- Chỉ cần sòng bạc của nàng làm tốt thì hoàn toàn có thể chế tạo nó thành một nơi cư ngụ của đám quý tộc. Chỉ cần nàng có thể khiến cho bọn họ triệt để hưởng thụ đến thoái hóa thì bọn họ sẽ không bao giờ ly khai địa phương này. Cuộc sống xa hoa thoải mái mà hưởng thụ đối với bất kỳ quý tộc nào đang sống tại đây thì bọn hắn đều có ý muốn bảo hộ!
Nghệ Phong quay sang cười với Tử Âm.
Tử Âm lắc đầu nói:
- Bọn họ cũng sẽ bắt chước sòng bạc của chúng ta, đến lúc đó ta sẽ không còn ưu thế nữa.
- Ha ha!
Nghệ Phong nhéo một chút vào cái mũi nhỏ của Linh Nhi, cảnh cáo nàng không được dùng tóc để chọc vào mũi của mình:
- Tử Âm tỷ quá bảo thủ rồi!
- Nói vậy là thế nào?
Tử Âm không rõ ý tứ những lời này của Nghệ Phong, con ngươi mỹ lệ của nàng chuyển động nhìn thẳng tắp vào Nghệ Phong.
- Dành một chút thời gian đi tìm nhược điểm của bọn họ là lựa chọn không tồi. Đám quý tộc này đã làm nhiều chuyện bẩn thỉu không thể đưa ra ngoài ánh sáng, bây giờ đưa nữ nhân đi mê hoặc bọn họ sẽ khiến cho bọn họ không cẩn thận nói ra. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, huống chi bọn họ vốn không phải anh hùng!
Nghệ Phong mỉm cười nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tử Âm, nói ra biện pháp bắt lấy nhược điểm của quan viên từ kiếp trước.
Ánh mắt của Tử Âm nhìn Nghệ Phong có chút khác thường:
- Ngươi không cảm thấy tóm lấy nhược điểm của khách nhân là không tốt sao?
- Không tốt? Tử Âm, cái này sai rồi, thân bất do kỷ. Chúng ta chỉ là đang làm một chút thủ đoạn để bảo vệ chính mình mà thôi. Chỉ cần bọn họ có thể trợ giúp chúng ta thì chúng ta hoàn toàn có thể giúp đỡ bọn họ bảo vệ bí mật!
Nghệ Phong khẽ cười, hắn nghĩ biện pháp của chính mình không có gì là không thích hợp. Ở một nơi kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu như thế này khiến Nghệ Phong cảm thấy thủ đoạn của chính mình còn có chút thấp, nguyên lai kế hoạch của hắn là định phối trí độc dược ra cho tất cả bọn họ ăn vào, để bọn chúng đều phải chịu sự khống chế của chính mình.
Thấy vẻ mặt Tử Âm biến ảo bất định, Nghệ Phong cũng không tiếp tục nói gì thêm, hắn quay đầu về đùa với Linh Nhi đang nằm trong lòng chính mình. Tiếng cười khanh khách của nàng truyền đến khiến trong lòng Nghệ Phong nhảy lên, có chút không ôm chắc.
- Lời của ngươi nói cũng có đạo lý nhất định, thế nhưng chỉ sợ chúng ta làm vậy thì toàn bộ quý tộc sẽ căm thù chúng ta. Đến lúc đó chúng ta chỉ có một kết quả duy nhất đó chính là bị diệt vong.
Tử Âm có chút lo lắng, nàng nghĩ tương đối nhiều cho nên cũng đã nghĩ tới hậu quả sau khi thất bại.
Nghệ Phong đè nén Linh Nhi đang làm loạn trong lòng mình, nhẹ nhàng gõ lên đầu của nàng một cái, cưng chiều nói rằng:
- Ngoan ngoãn ngồi yên ở chỗ này, đừng lộn xộn nữa... Chuyện này sẽ có phương pháp để làm. Ta tin tưởng chắc chắn có thể bất tri bất giác biết được bí mật của bọn họ. Thế nhưng trong đoạn thời gian này nàng hoàn toàn có thể giả vờ như không biết. Chờ đến khi cần bọn họ hỗ trợ thì mới nên hiển lộ ra. Ha ha, chờ đến khi bọn họ phản ứng lại thì sòng bạc đã ra hồn rồi. Tại sao không cần phải sợ bọn họ, quan trọng nhất chính là cho dù bọn họ không bị nắm nhược điểm trên người thì bọn họ cũng không biết chính xác chúng ta có nắm giữ nhược điểm của bọn họ hay không, ném chuột sợ vỡ đồ, lẽ nào bọn họ còn dám tới đối phó chúng ta?
