Trừ hai vị chân thần ‘Lâm Minh đế quân’ và Sơn Lĩnh quân chủ có thể không chịu ảnh hưởng, ba vị thâm uyên quân chủ khác mỗi người cảm thấy thần tâm bị chấn động, trong lúc nhất thời thần tâm cảm giác đối với chung quanh cũng trở nên có chút mơ hồ, có một loại cảm giác áp lực hít thở không thông.
“Không hổ là thiên tài giới thần trong thần giới, ý chí thật lợi hại.” Sơn Lĩnh quân chủ lại thanh âm hùng hồn, cuồn cuộn, quanh quẩn ở trong thiên địa, hơn nữa nắm đấm khổng lồ kia của hắn đã đánh tới chính diện! Giống như thiên địa buông xuống hình phạt, một cây đại chuỳ trực tiếp hạ xuống. Nắm đấm này theo tới gần, tựa như một đám mây đen cực lớn đập tới, so với toàn bộ phi thuyền tinh vực còn to lớn hơn rất nhiều.
“Cút ngay cho ta!” Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân giáp đen giờ phút này vì chạy trốn, cũng không bảo lưu lại chút nào nữa, Xích Vân thương trong tay giống như một con thần long màu đỏ, trực tiếp nhào lộn, giận vụt trên nắm đấm như mây đen khổng lồ kia.
“Ầm!!!”
Dưới sự va chạm chính diện của hai người, không gian vỡ nát, một tầng thâm uyên thế giới này mơ hồ run rẩy.
Sơn Lĩnh quân chủ vốn rất tự tin, lại nháy mắt sắc mặt đại biến, mắt trừng tròn xoe, bởi vì một cây Xích Vân thương kia phình to giống như thần long, cùng lúc quật lên nắm đấm khổng lồ, uy thế vậy mà không giảm bớt gì, lại vụt ở trên ngực thân thể khổng lồ của hắn. Thân thể nguy nga cao ngang bầu trời của Sơn Lĩnh quân chủ trực tiếp bay lên, hai chân rời khỏi mặt đất, vù vù hướng phía sau bay ngược đi, uy thế đó làm bốn vị bọn Lâm Minh đế quân bên cạnh ai cũng biến sắc.
“Cái gì, thế mà chính diện quật bay Sơn Lĩnh quân chủ?”
“Sơn Lĩnh quân chủ sở trường nhất chính là lực lượng. Thế mà bị áp chế chính diện?”
Cho dù là lão giả nhỏ gầy từng giao thủ với Đông Bá Tuyết Ưng cũng líu lưỡi. Hắn và Đông Bá Tuyết Ưng giao thủ đều là trực tiếp bị vụt nổ tung thế giới phân thân, dù sao lực lượng chênh lệch quá lớn với nhau! Nhưng lão giả nhỏ gầy này cũng không nghĩ tới, đại năng giả Sơn Lĩnh quân chủ lấy lực lượng nổi danh thế mà cũng bị quật bay! Lực lượng như vậy rốt cuộc từ đâu mà có?
“Hừ.” Đông Bá Tuyết Ưng cười lạnh. Binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn dưới trướng chủ nhân Hồ Tâm đảo tung hoành bốn phương, mặc dù là binh sĩ bình thường nhất cũng không phải chân thần tầm thường có thể ngạnh kháng, mình còn có thái hạo lực.
So cảnh giới, năm vị trước mắt ai cũng cao hơn mình.
Nhưng đấu lực lượng tốc độ, lại là ai cũng không thể đấu với mình!
“Oành ~~~” phi thuyền tinh vực xé rách thời không thông đạo phi hành tốc độ cao. Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân giáp đen, cầm Xích Vân thương, dữ dằn hung hãn, ai dám chắn thì chính diện nghiền áp! Ba vị quân chủ kia chỉ giới thần tứ trọng thiên căn bản vô không thể nào chính diện ngăn cản.
“Đông Bá Tuyết Ưng, vẫn là dừng lại đi.” Thanh âm Lâm Minh đế quân quanh quẩn ở trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng.
Ào ào ào ào ào...
Từng cái bóng người của Lâm Minh đế quân xuất hiện ở phía trước phi thuyền tinh vực, rậm rạp, bóng người vô số kể, trong đó có thân thể giả dối, cũng có phân thân chân thật.
Vô số bóng người đều một tay cầm đao bay vồ tới.
“Cút.” Đông Bá Tuyết Ưng quét ngang trường thương, cuồng phong cuộn lên, hình thành sóng xung kích khủng bố xé rách không gian hủy diệt tất cả thứ gặp được trên đường. Từng cái bóng người đó của Lâm Minh đế quân chỉ cần bị quét trúng tất cả đều giống như bọt biển hư ảnh tiêu tan. Nhưng còn có càng nhiều bóng người Lâm Minh đế quân đã đến bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng, thời không chung quanh cũng không thể ngăn cản hắn.
