan nhau, vô số kỹ' niệm nói sao cho hết? Từng đoạn hỉnh ảnh trôi qua thật nhanh, hết thày sẽ phải kết thúc sao?
Long Thần cười.
Hắn không nói hai lời. không cần đê ỷ đám người Huyền Tiêu và Mạc Tiêu Lang, dứt khoát tung người nhảy xuống vực sâu vô tận đuôi theo thiết kiếm. Trước đó chi đê lại một câu: "Nghĩa phụ, nàng tranh thủ cho mọi người thời gian nữa nén nhang, các ngươi chạy nhanh đi. Neu như làng phí vô ích, ta thành quỷ cũng không tha thứ các ngươi." Một câu nói này giống như cự chùy nện vào đẩu ba người Đông Phương Huyền Tiêu. Đen tận hác này, bọn họ van chưa thê hiêu nôi tại sao sự tình biến thành như vậy. "Long Thần." "Đại ca." Linh Hi bong nhiên xuất hiện vây khốn Thanh Long lào tồ, sau đó Long Thần nhảy xuống vực sâu vô tận quà thật là chuyện bất ngờ đối với bọn họ. Đông Phương Huyền Tiêu vốn định nhảy xuống đuôi theo Long Thần, nhưng mà Triệu Huyền lập tức kéo hắn lại. "Đi!" Đông Phương Huyền Tiêu cắn chặt hàm răng đến ứa máu, bò qua áp lực tâm lý cuối cùng hạ quyết tâm rời đi.
Lạnh.
Rét lạnh thấu xương.
Trong lúc thần chí mơ hồ, Long Thần đầu tiên cảm giác được chỉnh là hàn khỉ lạnh thấu xương khiến cho đầu óc hắn dần dần tinh táo. "Ta đã chết sao?" Hắn rõ ràng nhớ là mình đà nhảy xuống vực sâu, lấy tốc độ như thế hăn là phải chết tan xương nát thịt rồi mới đúng.
Chung quanh là hắc ám vô tận, hắn dồi mắt tìm kiếm nhưng không thấy Linh Hi kiếm, cũng không nhìn thấy chỉnh mình. Hắn không biết mình hành động như thế là vỉ càm thấy có loi với Linh Hi, hay là bân thần hắn chịu không nồi nội tâm thống khô. Chi có điều, hắn có thê khăng định mình tuyệt đối không hối hận.
Vi thế Long Thần nhanh chóng khôi phục bình tỉnh.
Hắn chi ngạc nhiên tại sao nơi này chi là một mành tối đen? Linh Hi hãn là đang sợ hãi tột độ, có lề nàng rất cần hắn ờ bên cạnh. Neu như nàng đă chết, bân thần hắn nên làm gỉ bây giờ?
Long Thần mờ mắt không ra, càm giác hỉnh như mình lơ lừng ở trong nước. Hắn khẽ động đậy thần thê bong nhiên luồng khí rét lạnh tràn tói, nhờ đó hắn an tám không ít. Dủ sao câm giác được lạnh ỉềo hãn là còn chưa có chết.
Đen hác này, hắn mới miền cưởng nhớ tới vài diêm quan trọng. Khi hắn rơi xuống gần chạm đất, cho rang mình chết chắc rồi.
Ngay khi đó, tựa như Thanh Long chiến kích tòa ra một luồng nhiệt lượng am áp bao quanh thần thê hắn, sau đó tốc độ rơi giảm mạnh. Cho đến cuối cùng lực lượng phản chấn khiến hắn hôn mê bất tinh triệt đê, trong đẩu chi nhớ thần thê mình chạm vào mặt nước lạnh băng. "Thanh Long chiến kích đă cứu ta thoát khỏi Tinh Ma ngục, hiện tại ta đang ờ dưới đầm sâu?" Đầu óc Long Thần dần dần thanh tình, bắt đẩu suy nghĩ mạch lạc hơn. Thế nhưng, hắn van không thê mờ mắt. Lúc này hắn chi miền cưởng thi triền chân khí Quy Nguyên bào vệ và hồi phục cơ thê mình.
Thời gian qua chừng nữa nén nhang, hắn rốt cuộc hoàn toàn tinh táo. "Linh Hi." Long Thần đột ngột gầm lớn một tiếng, mạnh mề mờ mắt ra phát hiện không gian chung quanh sáng hăn lên. Hắn bảy giò đang ờ trong một cái đầm sảu, mặt nước màu xanh đen u tối, đầm sảu rất sạch sẽ, chi có hàn khí không ngừng vờn quanh. Long Thần dùng chân khí bảo vệ van cảm giác lạnh lêo đến tận xương tủy.
