“Tại sao?”
Dục Chấn Thiên ngẩn người.
Vài lãnh đạo cấp cao khác của nhà họ Dục cũng kinh ngạc.
Nhìn trước mắt, đi nương tựa Lôi Trạch Thiên Các rõ ràng là lựa chọn tốt nhất.
Dù sao Thiên Các tiếng lành đồn xa, không biết tốt hơn bao nhiêu so với Ngũ Phương Băng Nguyên quản lý lộn xộn, nhưng xét về thực lực, Lôi Trạch Thiên Các cũng là thế tộc siêu bá chủ danh tiếng lâu đời, cao thủ nhiều như mây, pháp bảo đa dạng, cho dù không dựa vào liên minh, cũng có thể trực tiếp khiêu chiến với Thiên Thần Điện.
Lâm Chính lắc đầu: “Tôi từng tiếp xúc với Lôi Trạch Thiên Các, những thế tộc siêu bá chủ trong vực Diệt Vong này, kỳ thực đều như nhau, trong mắt bọn họ chỉ có lợi ích, có lẽ những gì Lôi Trạch Thiên Các làm tốt hơn Ngũ Phương Băng Nguyên nhiều, nhưng cá nhân tôi thấy, gia nhập Lôi Trạch Thiên Các, chi bằng chúng ta tự mình đi chinh phạt Thiên Thần Điện!”
“Chúng ta tự đi chinh phạt Thiên Thần Điện hả?”
Dục Chấn Thiên hoảng sợ.
“Lâm đại nhân, chúng ta sao có thể tự đi chinh phạt? Ở trước mặt Thiên Thần Điện, nhà họ Dục tôi còn không bằng con kiến! Lực lượng của chúng ta không hùng hậu, chỉ có theo chân bọn họ, ràng buộc với nhau, mới có thể thắng Thiên Thần Điện!”
“Nói không sai, Lâm đại nhân, bây giờ Thiên Thần Điện không giống trước đây, chúng còn có một vị cường giả cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, chúng ta ở trước mặt cường giả cảnh giới Lục Địa Thần Tiên chỉ sợ là một hơi thở cũng không chống đỡ nổi…”
“Tôi cảm thấy vẫn là gia nhập liên minh ổn thỏa hơn”.
“Đúng vậy đúng vậy…”
Người nhà họ Dục rối rít nói.
Lâm Chính cau mày.
Ái Nhiễm hừ lạnh lùng, nói: “Mấy người vẫn chưa nhận được bài học sao? Trước đây nói muốn gia nhập Ngũ Phương Băng Nguyên cũng là các người, lần này nếu không có anh Lâm ra tay cứu giúp, các người đã sớm bị Ngũ Phương Băng Nguyên đưa đi làm vật hy sinh, cả đám người chết không có chỗ chôn rồi! Bây giờ anh Lâm đưa ra ý kiến cho các người, các người còn hồ đồ ngu xuẩn không nghe! Nếu như Lôi Trạch Thiên Các bảo các người đi làm vật hy sinh, các người phải làm thế nào đây?”
Ái Nhiễm nói một trận, khiến mọi người cứng họng không trả lời được.
“Mấy người không cần nhiều lời, tôi chính thức quyết định, từ trên xuống dưới nhà họ Dục, toàn bộ đều phải nghe theo cậu Lâm! Cậu Lâm muốn chúng ta làm gì, chúng ta phải làm đó, không được trái lời!”
Dục Chấn Thiên cũng trầm giọng cất lời.
Lúc này mọi người mới im lặng.
“Gia chủ Dục, con người tôi không thích bắt buộc người khác làm gì, ông có thể dặn dò xuống dưới, nếu có người muốn đi Lôi Trạch Thiên Các, cứ để bọn họ đi, nếu không muốn đi, có thể đi theo tôi!” Lâm Chính nói.
“Cậu Lâm, ý của cậu là?” Dục Chấn Thiên nghi hoặc nhìn anh.
“Tôi định bảo Vương Nhất Thiên với Ngu Sơn Thủy đi các nơi tuyên bố mệnh lệnh, tôi tự mình thành lập một liên minh, thảo phạt Thiên Thần Điện!”
Lâm Chính khàn giọng nói.
“Cậu thành lập liên minh hả?”
Dục Chấn Thiên ngây người.
Chỉ có thế tộc siêu bá chủ mới có tư cách thành lập liên minh!
Lâm Chính là một người ngoại vực, sao có thể thành lập liên minh?
Sẽ có người hưởng ứng sao?
