TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 201: Mười năm (1)

Chín người bọn Đông Bá Tuyết Ưng đơn giản hàn huyên một lúc, cũng coi như quen biết lẫn nhau.

“Ở trên ngọn núi này tổng cộng có mười hai lầu trúc, từ cao đến thấp, theo thứ tự sắp xếp. Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi sau này ở lầu trúc thứ năm.” Cung Ngu mở miệng nói, “Trong lầu trúc đặt một bộ sách giới thiệu đơn giản. Ngươi sau khi xem xong, sẽ biết một số nơi tu hành của thế giới Xích Vân sơn này.”

“Được rồi, giải tán đi, Đông Bá sư đệ của các ngươi đối với nơi này còn chưa quen thuộc lắm đâu.” Cung Ngu phân phó.

“Điều này đơn giản, đợi lát nữa chúng ta dẫn sư đệ đi chung quanh một lần.” Tư Đồ Hồng cười nói.

“Sư đệ, ngươi đi nghỉ ngơi trước, đợi tới buổi tối, chúng ta ở Hạ Đô thành Thất Nguyệt tửu lâu tẩy trần nhé.” Bộc Dương Ba càng hưng phấn hơn hô.

Dù sao về sau tu hành cùng một chỗ, mọi người vẫn khá khách khí.

Đông Bá Tuyết Ưng nhanh chóng đi tới căn lầu trúc kia của mình.

Lầu trúc là xây dựng ở trên hồ nước một dòng suối núi, suối núi róc rách, có hơi nóng bốc lên, sương mù tràn ngập. Đông Bá Tuyết Ưng đạp nước mà đi, trực tiếp đi tới trước lầu trúc, chung quanh lầu trúc có một vòng lan can trúc hình thành tiểu viện.

“Kẹt!” Đẩy ra cửa trúc, tiến vào tiểu viện.

Trong sân rất sạch sẽ, bên cạnh có một cái cột ngọc thạch.

Trên cột ngọc đang có chín hàng văn tự.

Hàng thứ nhất: Văn Vĩnh An, sinh mệnh ảo diệu tầng thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ sinh tử ‘Dòng nham thạch nóng chảy dưới lòng đất’.

Hàng thứ hai: Đô Nhu Nhu, thời gian ảo diệu tầng thứ nhất, hoàn thành nhiệm vụ cơ bản.

Hàng thứ ba: Tư Đồ Hồng, không gian ảo diệu tầng thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ sinh tử ‘Dòng nham thạch nóng chảy dưới lòng đất’

Hàng thứ tư: Vu Thương, tử vong ảo diệu tầng thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ sinh tử ‘Dòng nham thạch nóng chảy dưới lòng đất’

Hàng thứ năm: Đông Bá Tuyết Ưng, thủy hỏa ảo diệu tầng thứ nhất, chưa có nhiệm vụ.

Hàng thứ sáu: Trác Y, thái âm ảo diệu tầng thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ cơ bản.

Hàng thứ bảy: Trương Bằng, không gian ảo diệu tầng thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ sinh tử ‘Dòng nham thạch nóng chảy dưới lòng đất’

Hàng thứ tám: Dư Phong, không gian ảo diệu tầng thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ cơ bản

Hàng thứ chín: Bộc Dương Ba, không gian ảo diệu tầng thứ nhất, hoàn thành nhiệm vụ cơ bản

“Sắp xếp? Trong sân của lầu trúc cũng có?” Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ cười, “Xem ra các nguyên lão Hạ tộc cũng không muốn để cho chúng ta lơi lỏng, chỉ là hàng chữ này, trừ cảnh giới, hoàn thành nhiệm vụ, còn có nhân tố khác?”

Đông Bá Tuyết Ưng còn nhớ rõ lời lúc trước Tư Không Dương nói.

Người cảnh giới cao tiềm lực cao, tài nguyên nhiều.

Tu hành lơ là cảnh giới thấp tiềm lực thấp, tài nguyên ít.

“Càng thêm coi trọng tiềm lực?” Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ hiểu ra, bởi vì tiềm lực, cho nên Đô Nhu Nhu sư tỷ mới có thể xếp thứ hai!

“Ha ha... So sánh với bọn họ, tựa như ta yếu nhất?” Đông Bá Tuyết Ưng nở nụ cười, “Cuộc sống tu hành sau này, xem ra cũng sẽ có chút thú vui.”

Loại xếp thứ tự này, đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói chỉ là một thú vui đi kèm mà thôi, hắn coi trọng hơn là sự tiến bộ của bản thân.

Trong tiểu viện rất u tĩnh, Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào trong trúc lâu. Trúc lâu cao hai tầng, tầng dưới trống rỗng không bố trí bất cứ đồ gia dụng nào.

