TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 211: Đối chiến cường giả cửu giai

 
- Ngươi xác định có thể ngăn được ta?
Nghệ Phong nhìn Thổ Hổ nói nhàn nhạt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
- Ta muốn bảo vệ một người bên trong Thành Khủng Cụ cũng không phải vấn đề quá lớn!
Thổ Hổ kiêu ngạo nhìn Nghệ Phong nói.
- Vậy sao? Bản thiếu gia lại không cho là vậy, đám chuột nhắt các ngươi dù ở nơi nào thì muốn giết cũng không phải là vấn đề!
Trong thanh âm lạnh lùng toát ra sát ý nghiêm nghị, phảng phất như không biết đối phương là cao thủ Sư Cấp cửu giai!
- Chúng ta cứ thử xem!
Thổ Hổ khinh thường nhìn Nghệ Phong, tuy rằng biết tiểu tử này có vài phần bản lĩnh thế nhưng hắn tư tin có thể bảo vệ được một người trong tay mình không bị đối phương giết chết.
Bầu không khí đối chọi gay gắt khiến tất cả mọi người đều ngừng hô hấp lại, đôi mắt mở trừng lớn gắt gao nhìn chằm chằm vào hai đại cao thủ trong sân. Bọn họ cũng rất muốn biết trong hai người rốt cuộc ai sẽ thắng.
Tuy rằng rất nhiều người không ôm lòng tin với Nghệ Phong, thế nhưng đối với vũ lực chém giết hơn mười người mà Nghệ Phong vừa biểu hiện bên ngoài đều để cho đáy lòng bọn họ cảm thấy chờ mong trận chiến này.
Tất cả mọi người bên ngoài đều mở to đôi mắt tập trung trên người Nghệ Phong, chờ đợi hắn xuất thủ.
Đấu khí của Thổ Hổ tuôn ra, đấu khí màu vàng giống như thực chất bao trùm toàn thân, mơ hồ có bóng dáng của áo giáp đấu khí, cường giả Tướng cấp mới có thể có áo giáp đấu khí, nhưng hiện giờ Thổ Hổ cũng hơi hình thành cái bóng, chuyện này nói rõ rằng thực lực của đối phương xác thực đạt được cửu giai!
Mọi người hít sâu vào một ngụm khí lạnh, niềm tin đối với Nghệ Phong càng không quá lớn. Một cường giả hầu như có thể ngưng tụ ra áo giáp đấu khí, đối mặt là một thiếu niên đơn bạc giết người không chớp mắt
Thế nhưng khiến cho mọi người khó tin được chính là mặc dù ánh mắt của mọi người đều đang nhìn chăm chú vào Nghệ Phong. Nhưng đối phương vẫn biến mất một cách quỷ dị, ai nấy đều dụi mắt của chính mình xem có phải vừa mới hoa mắt không. Bỗng nhiên một tiếng kêu thê thảm vang lên bên tai.
Nhìn lại theo hướng thanh âm phát ra, đám người bên ngoài đều dại ra tại chỗ, đôi mắt mở trừng lớn, ai nấy hít sâu vào một ngụm khí lạnh. Một màn trước mắt vừa hiện ra khiến bọn họ không thể nào tin được!
Chỉ thấy một thanh kiếm thẳng tắp đang cắm trên ngực của nam tử đầu lĩnh, trong mắt nam tử đầu lĩnh tràn đầy kinh khủng không thể tin được. Vết máu lưu lại trên thân kiếm khiến Nghệ Phong bị nhiễm một mảnh đỏ. Vốn nam tử đầu lĩnh còn tưởng rằng có trưởng lão tới thì nhất định có thể bảo trụ được tính mệnh của hắn thế nhưng lại nghĩ không ra chết không nhắm mắt như vậy!
