TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 975: Quét ngang (2)

“Cửa đá không thể hạ xuống, xem ra chỉ có giết ngươi, ngươi mới không thể quấy nhiễu ta nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành luồng sáng đột nhiên lao ra. Tuy Tu Hoàng tôn giả và Kiếm Hoàng tôn giả đều còn có một phân thân khác, nhưng hai thân thể đều sẽ phân tán ở hai nơi xa xôi, phòng ngừa kẻ địch một lưới bắt hết. Cho nên chỉ cần giết Tu Hoàng tôn giả trước mắt, trong khoảng thời gian ngắn không ai có thể quấy rầy mình.

Cho dù là Ma Ảnh phủ chủ, lấy nhân quả cảm ứng phán định vị trí của hắn, nếu không ngừng thuấn di chạy tới, cũng phải mất một đoạn thời gian.

Ầm!

Ngoài cổ thần điện, Đông Bá Tuyết Ưng và Tu Hoàng tôn giả lại lần nữa giao thủ!

...

“Làm sao vậy?”

“Đã xảy ra chuyện gì, động tĩnh lớn như vậy?”

Quốc đô Tu Hoàng quốc cũng xôn xao, bọn họ đều rõ ràng nhìn thấy phương hướng hoàng cung một mảng nổ vang, rất nhiều bóng người đều bị dọa bay ra, bọn họ đều có chút hoảng sợ bất an nhìn phương hướng cổ thần điện.

Phương hướng cổ thần điện đang có hai tồn tại khủng bố đang giao thủ.

May mắn uy lực của bọn họ lọt vào thế giới quy tắc áp chế, lại lọt vào cổ thần điện áp chế, uy lực dư âm mới giảm hẳn đi, nhưng dù vậy, sóng xung kích suy giảm vẫn không ngừng va chạm pháp trận hoàng cung với đã kích phát!

“Tu Hoàng tôn giả, muốn chạy? Ngươi chạy thoát nổi?” Kèm theo một thanh âm lạnh như băng.

“Ta không ngăn ngươi nữa, không ngăn ngươi nữa.” Tu Hoàng tôn giả có chút thất kinh trốn vào mình trong hoàng cung, muốn mượn dùng pháp trận ngăn cản.

Rầm rầm rầm!!!

Chỉ liên tục mười hai kiếm quang cuồng bạo đã xé nát pháp trận.

Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành luồng sáng lôi hỏa chói mắt, đuổi giết Tu Hoàng tôn giả chạy trốn, Tu Hoàng tôn giả vừa chật vật vừa hối hận: “Thực lực của hắn thế mà mạnh như thế.”

Tiệt Sát Lục Kiếm Thức tuyệt học Sát Lục Đạo phối hợp Sát Lục Đạo do Đông Bá Tuyết Ưng mở, khiến kiếm thuật hắn thi triển rất cường đại ở phương diện công kích giết chóc. Nếu chỉ như thế Tu Hoàng tôn giả cũng không sợ, vẫn có thể chiếm thượng phong. Nhưng ‘Vạn Ma Chân Thân’ có được lực lượng mang tính nghiền áp, khiến Tu Hoàng tôn giả hoàn toàn bị áp chế!

Ở thần giới thâm uyên, chỉ bị áp chế, ví dụ như sở trường phương diện ‘Thời không’, ví dụ như sở trường phương diện ‘Vô lượng’ đều có thể chạy thoát, thậm chí cầu cứu, nhờ chúa tể ra tay cũng có hi vọng được cứu.

Nhưng thế giới này...

Thế giới quy tắc áp chế quá lợi hại! Tốc độ phi hành cũng rất chậm, độ khó chạy trốn gia tăng rất lớn.

“Phốc.”

“Xẹt.”

Tốc độ Đông Bá Tuyết Ưng chiếm ưu thế tuyệt đối, đuổi theo đối phương, tận tình thi triển kiếm thuật giết chóc, lực lượng tốc độ cực kì khủng bố thêm vào trên kiếm thuật ảo diệu như thế, phát huy ra uy lực tự nhiên khó lường! Vị ‘Họa Chúc hộ pháp’ kia tuy lực lượng mạnh hơn Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng luận cảnh giới còn kém nhiều, nay lại giao thủ chỉ sợ cũng là một cục diện khác.

“Ta cũng không dám ngăn trở ngươi, vì sao ngươi đuổi theo không tha? Phi Tuyết khách khanh, ta thừa nhận thực lực của ngươi, thừa nhận địa vị của ngươi, sau này chúng ta không cần là địch.” Tu Hoàng tôn giả không ngừng khuyên, chủ yếu là bởi vì hắn quá khứ quá tự tin, tuy một phân thân khác ở một chỗ khác xa xôi, nhưng bình thường bản tôn ở trong Tu Hoàng quốc lại là mang theo bảo vật loại binh khí quan trọng nhất của mình.

Theo hắn thấy, thế giới này, ai có thể giết hắn?

Đem một phân thân để lại một nơi khác xa xôi đã rất cẩn thận rồi.

