Bạo Cương tức giận nhìn Nghệ Phong, gân xanh trên tay bạo động, có lẽ có lời nào khó nghe khiến hắn nghĩ muốn xuất thủ đánh Nghệ Phong. Nếu như thực lực toàn thân hắn bị cầm đi, vậy trị liệu ám tật dùng cái rắm ah!
Tử Âm trông thấy dáng vẻ Bạo Cương, sắc mặt nàng liền trắng bệch, lửa giận của Vương Cấp nàng không thể chống đỡ nổi. Tuy rằng chính mình là vương giả thế giới ngầm, thế nhưng trước mặt Vương Cấp cũng không chịu nổi một kích.
Nghệ Phong quay về phía Tử Âm cười cười, cầm đôi tay trắng mịn nhỏ bé khẽ run run an ủi tâm tình nàng. Quay về phế Bạo Cương nói:
- Bạo Cương đại nhân đừng hiểu lầm. Tuy rằng ta thực sự muốn sở hữu thực lực toàn thân của ngài, thế nhưng còn không có cách lấy thực lực trong cơ thể ngài vào cơ thể của ta.
Bạo Cương nghe lời giải thích của Nghệ Phong, hắn nhất thời kinh ngạc, cũng biết chính mình quá kích động, nét mắt già nua của hắn phiếm hồng, nhìn Nghệ Phong nói:
- Không biết tiểu huynh đệ có ý tứ gì?
Tử Âm thấy bầu không khí dịu xuống, lúc này mới nhớ tới Nghệ Phong vừa nãy cầm tay nàng. Tuy rằng biết Nghệ Phong trấn an tâm tình của chính mình, nhưng không kiềm chế nổi khuôn mặt nàng ửng đỏ trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Tuy rằng Nghệ Phong là một thiếu niên, thế nhưng nàng nhiều năm chưa tiếp xúc với nam nhân, tiếp xúc da thịt như vậy cũng coi như hơi vượt mức rồi.
Nghệ Phong kinh ngạc, không ngờ Tử Âm thành thục lại ngây thơ tới tình trạng này. Hắn nhún nhún vai cười nói:
- Tử Âm tỷ, cầm một kim cương tạp cho ta được không?
Tử Âm thấy dáng vẻ Nghệ Phong thong dong, nàng nghĩ chính mình quá để ý. Trên khuôn mặt nàng hiện lên một đảo đỏ ửng, lấy ra một kim cương tạp đưa tặng Nghệ Phong.
Nghệ Phong tiếp nhận, ngược lại đưa Bạo Cương nói:
- Hẳn là người biết giá trị kim cương tạp của phòng bán đấu giá. Cái này ta tặng ngài.
Bạo Cương đứng bất động tại chỗ, hắn quay đầu nhìn về phía Tử Âm. Thấy nàng không ý kiến, trong lòng lại càng nghi hoặc: Rốt cục thân phận của thiếu niên này như thế nào. Ngay cả Tử Âm cũng phải nghe lời hắn.
- Tiểu huynh đệ, ngươi muốn cái gì cứ nói? Bằng không ta thật không dám tiếp nhận.
Bạo Cương quay về phía Nghệ Phong nói. Nguồn truyện:
Nghệ Phong không quan tâm, cười cười nói:
- Ta nói rồi. Ngài có thể vào mắt ta cũng chỉ có thực lực của ngài! Chuyện này là điều duy nhất có thể khiến ta động tâm.
Bạo Cương tựa hồ có chút không rõ ý tứ của Nghệ Phong, nghi hoặc hỏi:
- Sau đó?
Nghệ Phong để kim cương tạp định tặng Bạo Cương đưa tới Tử Âm, cười nói:
- Rất đơn giản! Về sau ta có thể luyện chế miễn phía đan dược lục giai. Cũng có thể tặng kim cương tạp cho ngài. Không lấy kim tệ, không lấy bảo vật của ngài!
Nói tới đây, Nghệ Phong dừng lại một chút lại nói tiếp:
- Ta chỉ muốn tặng ân tình! Tặng ân tình tới cao thủ Vương Cấp!
Nghệ Phong chuyển biến, nhất thời khiến Bạo Cương phần nào minh bạch chủ ý của hắn. Khó trách hắn coi trọng thực lực của chính mình. Thiếu nợ hắn một lần ân tình, nói cách khác, sau này nếu như Nghệ Phong yêu cầu. Chính mình phải nghe theo hiệu lệnh của hắn một lần.
Thế nhưng, đan dược lục giai thực sự rất giá trị. Lúc này sắc mặt Bạo Cương biến ảo bất định. Không biết chính mình nên đáp ứng hay không.
Dẫu sao hắn cũng không biết rõ hẹn ước kia, có lẽ khiến hắn rất sợ hãi. Nếu như Nghệ Phong kêu hắn đi giết Tôn Cấp. Một viên đan dược lục giai kia thực không đáng.
Nghệ Phong thấy Bạo Cương im lặng không nói gì, hắn cười cười. Cũng không quấy rối Bạo Cương. Hắn lại ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà lạnh.
Tử Âm thấy vậy, nàng cười cười. Không ngờ Nghệ Phong sẽ đưa ra yêu cầu như vậy. Yêu cầu này đúng ra rất bình thường, bất quá, với tính cách của Nghệ Phong, e là sẽ không bình thường nữa rồi. Hắn sẽ không bỏ qua một chút cơ hội có thể chèn ép người khác.
Tử Âm thoáng nhìn qua sắc mặt Bạo Cương biến đổi bất định, khóe miệng tươi cười: Chính mình làm sao có thể gặp Vương Cấp bị ép buộc như vậy a.
