“Sa sa ~~~ “
Trong động thiên tu hành của Đông Bá Tuyết Ưng, trong một cái sân trống trải, lá cây của một cây đại thụ đã vàng, gió thổi, lá cây rụng.
Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng đi qua ở trong không gian chung quanh, khi thì xuất hiện, khi thì biến mất.
Một cây trường thương trong tay hắn cũng đều là đâm vào ở trong hư vô.
“Rẹt!” “Rẹt!” “Rẹt!”
Trong hư không chung quanh bỗng xuất hiện từng vết rách màu đen, vết rách màu đen kéo dài hướng xa xa.
“Rốt cuộc đại thành rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng từ trong hư vô đi ra, trong mắt có sắc mặt vui mừng, “Ở Hồng Trần đảo tu hành mười một năm, hai chiêu cuối cùng trong một bộ thương pháp này của ta cũng hoàn thiện, coi như hoàn chỉnh rồi.”
“Thực lực của ta đã tăng lên tới mức không thể tiến bộ nữa.” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có một tia phấn khởi, “Mười một năm, tiến bộ so với ta đoán trước còn lớn hơn rất nhiều.”
Mười một năm thời gian.
Không có vu độc quấy nhiễu! Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể tẩm bổ linh hồn càng thêm cường đại! Điều kiện tu hành trên đảo Hồng Trần càng tốt kinh người, Đông Bá Tuyết Ưng liền mạch lưu loát, ba loại chân ý đều từ mới vào tam trọng cảnh tăng lên tới ‘Tam trọng cảnh đỉnh phong’, hầu như không thể tiến lên nữa. Muốn tiến thêm một bước... Phải đạt tới thần tâm cảnh.
“Thần tâm?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhíu mày.
Ba loại chân ý đều đạt tới tam trọng cảnh đỉnh phong, nhưng bất cứ một loại nào hắn cũng không chút dự cảm nắm giữ thần tâm.
Hiển nhiên một bước này muốn bước ra, rất khó.
Như Mai sơn chủ nhân, Thần Cửu cũng đều đạt tới tam trọng cảnh đỉnh phong nhiều năm, cũng đều đã trải qua tôi luyện và tích lũy, ở dưới khảo nghiệm của Hồng Thạch sơn bức bách, mới đã hiểm lại càng hiểm hơn đột phá được. Trên thực tế ở thần giới, không bước ra được một bước này rất nhiều rất nhiều.
Về phần tương lai ba loại nếu đều có thể đạt tới thần tâm cảnh, rốt cuộc ngưng tụ ‘Bản tôn thần tâm’ một loại nào Đông Bá Tuyết Ưng cũng chưa nghĩ ra, hiện tại cũng không cần thiết nghĩ nhiều, đạt tới thần tâm cảnh mới là quan trọng nhất.
“Thương pháp bí kỹ đại thành! Chân ý cũng đạt tới đỉnh phong!” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có hào quang, “Hy vọng lần này có thể thông qua tầng thứ sáu!”
Đăng Vân tháp tầng thứ sáu, đã vây khốn hắn hơn ba năm.
Nay hắn luyện thành hai chiêu thương pháp cuối cùng! Tự hỏi thực lực tăng lên rất nhiều, nhưng đây cũng là một lần thử cuối cùng! Nếu lần này lại thất bại, mình trong khoảng thời gian ngắn đã không thể nâng cao thực lực nữa.
...
Nhìn từ bên ngoài, động thiên tu hành của hộ pháp đệ tử chỉ là một cái sân bình thường. Nhưng đi vào, không gian lại sẽ kịch liệt phóng to!
Đông Bá Tuyết Ưng đi ra khỏi động thiên tu hành, tới Vấn Tâm lộ.
Hắn như trước bước lên bậc đá Vấn Tâm lộ, từng bước một đi lên trên! Tu tâm, cần thường thường lau, không tiến thì lui. Đông Bá Tuyết Ưng hầu như mỗi ngày đều sẽ đi mười lần trên Vấn Tâm lộ.
“Rầm rầm rầm ~~~” cảm giác mệt mỏi tràn ngập toàn bộ linh hồn.
Linh hồn lại mơ hồ nở rộ hào quang.
Đi từng bước một.
Đi qua đoạn thứ nhất, đi lên đoạn thứ hai, cảm giác mệt mỏi càng thêm mãnh liệt cuồn cuộn, hầu như bao phủ toàn bộ linh hồn, theo Đông Bá Tuyết Ưng tiến lên từng bước một, rốt cuộc từ trên bậc đá ngã xuống, lâm vào trong giấc ngủ tầng sâu, ngã ở trong hồ nước bên dưới, bắn tung lên vô số bọt nước. Nằm ở trên hồ nước, Đông Bá Tuyết Ưng cười cười, đứng dậy lại tiếp tục đi lần thứ hai.
