Áp Hoàng cung.
Là một tòa cung điện mô phỏng kiến trúc dân bản xứ, dựa vào một ngọn núi nguy nga mà xây, rất cao lớn.
“Vù.”
Lân giáp cự nhân tiến vào trong cung, sải bước hành tẩu, rất nhanh tới trong một sảnh cung điện u lãnh to lớn, liếc một cái đã nhìn thấy trên sảnh điện, trên giường ngọc thạch lấp lánh băng lạnh, Áp Hoàng đang khoanh chân ngồi! Áp Hoàng có chút khô quắt rất nhỏ gầy, toàn thân cũng bao trùm một tầng lân giáp, có một đôi cánh lân giáp. Nó chỉ khoanh chân ngồi ở trên giường ngọc thạch trong suốt như vậy, một đôi vuốt sắc đặt trên đầu gối, hơi còng lưng, cánh lân giáp cũng bao trùm hơn phân nửa thân thể, nhắm mắt lại giống như là đang ngủ say.
“Áp tổ, Vu Phong đại đế kia lại tới nữa!” Lân giáp cự nhân tiến vào trong sảnh điện, thanh âm ầm ầm vang vọng toàn bộ sảnh điện, làm sảnh điện cũng khẽ chấn động.
Mí mắt Áp Hoàng giật giật, mới chậm rãi mở ra, một đôi mắt màu bạc nhìn lân giáp cự nhân kia trên đại điện: “Vu Phong đến đây?”
“Đúng, hắn mang theo sáu thủ hạ, ta hiện thân đuổi hắn ra ngoài, nhưng Vu Phong đại đế này thế mà còn động thủ.” Lân giáp cự nhân lẩm bẩm, một chút thương thế nhỏ hắn bị đốt tự nhiên sớm đã khỏi.
Áp Hoàng nắm giữ đối với một hòn đảo bay này đã đến trình độ cực cao, mượn dùng khí tức hắc ám tràn ngập toàn bộ hòn đảo bay, Áp Hoàng thoáng cảm giác, liền cảm ứng được một làn ‘gió’ đang cấp tốc đi qua, một làn gió này, nhìn như dịu dàng lặng yên không một tiếng động, nhưng nội tàng bá đạo.
“Hừ.” Áp Hoàng nhẹ nhàng vung móng vuốt.
Cảnh tượng giữa không trung vặn vẹo, hiện ra một chỗ cảnh tượng trên đảo.
Một cơn gió đang đi xuyên tốc độ cao.
Trong cơn gió này, chính là Vu Phong đại đế, Đông Bá Tuyết Ưng cùng với năm vị thần tướng. Giờ phút này Đông Bá Tuyết Ưng ngụy trang khí tức tương đương với năm vị thần tướng ở bên.
“Lại tới! Thực chưa từ bỏ ý định mà.” Trong ánh mắt Áp Hoàng có một tia sát khí, nó là cực kiêu ngạo, thực lực thân thể ở trong thập tam hoàng tuy chỉ là bậc trung, nhưng bằng vào đám đông cao thủ dưới trướng, nó lại có chút không đặt mười hai hoàng khác vào mắt! Địa vị nó ở trong Tử Nghiệt tộc, có chút tương tự với Bắc Hà đại đế. Bắc Hà đại đế cũng là dưới trướng có ba mươi sáu thần tướng! Nhưng Bắc Hà đại đế là thực lực bản thân cũng là tiếp cận chí tôn nhất.
“Giết lại giết không chết, tới lăn qua lộn lại.” Áp Hoàng rất tức giận.
“Đều qua đây!”
Áp Hoàng trực tiếp mở miệng quát.
Thanh âm truyền bá, lại vang lên ở bên tai từng vị trưởng lão các nơi của hòn đảo bay.
Vù vù vù vù vù vù...
Các vị trưởng lão nghe được mệnh lệnh của Áp tổ, mỗi người nhanh chóng chạy tới, mặc dù là trưởng lão đang ngủ say cũng thức tỉnh vội vàng chạy tới.
Đợi một hồi lâu! Các trưởng lão thức tỉnh kia chung quy chậm chút.
“Ừm.” Áp Hoàng quan sát phía dưới, “Đều đến đủ rồi, các ngươi cũng đã thấy, Vu Phong đại đế lại tới hòn đảo bay của ta!”
Phía dưới tụ tập cả thảy năm mươi lăm vị trưởng lão, đây cũng là toàn bộ trưởng lão dưới trướng Áp Hoàng. Cũng chỉ các cường giả Tử Nghiệt tộc cực ít hành động bên ngoài, bình thường đều là tu luyện, ngủ say, ăn! Cho dù đi ra ngoài hành động, bình thường cũng là vì ‘ăn’, đoạt tài nguyên! Mà làm thủ hạ của Áp Hoàng, chưa có Áp Hoàng cho phép, bọn họ đều không thể rời khỏi hòn đảo.
Giờ phút này, chúng nó cũng nhìn thấy cảnh tượng hiện ra giữa không trung một bên, trong một cơn gió kia, bảy vị đám Vu Phong đại đế đang ở trong đó.
“Vu Phong đại đế này thật sự không biết xấu hổ, lần trước mất mặt chạy trốn như vậy, lần này còn tới.”