Đầm sâu chiếm diện tích rất lớn, bầu trời là một mành hư không tối đen. Phia xa xăm truyền tới ánh sáng của năm ngôi sao mờ nhạt, Long Thần phải nhìn kỹ mới nhận ra sự tồn tại của chủng nó. "Đó là Thanh Long Tinh và mấy tinh cầu khác ?" Long Thần nghĩ thầm.
Nhưng mà Long Thần chú ỷ tới chuyện khác, bời vỉ lúc này viễn cổ Long hồn đă rời khỏi chiến kích, thần thê của nó thu nhò lại rất nhiều, đồng thời cũng trớ nên chân thật hơn. Nhờ có viễn cố Long hồn tạo thành vòng sáng bào hộ, Long Thần mới được an toàn trong quầng thời gian hôn mê.
Lúc này một nữa thần thê viễn cổ Long hồn chìm dưới đầm sâu, phần đẩu trồi lên mặt nước nhìn vào Long Thần.
Long Thần bắt đầu đánh giá can thận thần thủ trong truyền thuyết một lần nừa, hình dáng nó giống như trong điên tịch miêu tà, đầu tựa trâu, sừng như hươu, mắt như tôm, lưng bụng như xà, giáp tựa cá, trảo tựa như phượng, chường như hô. Trên lưng nó lưng có tám mươi mốt lần phiến xếp thành trận đồ Cừu Dương, trong miệng ngậm Minh Cháu, dưới hầu có nghịch lân... "Ngươi đà cứu ta !" Long Thần biết lần này viễn cổ Long hồn chủ động cứu hắn, nếu không hắn đă không còn cơ hội tinh dậy nừa rồi.
Viễn cổ Long hồn chậm rãi cúi đẩu, đinh đẩu nhẹ nhàng cọ vào người Long Thần tỏ vẻ thần thiết.
Sau đó viễn cổ Long hồn bong nhiên dung nhập vào trong cơ thê Long Thần, một đạo ấn kỷ Thanh long hiện ra trên mu bàn tay, đồng thời trong đầu hắn xuất hiện một đoạn tin tức. "Nhân chủ rồi?" Điều này làm cho Long Thần có chút ngoài dự liệu, tại sao Thanh Long chiến kích bong nhiên nhận chủ? Nói cách khác trừ phi Long Thần từ vong, nếu không vật này vĩnh viễn thuộc về hắn. Cái loại nhận chủ này tuyệt đối vượt qua quyền lực Thanh Long lào tồ tiếp nhận truyền thừa từ tồ tiên. "Ngươi là món binh khí trọng yếu nhất trên hành trình tu luyện của ta, Thanh Long chiến kích." Long Thần mũn cười nói.
Bàn thần Thanh Long chiến kích đang lơ lừng tại vị tri cách Long Thần không xa, hắn MJơn tay nắm lấy rồi ném nó vào trong túi càn khôn. "Thanh Long chiến kích là thần binh Địa giai trung đăng, thám chí uy lực mạnh hơn thần binh bình thường rất nhiều. Hơn nừa, bên trong nó còn có một phần chiến kỳ Địa giai, giá trị không thê đo lường.
Long Thần biết rang Đoạn Hoàng Tuyền và Toái Thanh Minh chi là hai chiêu trụ cột của Thanh Long chiến pháp mà thôi. Mà bi tịch chân chinh là chiến kỳ Địa giai trung đăng, trong đó Long Chiến tinh dầ thuộc về phạm vi Địa giai sơ đăng, ngoài ra còn có nhừng chiêu khác cường đại hơn nừa. Truyện được copy tại TruyệnYY.com "Tại địa phương giống như Nguyên Linh thành đă xuất hiện thần binh Địa giai trung đăng, còn có một bộ chiến kỳ tương xứng. Xem ra vận mệnh của ta cũng không xấu lắm !" Tầm tình Long Thần có chút kích động, hắn biết Đông Phương gia tộc khăng định không biết ần tình trong đó. Bời vỉ ngoại trừ thuý tồ Đông Phương gia tộc ra, nhừng người khác căn bàn không có cách nào khiến cho Thanh Long chiến kích nhận chủ.