Từng lần một, đi xong mười lần!
Đông Bá Tuyết Ưng phi thường bình tĩnh đi về phía Đăng Vân tháp, ngẩng đầu nhìn toà nhà hình tháp chín tầng này.
...
Tầng thứ sáu của toà nhà hình tháp chín tầng.
Đông Bá Tuyết Ưng dọc theo cầu thang bằng gỗ đi lên, trong tầng thứ sáu của toà nhà hình tháp là không gian hình tròn trống trải, ở trong không gian này một lão giả râu bạc khoanh chân ngồi, trên đầu gối lão giả râu bạc có một thanh kiếm nhỏ màu đen, thanh kiếm nhỏ không vỏ, nội liễm không một tia uy thế.
“Hai tháng, ngươi có tiến bộ không?” Lão giả râu bạc nhếch miệng cười nói, “Tiểu tử, nếu chưa tiến bộ thì đừng lãng phí thời gian.”
“Tiền bối, vãn bối muốn thử chút nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Được.”
Lão giả râu bạc đứng dậy.
Ông!
Bỗng lấy lão giả râu bạc làm trung tâm, từng gợn sóng hướng bốn phương tám hướng tràn ngập ra, gợn sóng này bao phủ mỗi một chỗ, mặc kệ là chân thật, hay là âm ảnh, hay là trong hư giới, tất cả đều bị thẩm thấu, thậm chí ngay cả hạt cũng bị điều tra rõ ràng. Hơn nữa gợn sóng vô hình này còn có lực ‘Chấn động’, cho dù là Vưu Lan lĩnh chủ cấp độ đó, nếu ở chung quanh lão giả râu bạc, ở dưới gợn sóng này chấn động, thân thể cũng sẽ phân giải sụp đổ.
Đó là một bí kỹ khủng bố lão giả râu bạc sử dụng.
Trong phạm vi lan đến.
Thần linh mới tầm thường đều bị dễ dàng tiêu diệt.
Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở nơi đó lại hoàn toàn không thèm để ý, Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể của hắn có thể dễ dàng chặn được. Hắn nhếch miệng cười: “Tiền bối, cẩn thận.”
“Cứ việc xuất chiêu.” Lão giả râu bạc rất kiêu ngạo.
Soạt.
Đông Bá Tuyết Ưng bỗng biến mất vào hư không.
“Ẩn nấp?” Lão giả râu bạc nhếch miệng cười. Vô số gợn sóng chung quanh hắn càn quét bốn phương tám hướng, nhưng dần dần sắc mặt hắn thay đổi, “Sao có thể!”
Chỉ thấy gợn sóng tràn ngập ở mỗi một chỗ của không gian hình tròn trống trải đột nhiên trở nên càng thêm nhỏ bé, thậm chí mắt thường cũng khó thấy rõ. Lão giả râu bạc cẩn thận điều tra, dốc hết thủ đoạn điều tra.
“Biến mất rồi!”
Lão giả râu bạc có chút chấn động, nhịn không được mở miệng nói, “Tiểu tử, ngươi đã nắm giữ Hư Giới Thần Tâm?”
Theo hắn thấy, nắm giữ Hư Giới Thần Tâm, như vậy bản thân liền như một bộ phận của hư giới, năng lực ẩn nấp sẽ so với lúc tam trọng cảnh càng khủng bố hơn, thậm chí bản tôn cũng không cần ra tay, một ‘Hư giới chân thân’ có thể có được thực lực so sánh bản tôn. Đây cũng là nguyên nhân cao thủ Hư Giới Thần Tâm có thể được xưng là thích khách khủng bố nhất.
“Ngươi hẳn là mới đạt tới tam trọng cảnh đỉnh phong không bao lâu nhỉ, không cần bất cứ tích lũy gì, cũng không có bất cứ sự đình trệ nào đã đạt tới thần tâm cảnh?” Lão giả râu bạc không dám tin.
“Vãn bối không lợi hại như vậy, Hư Giới Chân Ý của vãn bối vừa đạt tới tam trọng cảnh đỉnh phong không bao lâu, cách thần tâm cảnh còn chưa có một chút đầu mối nào! Chỉ là vừa hoàn thiện xong một môn bí kỹ Hư Giới Chân Ý này, cho nên mới có thể làm được một bước này.” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng vang vọng ở hư không chung quanh. Giờ khắc này, Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm tự tin, lão giả này chưa phát hiện mình, hy vọng thắng của mình ít nhất lớn thêm ba phần.
“Bí kỹ Hư Giới Chân Ý?”
Khóe miệng lão giả râu bạc nhếch lên, ánh mắt nhìn quét chung quanh, “Xem ra ngươi lần này là thật sự có chỗ dựa đấy. Cứ việc đến đây đi, cứ mãi trốn tránh, thì không thắng được ta.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 509: Công thành
Chương 509: Công thành