TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 402: Trộm đi trái cây (2)

Đông Bá Tuyết Ưng không nhiều lời.

Thời Không Thần Điện?

Năm đó từng mời mình một lần! Nay các đội ngũ Bán Thần này xuống, đều là dựa vào Thời Không Thần Điện đưa xuống, Thời Không Thần Điện khẳng định rất rõ bản thân trúng vu độc Quỷ Lục Oán. Cũng biết mấy năm nay mình chịu tra tấn.

Nhưng... nó lại chưa mời tiếp!

Là vì mình lần trước từ chối? Là vì muốn chờ lúc mình tuyệt vọng lại xuất hiện sau đó đưa ra điều kiện hà khắc?

Mặc kệ nguyên nhân gì!

Nó chưa mời một lần nữa là sự thật! Thật ra cho dù là mời, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn sẽ đưa ra rất nhiều điều kiện, bởi vì hắn biết rõ rất nhiều trói buộc của Thời Không Thần Điện là khủng bố cỡ nào, nếu mặc cho nó bài bố, như vậy thật sự không có ngày mở mặt nữa, thân thể diệt, linh hồn cũng phải tiếp tục chịu nó khống chế, đi chấp hành từng cái nhiệm vụ.

Loại cuộc sống này? Là Đông Bá Tuyết Ưng không thể tiếp nhận!

“Bác Ba. Không cần phải nói những cái này.” Bên cạnh, nam tử cao gầy quấn áo bào Ba Hàm nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, “Đông Bá Tuyết Ưng, Trần cung chủ của Hạ tộc các ngươi đã đem ý đồ đến của ngươi nói hết cho chúng ta biết. Nhưng ngươi cũng nên biết... Lần này tới Hồng Thạch sơn, đối với chúng ta mà nói cũng là đang dùng mạng đánh cược, cho nên không chấp nhận được một tia ngoài ý muốn.”

“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Nói thật, thực lực của ngươi chênh lệch quá lớn với chúng ta.” Nam tử cao gầy tiếp tục nói, “Nhưng ngươi đã có thể nắm giữ Hư Giới Chân Ý, chúng ta cũng có thể cân nhắc một chút.”

“Đúng, cân nhắc một chút.” Hùng tráng Bác Ba tùy tay cầm lấy một quả màu xanh trên bàn ăn bên cạnh, “Nhìn thấy chưa? Quả này. Đặt ở đây!”

Nói xong hắn duỗi tay ra, trái cây màu xanh đặt ở trên một tảng đá phía trước hắn.

“Ngươi có thể ở trước mặt ta, đem trái cây này lấy đi, vậy ngươi miễn cưỡng có tư cách cùng nhau hành động với chúng ta. Nếu không lấy được... Vậy không có cách nào cả. Ngươi nên đi làm cái gì thì đi làm cái đó, chúng ta không có khả năng mang ngươi theo tiểu gia hỏa vướng bận này.” Trong một đôi màu đỏ con ngươi kia của Bác Ba mang theo một tia hưng phấn, “Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi chuẩn bị xong chưa?”

Đông Bá Tuyết Ưng biết.

Khảo nghiệm đến rồi.

Đây là khảo nghiệm của đội ngũ Đại Địa thần điện này đối với mình, nếu không thông qua, cũng chỉ có thể cút đi.

“Chuẩn bị xong rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Ta nói bắt đầu, ngươi liền có thể dùng mọi thủ đoạn.” Bác Ba mỉm cười nói. “Yên tâm, ta sẽ không chạm vào trái cây này chút nào, sẽ chỉ ngăn cản ngươi, ngươi chỉ cần ở dưới sự ngăn trở của ta, vẫn lấy được trái cây đi, ngươi đã thành công.”

Bên cạnh, nam tử cao gầy quấn áo bào nheo mắt như có hứng thú nhìn, mà ánh mắt thiếu niên giáp vàng ‘Vu Mã Hải’ bên cạnh ăn bánh cũng dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.

“Bắt đầu!” Bác Ba nhếch miệng cười.

Vừa dứt lời.

Đôi mắt màu lửa đỏ kia của Bác Ba liền có ánh sáng mắt thường có thể thấy được bắn ra, ánh sáng bao phủ ở một mảng hư không chung quanh, đồng thời khí tức toàn thân Bác Ba bắt đầu bốc lên, cả người giống như một quả cầu lửa thật lớn, uy áp cùng dao động khủng bố đó khiến Đông Bá Tuyết Ưng cũng hơi giật mình. Uy áp cùng dao động này đã vượt qua Tư Không Dương quan chủ và Hạ sơn chủ. Ở trong trí nhớ của mình, chỉ có ‘Vu thần kiếm’ uy áp vượt qua hắn!