Lúc này Trần Ny Đan đang trốn ở phía xa cũng hít sâu vào một ngụm khí lạnh, trong ánh mắt nàng tràn đầy kinh hãi, nàng nhìn trân trân vào thanh kiếm đâm thủng qua ngực nam tử đầu lĩnh kia, nghe tiếng máu rơi xuống mặt đất kêu tí tách và vẻ mặt lạnh lùng đầy sát khí cùng khinh thường của Nghệ Phong, trong lòng dâng lên từng đạo hàn ý:
- Trời ạ! Vì sao ta chọc phải một ma quỷ như vậy? Hắn còn khó đối phó hơn Khắc Lạp Khắc a!
- Ta đã nói rồi, bản thiếu gia muốn giết một người. Ngươi không thể bảo vệ được!
Thanh âm nhàn nhạt tiến vào trong tai của Thổ Hổ. Nguyên bản khuôn mặt đang dại ra liển đỏ bửng trong nháy mắt. Vừa rồi Nghệ Phong không thể nghi ngờ đã hung hăng tát một cái tát trên mặt hắn. Buồn cười chính là ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, mục tiêu chính mình muốn bảo vệ cứ thế mà chết đi.
Chuyện này đối với hắn là một sự sỉ nhục không thể nghi ngờ, một vết sỉ nhục không thể xóa nhòa. Kết quả cuộc chiến bảo vệ và giết chết, chính mình đã thua triệt để!
- Hừ...
Quả nhiên, Nghệ Phong vừa mới nói xong, xung quanh đều vang lên chút âm thanh xì xào khinh thường đối với Thổ Hổ.
- Thật bốc phét, không ngờ người ta dùng một chiêu đã giết chết được hắn mà còn tuyên bố muốn bảo vệ hắn!
- Đây là cường giả cửu giai sao? Ta thấy thực sự không bằng tên giết lợn đi.
- Hắc hắc! Bây giờ xem ra Khẳng Lợi đã bị mất hết mặt mũi. Phụ tá đắc lực của chính mình cư nhiên thất bại triệt để như vậy. Ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có!
...
Một câu châm chọc vang lên khiến tai của Thổ Hổ đã đỏ lại càng đỏ lên không ít, ánh mắt của hắn nhìn Nghệ Phong càng thêm âm u.
- Tiểu tử! Ta muốn mạng của ngươi!
Thổ Hổ rít từng từ một qua kẽ răng, âm thanh ken két nhỏ phát ra cùng hàn ý trong mắt. Đấu khí trên người lại điên cuồng hơn vài phần, không khí xung quanh bị áp bức có chút rung động!
- A! Một người ngay cả thủ hạ của chính mình cũng không bảo vệ được cư nhiên còn tuyên bố muốn mạng của ta. Ngươi không cảm thấy mất mặt sao?
Nghệ Phong khinh thường nói.
Nghệ Phong muốn chính mình chiến thắng tất cả, muốn tất cả mọi người tại đây đều phải chấn động. Hắn muốn nói với những người này rằng chính mình không thể trêu chọc được! Thuấn đi, hắn vừa ra tay liền dùng thuấn di. Tuy rằng dùng thuấn di thì tốc độ tiêu hao đấu khí rất nhanh thế nhưng để xây dựng khí thế chấn nhiếp nhân tâm thì tất cả đều đáng giá!
- Vậy ngươi phải chết!
Đấu khí trên tay Thổ Hổ rốt cục cũng bộc phát, đấu khí cường đại ẩn trong quyền lóe ra không ngừng, không khí bốn phía đã bị năng lượng đấu khí đốt cháy trở nên nóng bức, vô cùng âm thanh xé gió trong không trung cũng có vẻ hơi chút vặn vẹo.
Khí thế cường hãn như vậy làm ánh mắt Nghệ Phong trở nên ngưng trọng hơn. Nếu chỉ so về tốc độ thì đối phương có thúc ngựa cũng không đuổi theo được chính mình, thế nhưng nếu nói về lực đạo thì chính mình kém đối phương rất xa. Cường giả cửu giai gần tới Tướng Cấp chính là tồn tại đỉnh phong trong hàng ngũ Sư Cấp!