Tử Âm hiểu rõ ý tứ của Nghệ Phong, nàng rất khó tưởng tưởng tượng một tiểu tử mới mười tám tuổi làm sao có thể có nhiều thủ đoạn âm tà như vậy!
- Ta thực sự không hy vọng ngươi nói cho ta biết những thứ này!
Tử Âm cười khổ nói. Theo suy nghĩ của nàng, những thủ đoạn này không nên do người trẻ tuổi như Nghệ Phong có thể biết tới, thế nhưng lại không nghĩ ra kẻ nào dùng thông thạo những thủ đoạn đó hơn hắn. Cho dù là chính mình cũng chưa từng nghĩ qua!
- Lẽ nào Tử Âm tỷ thật sự hy vọng ta làm một thanh niên ngây thơ sao? Ở một thế giới kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, nếu ta thực sự như vậy sợ rằng sẽ bị ăn tới mảnh vụn không còn! Huống chi có Linh Nhi đơn thuần cũng là đủ rồi!
Nghệ Phong vừa cười vừa nói.
Tử Âm nhìn Linh Nhi đang nghịch ngợm trong lòng Nghệ Phong, khóe miệng cũng nổi lên nụ cười mị hoặc. Nghệ Phong quả thật vô cùng sủng ái Linh Nhi. Thế nhưng Linh Nhi thực sự có thể đơn thuần được mãi sao? Ở đại lục cường giả vi tôn này, chính mình sao có thể bảo hộ Linh Nhi tiếp tục được đơn thuần mãi sao?
- Tử Âm tỷ cũng đừng quá lo lắng, Linh Nhi không phải còn có Tiêu Dao ca ca ta sao. Ha ha, chờ Linh Nhi lớn thêm chút nữa, ta tìm cho nàng một sư phụ!
Nghệ Phong nhéo nhéo mũi của Linh Nhi, nhìn đôi mắt to của nàng chuyển động liên tục, ha ha cười không ngừng.
Tử Âm nghe được Nghệ Phong nói, ánh mắt liền sáng lên: ngay cả y sư cao cấp Nghệ Phong cũng có thể kết giao, vậy thì thực lực của sư phụ tìm cho Linh Nhi nhất định sẽ không thấp!
Nghệ Phong cũng đang nghĩ như vậy, từ đáy lòng của hắn đã tuyển chọn một người hoàn mỹ, đó chính là Trữ Huyên, lấy thực lực của nàng, hay là khí chất đạm nhiên đó, để nàng dạy bảo Linh Nhi là tốt nhất.
Thế nhưng Nghệ Phong cũng không nắm chắc Trữ Huyên sẽ nhận lấy Linh Nhi, tuy rằng chính mình cùng nàng đã từng có chút mờ ám, nhưng thu đồ đệ là một đại sự, không phải tùy ý là làm được, đặc biệt Trữ Huyên còn là Tôn Cấp cao quý!
Nghệ Phong liếc mắt nhìn Linh Nhi trong lòng đang tràn đầy phấn khích, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười. Nếu như quả thật Trữ Huyên không dạy bảo thì đến lúc đó Nghệ Phong sẽ mang Linh Nhi tới Thánh địa cũng được. Hiện giờ các đệ tử tại Thánh địa đều đã hạ sơn, nàng tới nơi đó sẽ trở thành công chúa!
- Chỉ sợ đến lúc đó Tử Âm tỷ sẽ luyến tiếc Linh Nhi mà thôi! Suy cho cùng đệ tử phải theo thầy, nhất định sẽ phải rời khỏi khỏi nàng!
Nghệ Phong nhìn Tử Âm cười nói.
Quả nhiên, trên mặt Tử Âm hiện lên vẻ không muốn, Linh Nhi là tính mệnh của nàng, nếu như phải rời xa Linh Nhi, nàng không biết chính mình có thể đối mặt với bầu trời cô độc được hay không.