Nghệ Phong ngồi bên cạnh, cũng không phải đợi chờ lâu. Liền thấy Bạo Cương nói:
- Tiểu huynh đệ, yêu cầu này quá không rõ ràng. Ta không dám đồng ý. Ha ha, ta rất sợ chết!
Tuy rằng ám tật khiến hắn thống khổ, cũng khiến thực lực của hắn không thể đề thăng. Thậm chí một ngày nào đó không khống chế được chết bất đắc kỳ tử. Thế nhưng, tốt hơn rất nhiều so với yêu cầu không rõ ràng của Nghệ Phong. Nếu như đối phương khiến chính mình phải chịu chết, so sánh với việc này, sự hành hạ của ám tật có lẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Nghệ Phong không bất ngờ với quyết định của Bạo Cương, dù sao sợ hãi không rõ lại càng đày đọa hơn nhiều.
- Ha ha! Bạo Cương đại nhân không lo lắng sao? Nếu như ta đáp ứng với ngài, yêu cầu những chuyện ngài làm, nhất định ngài đủ khả năng. Ít nhất mức độ sẽ không vượt quá năng lực của ngài quá nhiều. Ngài còn có thể quyết định như vậy sao?
Bạo Cương nghe Nghệ Phong hứa hẹn như vậy, trong lòng vô cùng vui vẻ: Nếu như chính mình thực sự đủ khả năng. Cũng có thể ưng thuận, cho dù vượt quá năng lực của chính mình một chút, hắn cũng không phản đối. Hắn vốn là người không hề thiếu tinh thần mạo hiểm.
- Nếu như ta đủ khả năng. Ta thực sự có thể đồng ý với tiểu huynh đệ!
Bạo Cương gật đầu. Chỉ cần có thể chữa trị ám tật, không phải chịu dằn vặt, không cần lo lắng chính mình chết bất đắc kỳ tử. Tất cả mọi chuyện đều đáng giá.
Nghệ Phong cười ha ha, lấy kim cương tạp từ trong tay Tử Âm, lại lần nữa đưa tặng Bạo Cương, nói:
- Thành giao!
Lúc này Bạo Cương cũng không cự tuyệt, đưa tay tiếp nhân. Hắn lau mồ hôi trên trán, quay về phía Nghệ Phong nói:
- Tiểu huynh đệ rất biết thương lượng. Thảo nào y sư đại nhân ủy thác chuyện này cho tiểu huynh đệ.
Nghệ Phong cười cười, quay về phía Bạo Cương nói:
- Bất quá, tuy rằng ta hứa hẹn sẽ luyện chế. Thế nhưng sắc xuất luyện chế đan dược lục giai cao cấp thất bại rất cao. Nếu như dược liệu bị hủy, ngài cũng...
Bạo Cương sửng sốt, lập tức cười khổ, những dược liệu này chính mình liều mạng tìm được. Nếu như thực sự bị hủy, e là chính mình đau lòng tới chết.
Bất quá, hắn cũng biết việc này không ai dám bảo đảm. Hắn đành bất đắc dĩ nói:
- Y sư đại nhân tận lực là được.
Nghệ Phong cười cười, cũng không nói nhiều: Cho dù chính mình là y sư thất giai đỉnh phong, luyện chế đan dược lục giai cao cấp. Sắc xuất luyện chế thành công cũng chỉ đạt tới bốn phần thành công mà thôi. Bất quá, có Dược Vương Đỉnh, có thể đạt được năm sáu phần thành công. Như vậy đã coi như tỷ lệ thành công tương đối cao.
- Không biết y sư đại nhân khi nào có thể luyện chế giúp ta?
Bạo Cương sốt ruột, nói.
Nghệ Phong cười cười, quay về phía Bạo Cương nói:
- Vài ngày nữa hắn sẽ tự mình đi tới quý phủ giúp ngươi luyện chế? Ngài thấy thế nào?
Sau khi Bạo Cương nghe vậy, vô cùng vui mừng:
- Như vậy không thể tốt hơn, ta sẽ về nhà chuẩn bị dược liệu. Đợi y sư đại nhân quang lâm hàn xá!
Nghệ Phong gật gật đầu, thật không ngờ Bạo Cương có thể vội vàng như vậy.
Tử Âm nhìn bóng dáng Bạo Cương rời đi, nàng ngoảnh đầu nhìn Nghệ Phong cười nói:
- Ân tình của một Vương Cấp, giá không thấp!
Nghệ Phong cười cười, nói:
- Giá trị đan dược lục giai cao cấp cũng lớn. Vả lại ta còn cho hắn một kim cương tạp! Hắn như vậy cũng đáng!
Bản thân nàng là chủ phòng bán đấu giá, tự nhiên biết được giá trị của đan dược lục giai cao cấp, thấy Nghệ Phong nói vậy. Nàng cảm thấy yêu của Nghệ Phong quá nhẹ.
Tử Âm trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:
- Thật không biết tại sao y sư đại nhân kia nghe lời người như vậy. Để ngươi chiếm một lần tiện nghi!
Nghệ Phong cười ha ha:
- Bởi vì ta chính là y sư đại nhân nàng nói!
Tử Âm trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:
- Lăn! Bây giờ ngươi nói khoác càng lúc càng lợi hại. Tại sao ngươi không nói ngươi là cao thủ Tôn Cấp?
Nghệ Phong đảo cặp mắt trắng, nhỏ giọng nói:
- Bản thiếu gia khó được một lần nói thật, tại sao nàng không tin? Xem ra, cần phải sửa đổi thói quen xấu này. Uhm, nhất định phải sửa!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 174: Nhân tình
Chương 174: Nhân tình