Đương nhiên Nghệ Phong sẽ không để chính mình đi so lực đạo với Thổ Hổ, thân ảnh của hắn chợt lóe, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, từng cái bóng hư huyễn liên miên bám theo.
Tốc độ như vậy đều khiến trong lòng mọi người cảm thấy kinh ngạc:
- Cho dù là cường giả Tướng Cấp thì cũng chỉ có tốc độ như vậy đi?
Hiện giờ Trần Ny Đan càng thêm sùng bái đối với Ngu tỷ tỷ của chính mình, lấy tốc độ của hắn, cho dù Khẳng Lợi tự mình qua đây thì cũng không thể lưu Nghệ Phong lại được!
- Rốt cục tên biến thái này tu luyện như thế nào!
Trần Ny Đan thì thào một tiếng nhỏ nhẹ, đối với Nghệ Phong nhiều lần tạo chấn động cho mình như vậy, nàng chỉ biết cười khổ không ngừng.
...
Oanh...
Một tiếng vang lên thật lớn, nắm đấm của Thổ Hổ thẳng tắp đánh vào trong hư không, lực lượng cường đại phát ra từng đợt kình phong hướng về bốn phương tám hướng, đoàn người đứng gần gặp phải kình phong của hắn nhịn không được lùi lại về sau mấy bước, không khí bị oanh kích lúc này cũng hơi sụp đổ, cư nhiên dần hiện ra vài vết rách.
- Đây chính là lực lượng của cường giả cửu giai sao? Vậy thì Tướng Cấp sẽ có bao nhiêu kinh khủng?
Mọi người nuốt một ngụm nước bọt vào trong họng, ánh mắt nhìn Thổ Hổ trở nên kinh khủng.
Thổ Hổ cũng không bởi vì Nghệ Phong né tránh được mà bị ảnh hưởng, quyền thế mạnh mẽ biến đối, trong con ngươi cực nhỏ của hắn ngưng tụ ra sát ý lạnh lẽo, vẻ mặt hắn hiện lên vài phần dữ tợn cùng kinh khủng.
Năng lượng khủng bố ẩn chứa trong nắm tay, gần như không có chút khoảng cách về thời gian liền hung hăng đánh về phía Nghệ Phong. Lực lượng của quyền này so với quyền vừa rồi còn cường đại hơn vài phần khiến mọi người đứng nhìn xung quanh cảm giác nhiệt độ tăng lên nhanh chóng, cả đám hít sâu một ngụm khí lạnh nhìn vào giữa sân.
- Oanh... Bạn đang đọc truyện được copy tại
Một quyền đánh hụt lần nữa, quyền thứ ba của Thổ Hổ tiếp tục quét về phía Nghệ Phong. Phảng phất như không đánh bầm dập được Nghệ Phong thì hắn sẽ không bỏ qua.
Thế nhưng tốc độ của Nghệ Phong không cho hắn chút cơ hội nào, thân ảnh chớp động liên tục còn năng lượng cường hãn trong quyền thế của hắn chỉ đánh vào trong hư không, kình phong phát ra tàn sát bầu trời bừa bãi!
- Tiểu tử! Có bản lĩnh tiếp một quyền của ta!
Thổ Hổ thấy chính mình đánh đánh bảy quyền cư nhiên ngay cả cái góc áo của đối phương cũng không chạm được, không khỏi tức giận hừ nói.
- Thịt lợn, cho dù ngươi không làm gì được thì cũng đừng phát tiết lên bầu trời!
Một câu nói khiến lửa giận của Thổ Hổ bừng lên, hắn nổi giận nói:
- Tiểu tử! Ngươi muốn chết!
Nói xong, đấu khí của hắn mạnh mẽ lên vài phần, Nghệ Phong nhìn mà cảm thấy kinh hãi không ngớt. Đấu khí khổng lồ kia phảng phất như hóa thành thực thể, ở trong hư không hình thành một cột sáng.
Khí thế khổng lồ áp bách không khí trở nên trầm trọng, hô hấp của mọi người đều có chút cảm giác không thông.

Đọc truyện chữ Full