Thấy dáng dấp Tử Âm như vậy, Nghệ Phong ngẩn ra, lập tức cười khổ nói:
- Đợi một thời gian nữa đi! Dù sao hiện giờ Linh Nhi còn nhỏ, nếu như Tử Âm tỷ thực sự luyến tiếc thì cũng chỉ có thể để ta đến dạy.
Nghệ Phong cũng nhìn ra Tử Âm có thực lực Tướng Cấp, dạy bảo Linh Nhi coi như đủ rồi. Nhưng Nghệ Phong cũng không muốn cho Linh Nhi học công pháp giống như cũ, hắn hy vọng trong tương lại Linh Nhi có thể lên được tới đỉnh phong của thế giới.
Đối với công pháp cao cấp, Nghệ Phong không hề thiếu, cho dù bây giờ trên người chính mình không có thể nhưng hỏi lão đầu tử để cướp bóc một phen, lão đầu tử kia cất dấu rất nhiều thứ. Chỉ có điều có công pháp tốt thế nhưng Nghệ Phong hoài nghi chính mình có thể làm một tấm gương tốt hay không? Nếu như quả thực chính mình dạy dỗ Linh Nhi thì không biết nàng sẽ trở thành bộ dáng gì nữa?
Hiển nhiên Tử Âm cũng nghĩ như vậy, nàng nhìn Nghệ Phong cười khanh khách không ngừng:
- Hiện giờ đã cảm nhận được áp lực chưa?
- Ha ha... Chuyện tình của Linh Nhi hãy nói sau đi! Dù sao đi nữa bây giờ Linh Nhi còn nhỏ! Được rồi, Tử Âm tỷ chuẩn bị một chút dược liệu, thừa dịp Linh Nhi còn nhỏ tuổi đề luyện chế ra một ít đan dược cho Linh Nhi ngâm tắm. Có lẽ sẽ có ích lợi rất lớn cho nàng sau này!
Linh Nhi nghe không hiểu hai người Nghệ Phong và Tử Âm đang nói cái gì, con ngươi linh động chìn chằm chằm vào hai người chuyển động không ngừng.
- Ừm, đến lúc đó hẵng nói đi!
Tử Âm thực sự luyến tiếc Linh Nhi!
- Được rồi, Tử Âm tỷ, nàng vừa nói có thuộc hạ không nghe lời phải không?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn Tử Âm.
- A, có vài người như vậy, ỷ vào có vài phần thực lực. Từ lúc phụ thân của Linh Nhi qua đời vẫn không chịu nghe lời!
Tử Âm có chút bất đắc dĩ, thế nhưng chính mình lại không làm khó được bọn chúng.
- Nếu không nghe lời thì phải giết chết, ta thấy thực lực của Tử Âm tỷ cũng không thấp a!
Nghệ Phong nói ra không chút nào để ý.
Tử Âm lắc đầu:
- Bọn họ là trụ cột của bang hội, nếu như làm thịt họ thì bang hội sẽ bị tê liệt!
- Như vậy đi, lần sau Tử Âm tỷ dẫn ta đi gặp bọn họ. Ha ha, để xem những hảo hán kia thấy bộ dáng thướt tha Tử Âm tỷ sẽ gây khó xử như thế nào!
Nghệ Phong nhìn Tử Âm từ trên xuống dưới, quả thực đây là một vưu vật!
- Nhìn cái gì?
Trên mặt Tử Âm hiện lên một vầng đỏ ửng say lòng người, nàng hơi gắt giọng nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong không để ý tới Tử Âm đang hờn dỗi, hắn lấy ra một thứ từ trong lòng đưa cho Tử Âm nói:
- Tử Âm tỷ giúp ta tìm được những dược liệu này. Ta có việc quan trọng cần dùng tới chúng!
Nghệ Phong hầu như là cắn răng hạ quyết tâm, hắn nhất định phải luyện chế dược liệu để áp chế Điệp Vận Du, miễn cho nữ nhân đó ăn tươi nuốt sống chính mình!
Tử Âm buồn cười nhìn dáng dấp nghiến răng nghiến lợi của Nghệ Phong:
- Làm sao vậy? Ai đắc tội với ngươi mà có thể khiến cho ngươi hận như thế? Không phải là một nữ nhân chứ?