Mặc dù lòng ông ta tràn đầy hoang mang, nhưng cũng không từ chối, ngay lập tức chạy đi làm theo.
“Lâm Chính, nếu như thành lập liên minh, chúng ta cần phải có một trụ sở, nếu không những người đến gia nhập cũng không biết chúng ta ở đâu!” Ái Nhiễm nói.
Lâm Chính nghĩ ngợi chốc lát, nhàn nhạt nói: “Trụ sở ở Thanh Huyền Tông đi! Tuyên bố tin tức đến vực Diệt Vong, bây giờ chúng ta lập tức đến Thanh Huyền Tông, chờ đợi thế tộc khắp nơi gia nhập!”
“Được!”
“Liên minh thế tộc này dự định khi nào tiến công chinh phạt Thiên Thần Điện?”
“Trước mắt chưa định ngày tháng, nhưng tôi có nghe nói, tất cả liên minh tự phát sẽ cùng nhau đàm phán chọn một thời gian cụ thể để tiến công, tôi nghĩ hẳn là không lâu nữa đâu!”
“Vậy thì quá chậm chạp rồi, trì hoãn lâu như thế, chỉ sợ Thiên Thần Điện đã sớm có biện pháp đối phó!”
Lâm Chính lắc đầu: “Mặc kệ, đi Thanh Huyền Tông trước đi!”
“Vâng!”
Sau khi cuộc thi kết thúc, tông chủ Thanh Huyền Tông - Triệu Giang Ngạn từng dẫn theo dám người Nam Phong cùng không ít học trò rời khỏi núi Thanh Huyền.
Bọn họ lo lắng bị Thiên Thần Điện trả thù, từng ở nhà họ Dục tránh một thời gian.
Từ lúc Thánh Quân Diệp Viêm đột phá được cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, Triệu Giang Ngạn đã đưa người trở về.
Ông ta đã từ bỏ rồi.
Kẻ thù lại có thể đạt đến cảnh giới này, chẳng khác gì thần tiên, ông ta căn bản trốn đâu cũng không thoát.
Đã như vậy, chi bằng trở về núi Thanh Huyền, cho dù có chết, chí ít có thể chết trên mảnh đất của tổ tiên.
Khi Lâm Chính dẫn theo đám người nhà họ Dục đến núi Thanh Huyền, Triệu Giang Ngạn vô cùng kinh ngạc.
“Nhóc con, sao con lại tới đây? Không phải nhà họ Dục các người đi tới Ngũ Phương Băng Nguyên rồi sao?”
Thanh Huyền Tông chủ nghênh đón, ngạc nhiên hỏi.
“Sư phụ, chuyện này nói ra rất dài, người xem ai đến này”.
“A? Lâm đại nhân?”
Thanh Huyền Tông chủ mừng rỡ, vội vàng tiến lên hành lễ.
“Tông chủ khách sáo rồi”.
Lâm Chính đỡ Thanh Huyền Tông chủ dậy, sau đó trình bày ý đồ đến đây.
Sau khi Thanh Huyền Tông chủ nghe Lâm Chính nói, vẻ mặt khó tin, một lúc sau mới hoàn hồn.
“Lâm đại nhân… quả nhiên là tài cao gan lớn…”
Thanh Huyền Tông chủ ngơ ngác nói.
“Khoảng thời gian này phải làm phiền tông chủ rồi”.
“Lâm đại nhân khách sáo rồi, nếu vậy, tôi lập tức đi sắp xếp”.
“Được!”
Lâm Chính gật đầu.
Chẳng mấy chốc, Ngu Sơn Thủy và Vương Nhất Thánh đã truyền tin tức ra ngoài.
Đúng như dự đoán, rất nhanh đã có người hưởng ứng.
Thành chủ Nam Ly Thành là người đầu tiên dẫn cường giả tìm đến Thanh Huyền Tông.
Ngoài ra, người của sơn trang Vân Tiếu cũng báo tin tức về, cử Sở Thu cùng một nhóm cường giả đến hỗ trợ Lâm Chính.
Mọi người vui mừng.
Nam Ly Thành tốt xấu gì cũng là thế tộc bá chủ, có Nam Ly Thành trấn giữ, liên minh này đã có chút hình thức ban đầu.
Nhưng ngay khi mọi người cho rằng liên minh của Lâm Chính đã chính thức ra đời, hiện thực lại hắt cho tất cả mọi người một chậu nước lạnh.
Sau khi những người từ Nam Ly Thành và sơn trang Vân Tiếu đến, lại không có một thế tộc nào hưởng ứng tiếp.
Dường như liên minh Thanh Huyền này, không ai coi trọng…