Một người yếu nhất, cũng có thực lực trấn áp một thời đại! Bác Ba này, không hổ là cường giả trấn áp một thời đại.

“Đã sớm nghe nói Hư Giới Chân Ý, còn chưa từng gặp, xem có thể có mấy phần thủ đoạn.” Nam tử cao gầy quấn áo bào Ba Hàm nhìn chằm chằm.

“Đến đi đến đi, để ta xem xem thực lực của ngươi đi.” Khí tức của Bác Ba sôi sục, ánh sáng màu đỏ bao phủ chung quanh, hiển nhiên đang tra xét cảnh giác tất cả động tĩnh mọi phương vị.

“Cẩn thận!” Thiếu niên giáp vàng Vu Mã Hải bỗng nhướng mày quát.

“Hả?”

Mặc kệ là Bác Ba toàn thân giống như quả cầu lửa nóng cháy, hay là nam tử cao gầy đều kinh ngạc nhìn một tảng đá kia, trái cây ban đầu đặt ở trên tảng đá đã biến mất!

Đúng vậy, hư không biến mất, không chút dấu hiệu!

Mà Đông Bá Tuyết Ưng từ đầu đến cuối đều là đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

“Hắn thế mà có thể cảm ứng được.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thiếu niên giáp vàng kia. Hắn vừa rồi ra tay đã có thể xưng là quỷ mị khó lường, Bác Ba khí tức ngập trời dốc hết thủ đoạn tra xét tất cả động tĩnh chung quanh cùng với nam tử cao gầy kia, tuy đều rất cảnh giác, ít nhất ở khoảnh khắc mình ra tay bọn họ chưa phát hiện. Nhưng thiếu niên giáp vàng Vu Mã Hải kia...

Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được, một dao động hắc ám hủy diệt kinh khủng quả thực lại đụng chạm với dao động ra tay của mình, đương nhiên hắn không ngăn trở, bởi vì lần này khảo nghiệm, là Bác Ba kia ngăn trở! Nếu ‘Vu Mã Hải’ ra tay ngăn trở, quá khó để có thể ngăn được hắn.

“Sao có thể, cái này, cái này...” Bác Ba trừng lớn mắt, nhiệt độ khủng bố của toàn thân cũng đang tăng lên, cái ghế dựa hắn ngồi cũng cháy thành hư vô trong nháy mắt.

“Quá nhanh.” Nam tử cao gầy cũng không thể tin được.

“Hư Giới Chân Ý không hổ là Hư Giới Chân Ý.” Thiếu niên giáp vàng Vu Mã Hải cười tán thưởng, “Không hổ là nhị phẩm chân ý luận ám sát khủng bố nhất trong truyền thuyết, bản tôn thậm chí không cần ra tay, ‘Hư giới phân thân’ đã có thể ra tay. Hơn nữa hư giới phân thân của ngươi có thể hư thật biến ảo không chút quỹ tích như thế, chỉ có ở trong nháy mắt phát tác, mới có thể cảm giác dao động. Hư Giới Chân Ý của ngươi, hẳn là đạt tới nhị trọng cảnh rồi nhỉ, nhưng hẳn là chưa tới tam trọng cảnh, nếu là Hư Giới Chân Ý tam trọng cảnh, chúng ta Bán Thần khác nắm giữ nhị phẩm chân ý là không có khả năng phát hiện.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu: “Bội phục, quả thực như Vu Mã Hải thiếu gia dự liệu, Hư Giới Chân Ý của ta thật là nhị trọng cảnh.”

Hư Giới Chân Ý, đã đạt tới nhị trọng cảnh đỉnh phong.

Vốn tưởng trong Bán Thần hẳn là không có mấy ai có thể phát hiện mình hành động, nhưng hiển nhiên trong cao thủ cũng có cao thủ! Cường giả trấn áp một thời đại không phát hiện được mình, nhưng đội trưởng ‘Vu Mã Hải’ càng mạnh hơn này lại phát hiện.

“Ngươi trúng vu độc Quỷ Lục Oán, trăm năm thời gian, Hư Giới Chân Ý thế mà có thể tới nhị trọng cảnh?” Bác Ba không dám tin, quá mất mặt rồi. Tiếng tăm Hư Giới Chân Ý là rất lớn, nhưng hắn cảm thấy lấy cảnh giới ngưng tụ ra tam phẩm thần tâm của hắn, muốn ngăn cản Hư Giới Chân Ý nhất trọng cảnh hẳn là có nắm chắc, nhưng không ngờ Đông Bá Tuyết Ưng này so với đoán trước còn cao hơn một mảng lớn.

Đọc truyện chữ Full