“Chiến tranh lần này, chỗ dựa lớn nhất của chúng ta chính là tinh tháp này.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đây là một tòa tinh tháp cấp mười hai, có thể thao túng không gian chung quanh tự thành một thế giới! Ở trong thế giới này, nhất cử nhất động của chúng ta có thể điều động nhiều uy lực hơn. Mà phe vu thần thì ngược lại sẽ lọt vào áp chế, thực lực của bọn hắn sẽ hạ xuống, thực lực chúng ta sẽ tăng lên. Ngoài ra, tinh tháp thậm chí hình thành vácn ngăn thế giới phi thường kiên cố. Vách ngăn này phi thường cứng cỏi, bọn vu thần căn bản không thể phá vỡ.”
Hạ sơn chủ vừa nghe nhất thời mừng rỡ: “Tuyết Ưng, ý của ngươi là, bọn vu thần căn bản không thể lao ra khỏi phạm vi của tinh tháp này?”
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, “Bọn họ bị nhốt ở đây, không ra được.”
“Vậy chúng ta không phải thắng chắc rồi?” Hạ sơn chủ mừng rỡ.
Chỉ cần vây kẻ địch thời gian dài.
Vậy chẳng khác nào thắng?
“Bất cứ binh khí chiến tranh nào cũng rất tiêu hao năng lượng.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Tinh tháp cấp mười hai, tiêu hao năng lượng càng thêm khủng bố, nếu không có người tinh thông pháp trận đi thao túng, duy trì tinh tháp vận chuyển xa xỉ nhất, một năm cần hai mươi vạn thần tinh.”
“Hai... Hai mươi vạn thần tinh?” Hạ sơn chủ cảm thấy chấn động.
Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ: “Muốn vây khốn bọn vu thần, còn chiếm cứ địa lợi tuyệt đối, há là dễ dàng như vậy? Ta gửi ở trong tinh tháp sáu mươi vạn thần tinh, nếu vận chuyển xa xỉ nhất, có thể duy trì ba năm.”
“Tuyết Ưng ngươi tìm ta?” Hạ sơn chủ có chút hiểu ra, “Là thao túng tinh tháp?”
“Trong tinh tháp có rất nhiều pháp trận, vận chuyển phi thường phức tạp.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “So với Đinh Cửu chiến thuyền phức tạp hơn ngàn lần vạn lần! Nhưng nếu có thể tìm hiểu bộ phận pháp trận, có thể dẫn đường lực lượng thần tinh hữu hiệu hơn, như vậy tiêu hao có thể tiết kiệm. Một năm có thể chỉ cần mười lăm vạn thần tinh, thậm chí có thể ít hơn!”
Hạ sơn chủ gật đầu.
Hắn hiểu điểm ấy.
Như Đinh Cửu chiến thuyền, các Bán Thần Hạ tộc đi thao túng, một viên thần tinh chỉ có thể phát ra một lần công kích siêu mạnh. Nhưng nếu là thần linh cường đại đi thao túng, lực lượng một viên thần tinh thậm chí có thể phát ra hơn một ngàn lần! Chênh lệch ngàn lần... Hiển nhiên vượt qua 99% năng lượng lãng phí.
‘Tinh tháp’ hiển nhiên càng thêm phức tạp.
Yêu cầu đối với năng lượng cũng rất cao, thần lực của mười gã tám gã thần linh cũng không đủ, cần lượng lớn ‘thần tinh’ đồng thời duy trì!
“Tĩnh Thu ở trong Hồng Thạch sơn cân nhắc pháp trận tám trăm năm.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Thiên phú của nàng vốn cực cao, nay rất thích hợp thao túng tinh tháp. Chỉ là thao túng tinh tháp pháp trận, gánh nặng đối với linh hồn quá lớn. So với gánh nặng thúc giục huyết luyện thần binh Thần cấp đỉnh phong còn lớn hơn. Tĩnh Thu cũng không thể nào thao túng mãi. Cho nên ta hy vọng ngươi và Tĩnh Thu thay phiên.”
“Được.” Hạ sơn chủ gật đầu cười nói, “Tĩnh Thu pháp sư thiên phú cực cao, các ngươi một thế hệ này, Trường Phong, ngươi, còn có Tĩnh Thu pháp sư, Viên Thanh, đều là thiên phú cực cao. Có lẽ cũng là thế giới ý chí biết Hạ tộc ta gặp phải đại hạo kiếp, cho nên giúp Hạ tộc ta, để Hạ tộc ta liên tiếp sinh ra thiên tài.”
Đông Bá Tuyết Ưng cười: “Có lẽ thế. Hạ sơn chủ, xin mau chóng nghiên cứu pháp trận tinh tháp, đây là phòng của ngươi, ngươi ở đây có thể thao túng.”