“Vừa rồi sao ngươi không dừng tay, hiện tại biết đánh không lại, cầu xin tha thứ?” Đông Bá Tuyết Ưng không ngừng tay chút nào. Tuy đối phương phòng ngự cực kì khá, nhưng lực lượng khủng bố khiến hắn mỗi một kiếm vẫn có thể thương tổn đến Tu Hoàng tôn giả, “Huống chi thực lực ta, địa vị ta, không cần ngươi thừa nhận!”

“Rầm rầm rầm...”

Từng chiêu kiếm quang toàn lực ứng phó bao phủ Tu Hoàng tôn giả.

Hao phí thời gian ước chừng nửa chén trà nhỏ, thân thể Tu Hoàng tôn giả rốt cuộc hoàn toàn tán loạn, sinh mệnh lực trong cơ thể tiêu hao hết cũng nhanh chóng hủy diệt.

Tu Hoàng tôn giả, chết!

...

“Nhanh, Ma Ảnh phủ chủ, ngươi mau dẫn bốn người chúng ta cùng nhau tới cổ thần điện ngăn cản Phi Tuyết giới thần, hắn đã giết đồ nhi của ta, ta chỉ sợ cũng không chống đỡ được quá lâu, hắn rất nhanh sẽ lấy được hắc hồ lô ở cổ thần điện. Chúng ta phải nghĩ cách đoạt lại, không thể để hắn cướp đi.” Tu Hoàng tôn giả ở lúc ác chiến cùng Đông Bá Tuyết Ưng, còn đang đưa tin cầu viện.

Ma Ảnh phủ chủ, Thiên Hỏa cung hai vị cung chủ đều kinh hãi.

Một vị tôn giả Tu Hoàng quốc chết trận, ngay cả Tu Hoàng tôn giả cổ xưa nhất cũng không chống đỡ được quá lâu? Phi Tuyết khách khanh này cũng quá khủng bố rồi nhỉ.

Lấy đi cổ thần điện hắc hồ lô?

Đó chính là vật trong truyền thuyết!

Trong lúc nhất thời trong lòng ba người bọn họ cũng đều có ý tưởng, nhưng, Ma Ảnh phủ chủ vẫn đáp ứng, hướng tới các nơi, dẫn bốn vị bọn họ cùng nhau đi cổ thần điện.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn quanh, toàn bộ quốc đô Tu Hoàng quốc một mảng bối rối, dư âm chiến đấu trên trời cao tuy bị quy tắc suy yếu, lại bị pháp trận quốc đô chống cự, nhưng vô số người tu hành trong quốc đô lại tận mắt thấy ‘Tu Hoàng tôn giả’ thực lực vô địch trong mắt bọn họ thế mà trực tiếp bị một vị thanh niên đồ đen cầm kiếm chém giết!

“Năm vị bọn họ cách nơi này đều rất xa.” Đông Bá Tuyết Ưng mượn dùng nhân quả thoáng cảm ứng, năm vị tôn giả cách nơi này gần nhất cũng hơn ba vạn ức dặm, lấy tốc độ chạy đi của bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn không ai có thể quấy nhiễu mình.

Vù.

Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hóa thành luồng sáng bay vào cổ thần điện, rất nhanh tiến vào trong nội điện.

Ngẩng đầu nhìn về phía chỗ cao nhất của cầu thang, hồ lô màu đen vẫn mơ hồ tản ra màu đỏ sậm, tản mát ra dao động làm hư không chung quanh cũng vặn vẹo, bên ngoài lại có sương mù màu trắng quay cuồng. Uy thế như vậy, chỉ sợ đã duy trì mấy kỷ nguyên.

“Chung quanh đã không còn tôn giả, tuy trong Tu Hoàng quốc còn có đại năng giả, nhưng bọn họ chỉ sợ cũng không thể đứng thẳng ở nội điện.” Đông Bá Tuyết Ưng rất xác định, ngay cả Sùng thị lão tổ chỉ có thể quỳ mọp ở bậc cửa điện bên ngoài, tôn giả trong Tu Hoàng quốc cho dù mạnh nữa cũng là có hạn.

“Hô...”

Đông Bá Tuyết Ưng thở phào một hơi.

Hắn để bản tôn thần tâm của mình khôi phục bình tĩnh, làm chuẩn bị cho kế tiếp leo cầu thang. Lúc trước bị phá giữa đường, nhưng cho dù không phá, mình có thể đi đến cuối cầu thang sao? Cho dù đi đến cuối cầu thang, có thể cầm lấy hồ lô màu đen kia sao? Mình cũng không nắm chắc.

Thoáng cảm ứng, ‘Ma Ảnh phủ chủ’ trong năm vị tôn giả đang không ngừng thuấn di tốc độ cao, đang chạy về phía Thiên Hỏa cung, cũng không hướng Tu Hoàng quốc trực tiếp tới: “Biết thực lực không đủ, cho nên bọn họ chuẩn bị liên thủ?”

Đọc truyện chữ Full