Phốc.
Xẹt.
Thùng.
Từng thanh đơn đao rơi ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng, hoặc giận bổ, hoặc đâm, hoặc cắt, hoặc đập, hoặc điểm nhẹ...
Lâm Minh đế quân quả thật là cao thủ đao pháp, hắn chính là siêu thoát chân thần, vô số năm tháng chiến đấu thể hội ở hắc ám thâm uyên tất cả đều dung nhập ở trong đao pháp, toàn bộ thiên địa quy tắc đều hóa thành một bộ đao pháp hoàn chỉnh, ở trên cảnh giới triệt để đè ép Đông Bá Tuyết Ưng, mỗi một chiêu đao pháp đều có đủ loại ảo diệu, có muốn mạnh mẽ đi thẩm thấu vào trong cơ thể, có chấn động làm thân thể muốn sụp đổ, có cắt cực kỳ sắc bén...
Nhưng mặc cho tất cả đao pháp bổ vào trên áo giáp màu đen ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng, mặt ngoài áo giáp ngay cả một chút dấu vết cũng chưa để lại, trải qua áo giáp suy yếu còn lại một chút lực đánh đối với thân thể vô cùng mạnh mẽ cùng với lực lượng khủng bố của Đông Bá Tuyết Ưng, đều không thể ảnh hưởng động tác của Đông Bá Tuyết Ưng.
“Hả?” Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng chuyển hướng một đám Lâm Minh đế quân vây công chung quanh, Xích Vân thương trong tay lại lần nữa quét qua, trực tiếp mạnh mẽ quét ngang.
“Phành phành phành...” Lượng lớn bóng người của Lâm Minh đế quân tiêu tán, chân thân lại lập tức chạy đến xa xa.
“Thân thể hắn, cũng dám mặc cho ta công kích, ta không gây thương tổn hắn chút nào?” Lâm Minh đế quân kinh hãi.
Phòng ngự vô địch!
Tuyệt đối vô địch.
Chỉ sợ đứng ở nơi đó mặc cho công kích, Lâm Minh đế quân hắn cũng không có cách nào.
“Kẻ cản ta, chết!” Đông Bá Tuyết Ưng phẫn nộ quát, tiếng hét phẫn nộ của hắn theo ý chí của hắn đánh về bốn phương tám hướng, ngay cả ba vị quân chủ giới thần tứ trọng thiên kia muốn vây công hắn cũng có chút phát run, thanh âm vô hình càng không ngừng truyền lại ra, vô số ác ma bình thường trong một tầng thâm uyên thế giới này đều có thể xa xa cảm nhận được ý chí cuồng nộ này.
Các ác ma đó đã sớm tránh né xa xa.
Các ác ma tới gần trung ương chiến trường đã sớm bị chiến đấu lan đến hóa thành tro bụi.
Trận đại chiến này, dù cách mấy ngàn ức dặm cũng có thể cảm giác được dao động cuồng bạo đó.
“Kẻ cản ta, chết!” “Kẻ cản ta, chết!” “Kẻ cản ta, chết!”...
Một tiếng gầm lên hung lệ này kèm theo ý chí truyền đi.
Khiến vô số ác ma kinh sợ, một tiếng gầm lên này đã mạnh mẽ khắc ở mảnh không gian này, dù ngàn vạn năm trên ức năm trôi qua, cũng sẽ lần lượt nghe được gầm lên như vậy.
“Chúng ta không giết được hắn.” Lâm Minh đế quân vội truyền âm nói, “Các vị, chúng ta liên thủ chế trụ hắn, bám trụ hắn, chỉ cần lập công lao, Bạch Quân vương nhất định sẽ không đối đãi chúng ta thua thiệt.”
“Được.” Sơn Lĩnh quân chủ cũng đáp. Một vị tồn tại phòng ngự vô địch lực lượng lớn vô cùng như vậy, một chọi một bọn họ ai cũng không ngăn được, phải liên thủ dốc sức ngăn trở.
“Oành.”
Phi thuyền tinh vực không ngừng chút nào.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng sốt ruột vô cùng, hắn biết bị kéo dài càng lâu sinh cơ của hắn lại càng thêm xa vời. Bởi vì hắc ám thâm uyên không chỉ những quân chủ này, theo thời gian dài thêm, một đám đại năng giả lợi hại hơn, những đại năng giả đứng đầu, thậm chí có thể địch nổi Cửu Dương cung chủ loại cấp số đó cũng sẽ lần lượt chạy tới. Đặc biệt tồn tại cấp tôn giả! Đông Bá Tuyết Ưng rất rõ, một khi tồn tại cấp tôn giả đến, một chiêu có thể giải quyết mình.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 814: Đánh ra một con đường sống! (2)
Chương 814: Đánh ra một con đường sống! (2)