Trong một căn phòng phong bế.
Hạ sơn chủ sau khi đi vào, liền cảm ứng được rõ ràng toàn bộ tinh tháp vận chuyển, lập tức mượn dùng thiên địa lực cảm ứng, rất nhanh phát hiện vô số pháp trận vận chuyển trong tinh tháp.
Quá phức tạp.
Thần lực hùng hồn đang tùy ý chạy chồm. Rất nhiều pháp trận, thần lực đều là mạnh mẽ thúc dục, vô số năng lượng lan tràn lãng phí. Nhưng không có cách nào cả, mặc kệ là Dư Tĩnh Thu hay là Hạ sơn chủ, cảnh giới của bọn họ đều quá thấp, chỉ có thể hơi tiết kiệm chút. Cho dù cường giả Thần cấp đỉnh phong, cũng chỉ có số rất ít sở trường pháp trận mới có thể nắm giữ hoàn mỹ tinh tháp này, khi đó năng lượng có thể tiết kiệm gấp trăm lần, một năm chỉ cần một ngàn thần tinh.
Đáng tiếc không có tồn tại như vậy.
******
Vù.
Đông Bá Tuyết Ưng cất bước, đã xuyên qua không gian đi tới trong phòng thê tử.
Dư Tĩnh Thu khoanh chân ngồi thao túng tinh tháp. Ở Hồng Trần đảo, nàng cũng đã cân nhắc tinh tháp vượt qua năm trăm năm! Nhị sư huynh ‘Qua Bạch sư huynh’ tự tay luyện chế tinh tháp càng từng chỉ điểm nhiều lần, khiến năng lực thao túng của Dư Tĩnh Thu không ngừng tăng lên, cho nên luận thao túng tinh tháp, Dư Tĩnh Thu là lợi hại nhất. Nàng toàn lực ứng phó thao túng, một năm chỉ cần mười hai vạn thần tinh.
Đông Bá Tuyết Ưng đối với Hạ sơn chủ yêu cầu không cao, trước đạt tới một năm mười lăm vạn thần tinh, sau đó ít hơn...
Tinh tháp duy trì càng lâu, phần thắng bên ta càng lớn.
“Hả?”
Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng xuyên qua tinh tháp, nhìn bên ngoài.
Trên sa mạc mênh mông rộng lớn.
Huyết Mạn Hoa khổng lồ màu đen lay động đã giao thủ với mười tám chiếc Bính Cửu chiến thuyền kia.
“Soạt!”
Vô số giọt mưa bỗng dưng ngưng tụ, muốn ăn mòn Huyết Mạn Hoa.
Hư ảnh cự kiếm chói mắt giận chém Huyết Mạn Hoa.
Vô số tơ lưới màu trắng quấn quanh Huyết Mạn Hoa.
...
Mười tám chiếc chiến thuyền thần giới đều ở xa xa giữa không trung, không tới gần, ở cự ly xa công kích tới Huyết Mạn Hoa.
Huyết Mạn Hoa lại kiêu ngạo vô cùng, dây leo tùy ý vung, nhất cử nhất động của nó đều có thể dẫn lên thiên địa uy năng khổng lồ. Có tinh tháp phụ trợ, thực lực của nó cũng tăng lên rất nhiều, đặc biệt binh khí chiến tranh đặc thù đen sì sì trên người càng khiến nó rất sảng khoái. Rõ ràng ở Thần cấp trung kỳ, ở dưới hai sự phụ trợ, mạnh mẽ phát huy ra thực lực Thần cấp hậu kỳ.
Uy lực của chiến thuyền bị tinh tháp áp chế, thậm chí so với Huyết Mạn Hoa tùy ý vung một cái dây leo còn yếu hơn chút.
“Chủ nhân, chúng nó tốc độ quá nhanh, ta không bắt được chúng nó.” Huyết Mạn Hoa có chút sốt ruột, tâm linh trao đổi với Đông Bá Tuyết Ưng.
Trong tinh tháp.
“Tuyết Ưng, những chiến thuyền thần giới này không làm gì được Huyết Mạn Hoa, nhưng Huyết Mạn Hoa cũng không chạm được vào chúng nó.” Trần cung chủ nói.
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, “Huyết Mạn Hoa ở trên tốc độ quả thật yếu.”
“Huyết Mạn, tiến công thành lũy.” Đông Bá Tuyết Ưng hạ lệnh.
“Vâng, chủ nhân.” Huyết Mạn Hoa lập tức có chút hưng phấn.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thành lũy khổng lồ xa xa, cũng đang suy tư, nếu muốn hủy diệt không gian thông đạo ổn định, phải phá hủy tòa thành lũy đó!
“Xem xem, thành lũy này mạnh như thế nào đi.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 527: Giao phong
Chương 527: Giao phong