- Ách... Vì sao nàng biết?
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn Tử Âm, không nghĩ ra vì sao nàng đoán được.
- Quả thật đúng là nữ nhân a? Xem ra ngươi thật có tiềm chất làm Hoa hoa công tử. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tử Âm không không khỏi nghĩ tới một truyền thuyết.
- Chỉ có điều đối phó với nữ hài tử không cho phép dùng những thủ đoạn bỉ ổi, nếu không ta và Linh Nhi sẽ không quan tâm tới ngươi nữa!
Hiển nhiên Tử Âm đối với thủ đoạn ti tiện này vô cùng ghét, nàng chăm chú nhìn Nghệ Phong nhắc nhở.
Nghệ Phong dở khóc dở cười: nàng nghĩ rằng ta dùng dược vật a? Chỉ là chính mình bị yêu vật đó ăn tươi nuốt sống, không dùng dược không được! Hiện giờ cũng chỉ có y thuật của chính mình mới có thể áp chế nàng.
Nàng còn tưởng rằng ta đang khi dễ nàng ta sao? Thực chất là nàng ta đang khi dễ ta a!
Đương nhiên những lời này Nghệ Phong sẽ không mang ra giải thích với Tử Âm, hắn cười ha ha, đối với những điều Tử Âm vừa nói chỉ biết giả bộ như không biết. Chuyện tình về Điệp Vận Du không thể nói ra được, nếu như nói ra chỉ khiến cho người khác khinh bỉ thêm!
...
Trong lúc Nghệ Phong và Tử Âm đang nói chuyện phiếm với nhau thì một người thị nữ đi tới, nàng nói vài câu vào tai tử yên khiến Tử Âm nở nụ cười khổ trong nháy mắt.
- Làm sao vậy Tử Âm tỷ?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi, hắn còn đang tưởng rằng Tử Âm tỷ lại có chuyện gì xảy ra!
- Ách! Lại là Bạo Cương, hầu như mỗi ba ngày một lần hắn đều tới, hôm nay hắn lại đến nữa rồi!
Tử Âm cười khổ nói, đối với cường giả Vương Cấp nóng ruột như vậy, nàng quả thật có chút bất đắc dĩ.
- Ha ha. Vừa lúc ta ở đây, gọi hắn vào đi! Vừa vặn ta sẽ luyện chế đan dược cho hắn là được!
Nghệ Phong cũng đang nhàn rỗi không có chuyện gì cho nên cũng không định từ chối, giải quyết chuyện tình của Bạo Cương sớm một chút đối với chính mình cũng có lợi. Một nhân tình của cường giả Vương Cấp, nếu như gặp phải chuyện gì vướng tay vướng chân sẽ hiện lên công dụng của nó.
Tử Âm gật đầu, quay sang bảo thị nữ nói:
- Ngươi bảo Bạo Cương Vương gia vào đi!
- Chờ một chút...
Bỗng nhiên Nghệ Phong ngắt lời nói:
- Ngươi bảo Bạo Cương ở bên ngoài chờ một chút, bảo rằng chờ chúng ta giúp hắn luyện chế đan dược!
Thị nữ hơi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Tử Âm, không biết nên nghe ai. Nàng biết rõ ràng người ở bên ngoài là ai, đó là cường giả Vương cấp a! Có phải là chính mình vừa nghe nhầm không?
Chẳng qua khi Tử Âm gật đầu, trong lòng thị nữ liền nổi lên sóng lớn. Trời ạ, bọn họ thực sự để một cường giả Vương Cấp phải đứng chờ ở bên ngoài không cho tiến vào?
Ánh mắt của người thị nữ nhìn Nghệ Phong cũng có chút dại ra, nguyên bản nàng vẫn cho rằng quan hệ giữa Nghệ Phong và phu nhân nhà mình tương đối tốt mà thôi, thế nhưng thật không ngờ có thể không thèm giữ mặt mũi cho Vương Cấp.
- Tử Âm tỷ! Nàng cùng ta đi tới phủ đệ của Bạo Cương thế nào?
Nghệ Phong quay sang cười nói với Tử Âm.
- Ta? Ta đi làm gì?
Tử Âm nghi hoặc hỏi lại.