“Cũng bị đánh bao nhiêu lần rồi.”
“Chỉ là ‘Vu Phong’ huyết mạch của hắn giữ mạng lợi hại, chúng ta lúc trước mời Tập Hoàng hỗ trợ, Áp tổ, Tập Hoàng liên thủ, lại có một đám trưởng lão chúng ta vây công, cũng chưa thể giết được hắn.”
Các trưởng lão này đều rất phẫn nộ.
“Để Vu Phong đánh tới cung điện này của ta, cũng có chút phiền phức.” Áp Hoàng khoanh chân ngồi ở nơi đó, phân phó, “Kỳ trưởng lão, vẫn kế hoạch cũ, ngươi dẫn hai mươi mốt vị trưởng lão đi ngăn trở Vu Phong, xuất phát ngay bây giờ!”
“Vâng.” Một vị lão giả da đen cao gầy trên mặt tràn đầy nếp nhăn mở miệng nói, ánh mắt Kỳ trưởng lão này đảo qua, “Chúng ta xuất phát đi.”
“Đi.”
“Xem xem Vu Phong đại đế này, lần này có chiêu gì.”
Đám người này hai mươi hai vị trưởng lão có hình người có hình thú, hình thể có nguy nga, cũng có thấp bé, nhưng mỗi người khí tức cường đại hùng hồn, bọn họ trong năm mươi lăm vị nguyên lão dưới trướng Áp Hoàng thân thể đều rất mạnh. Bởi vì thân thể cực mạnh, cho nên đối mặt nguy cơ càng có thể chống đỡ hơn!
Ứng phó Vu Phong đại đế, bọn họ đều đã hình thành lệ thường.
Trước phái hai mươi hai vị trưởng lão thân thể mạnh mẽ đánh tới, mỗi một trưởng lão thực lực đều là cấp số thần tướng, nhiều như vậy liên thủ, dù đối mặt ‘chí tôn’ cũng có thể chống đỡ một đoạn thời gian. Đối phó Vu Phong thần đế cùng thủ hạ của hắn, đã đủ để dây dưa, có thể mượn cái này tra hư thật của Vu Phong đại đế! Vu Phong đại đế dám đến thử, bình thường cũng là có chút chỗ dựa vào.
“Hừ hừ hừ.” Áp Hoàng khoanh chân ngồi cao trên giường ngọc thạch lấp lánh, nhìn hình ảnh giữa không trung, ánh mắt màu bạc trắng rất lạnh lùng.
******
Vu Phong đại đế, Đông Bá Tuyết Ưng bảy vị nhóm bọn họ, một lần này lao đi với tốc độ cao một hồi lâu, kẻ địch mới xuất hiện.
“Oành đùng đùng ~~~ “
Trong nháy mắt hai mươi hai vị trưởng lão đồng thời thuấn di xuất hiện, thiên địa khí cơ chung quanh cũng hỗn loạn hẳn lên.
“Vu Phong đại đế, ngươi còn dám tới!”
“Lần này, ngươi lại có chiêu số gì?”
“Lần trước đạp mông ngươi một cước, lần này vẫn muốn bị đạp?”
“Ha ha ha, tiếp ta một rìu!”
“Lần trước ăn nửa thân thể thần tướng, ăn thống khoái, ngươi lúc ấy động tác chậm chút, thần tướng dưới trướng ngươi đã bị chúng ta ăn sống.”
Các trưởng lão Tử Nghiệt tộc tất cả đều động thủ, bởi vì sở trường chiêu số khác nhau, đồng thời bùng nổ, làm thiên địa chung quanh cũng lập tức thành một mảng hỗn độn, như cháo sôi trào. Đủ loại chiêu số lại tất cả đều đánh về phía sáu vị khác bên cạnh Vu Phong đại đế! Đúng vậy, ngoài miệng mắng Vu Phong đại đế, công kích lại là tất cả đều tránh đi Vu Phong đại đế.
Bởi vì chúng nó biết, công kích Vu Phong đại đế, cũng là phí công! Chém giết một thần tướng dưới trướng Vu Phong đại đế, mới có thể khiến Vu Phong đại đế thật sự đau lòng.
“Hừ.”
Vu Phong đại đế lại chủ động ra tay.
Tay trái hắn khẽ hướng phía trước bao trùm hờ hững, nhất thời thiên địa vốn đã hóa thành như cháo sôi trào, lại xuất hiện vô số luồng khí, từng luồng khí mãnh liệt tràn ngập khắp nơi, cũng bao trùm đám trưởng lão Tử Nghiệt tộc. Mỗi một trưởng lão đều bị lượng lớn luồng khí dây dưa trói buộc, làm thực lực mỗi người bọn nó đều chịu ảnh hưởng.
Nếu là cẩn thận phân biệt, có thể thấy được mỗi một chùm khí, trên thực tế là ức vạn sợi tơ quấn quýt hình thành, sợi tơ này nếu là đối phó tồn tại Vô Địch của người tu hành, sẽ dễ dàng cắt đứt thân thể.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 1710: Là hắn, Phi Tuyết đế quân!
Chương 1710: Là hắn, Phi Tuyết đế quân!