“Xem ra vẫn cần ta tự mình bố trí chút bàn ghế.” Đông Bá Tuyết Ưng cười lắc đầu, dọc theo thang trúc lâu đi tới tầng trên.

Tầng trên tương tự là căn phòng trống trải, bốn bề đều có cửa sổ, ở trên mặt đất căn phòng thật ra có một gia cụ duy nhất——bàn! Trên bàn đặt một quyển sách, đặt một cái khay ăn, trên khay ăn một cái bình sứ nhỏ cùng hai trái cây màu đỏ cùng một bầu rượu.

“Cung Ngu sư phụ nói trong trúc lâu có bộ sách giới thiệu đơn giản, hẳn chính là một quyển này rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi ở trước bàn, cầm lấy bộ sách mở ra bắt đầu đọc. Sách đúng như bản thân đoán, nói chính là một số thường thức tu hành ở ‘Xích Vân sơn thế giới’.

Có thể xếp vào danh sách dự khuyết nguyên lão, đều là được trọng điểm bồi dưỡng.

Bình sứ nhỏ trong khay ăn, hai trái cây màu đỏ cùng linh dịch trong bầu rượu, đều là vật Siêu Phàm mỗi mười ngày có thể hưởng thụ một lần! Đối với thân thể linh hồn đều có giúp ích rất lớn.

“Chậc chậc chậc, thật chịu chơi.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhận ra ba loại vật Siêu Phàm này. “Một bình nhỏ Long Huyết, hai trái Hổ Lam quả còn có một bình Cửu Quả Linh Dịch, mười ngày có thể nhận được một lần, như vậy tính hẳn lên... Một năm trôi qua dự tính cũng giá trị hai trăm cân nguyên thạch, một trăm năm trôi qua chính là hai vạn cân nguyên thạch!”

Đọc sách giới thiệu.

Được chọn làm dự khuyết nguyên lão, đều là Siêu Phàm Phi Thiên cấp! Một khi trở thành ‘Thánh Cấp’, nhất định phải rời khỏi.

Bởi vì lúc đột phá Thánh Cấp, linh hồn sẽ lột xác một lần nữa, như Long Huyết, Hổ Lam quả, Cửu Quả Linh Dịch… một số vật Siêu Phàm hiếm quý tuy vẫn có thể có giúp ích đối với thân thể linh hồn, nhưng giúp ích lại kịch liệt giảm xuống! Dù sao Siêu Phàm càng cường đại, một số ngoại vật trợ giúp sẽ càng nhỏ. Nhiều bảo vật như vậy tiêu hao ở trên người Thánh Cấp Siêu Phàm, hiệu quả quá kém, trả giá và thu hoạch chênh lệch xa, không đáng giá!

“Ở Xích Vân sơn thế giới, nhiều nhất chỉ có thể nán lại năm trăm năm! Hơn nữa đạt tới Thánh Cấp nhất định phải rời khỏi.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Ta hiện tại xếp thứ năm, năm trăm năm những bảo vật này đã đáng giá mười vạn cân nguyên thạch, nếu xếp thứ nhất thì sao? Hơn nữa ta còn không tính đầu nhập phương diện khác.”

Mười vạn cân nguyên thạch?

Cường giả Thánh Cấp đỉnh phong hầu như đều không thể lấy ra được!

Một ngụm uống hết Long Huyết trước! Một mảng lạnh lẽo vào bụng, sau đó chính là nóng cháy, nóng cháy dần dần tràn ngập mỗi một chỗ của thân thể, toàn thân cũng không kìm được toát đầy mồ hôi, linh hồn cũng được tẩm bổ.

“Rắc rắc!” Sau đó từ từ ăn Hổ Lam quả, ngẫu nhiên cầm bầu rượu uống một ngụm Cửu Quả Linh Dịch, quả thực rất sướng.

“Ở Xích Vân sơn thế giới tu luyện, quả thực điều kiện rất tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, “Ta ở Siêu Phàm sinh tử chiến toàn lực ứng phó quả nhiên là đúng.”

Tuyệt đại đa số Siêu Phàm, đều là con đường tu hành phi thường gian khổ.

Muốn bảo vật? Muốn bí thuật? Đều phải đi tiếp nhận các nhiệm vụ sinh tử, giết một số thổ dân Siêu Phàm không muốn thần phục!

Cảnh giới?

Đều là lấy thiên địa tự nhiên làm thầy, một mình lặng lẽ mò mẫm, không ngừng tu hành.

Ở trong thế giới Siêu Phàm, bình thường là không có sư phụ, bởi vì dù cho sư phụ cũng không theo kịp ‘Thiên địa tự nhiên’! Như Cung Ngu, Tư Không Dương bọn họ đối với bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ là ngẫu nhiên chỉ điểm, chỉ ra chỗ vấn đề của bọn họ, không hơn.

Đọc truyện chữ Full