- Ha ha, dù sao đi nữa Tử Âm tỷ ở nhà cũng không có chuyện gì. Mang theo Linh Nhi đi tới Bạo Cương phủ để giải sầu cũng tốt!
Nghệ Phong mỉm cười nói. Chẳng qua hắn muốn nói cho Tử Âm biết thực tế hắn chính là y sư cao cấp thần bí. Bình thường Tử Âm vẫn luôn không tin, bây giờ nương cơ hội này chứng minh một chút. Đây cũng là để cho Tử Âm có chút an tâm, dù sao nếu nàng biết y sư thất giai kia chính là mình thì nàng cũng sẽ không lo cái được cái mất nữa!
Tuy rằng Tử Âm không rõ chủ ý của Nghệ Phong thế nhưng vẫn gật đầu!
- Được rồi!
- Tử Âm tỷ không nên tỏ ra biểu tình không tình nguyện như vậy. Chờ một chút nữa nàng sẽ chấn động cho mà xem, đảm bảo cũng sẽ kinh hỷ nữa!
Nghệ Phong nói xong liền ôm lấy Linh Nhi xoay tại không trung một vòng. Theo tiếng cười khanh khách không ngừng của Linh Nhi liền hướng về phía cửa đi ra ngoài.
- Ha ha...
Nghe một chuỗi thanh âm thanh thúy do Linh Nhi lưu lại, trên khuôn mặt Tử Âm cũng không có có vẻ tươi cười, nàng lẩm bẩm:
- Nghệ Phong làm hư Linh Nhi rồi!
...
Bạo Cương nhìn thấy Nghệ Phong xuất hiện trong tầm mắt của chính mình, trong lòng không khỏi mừng rỡ, lấy tính tình tục tằn của hắn đương nhiên sẽ không quan tâm bị chờ ở cửa lâu như vậy. Hắn bước nhanh tới trước mặt Nghệ Phong, vui vẻ vỗ vai Nghệ Phong một cái liền nói:
- Rốt cục ngươi cùng xuất hiện rồi, ta còn tưởng rằng ngươi biến mất hoàn toàn? Vậy thì ta phải đi đâu để tìm y sư đại nhân!
Bạo Cương hung hăng vỗ vai khiến Nghệ Phong cắn răng chịu đau. Nếu không phải chính mình có vài phần thực lực thì cái vai này không bị trật khớp mới là lạ!
- Ta nói Bạo Cương vương gia, ngài không nên dùng sức như vậy có được hay không? Thân thể của ta mềm yếu không chịu nổi cái vỗ của ngài!
Nghệ Phong có chút bất mãn nói.
Bạo Cương ngượng ngùng xin lỗi đồng thời có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn. Hắn tự nhiên biết được lực lượng dưới sự kích động của chính mình nặng bao nhiêu thế nhưng thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên có thể đứng vững. Đây còn là dưới tình huống Nghệ Phong không chuẩn bị, chuyện này nói lên một điều rằng thực lực của Nghệ Phong tuyệt đối không hề thấp!
- Ha ha, không nghĩ ra tiểu huynh đệ cũng là một cường giả?
Bạo Cương nhìn Nghệ Phong cười nói.
- So với Bạo Cương đại nhân thì ta còn kém xa lắm.
Nghệ Phong khó có được chút khiêm tốn, Tử Âm ở phía sau nghe được liền cười khanh khách không ngừng, tựa hồ nàng không tin đây là lời nói được phun ra từ trong miệng Nghệ Phong.
- Được rồi, không biết Bạo Cương vương gia đã chuẩn bị dược liệu đủ chưa? Nếu như chuẩn bị đủ rồi thì hiện giờ tới phủ đệ của ngài luôn!
- Được rồi được rồi!
Bạo Cương dùng sức gật đầu, dược liệu do Nghệ Phong căn dặn hắn đã chuẩn bị đầy đủ từ lần trước, dược liệu dùng để cứu sinh mệnh của chính mình phải lấy bằng được. Phải biết rằng vị dược kia được sau khi giải phong cũng không thể bảo trì thời gian quá lâu. Nếu như Nghệ Phong không hiện thân ra thì sợ rằng dược hiệu sẽ hoàn toàn biến mất. Đến lúc đó hắn sẽ thực sự bị đau đớn mà chết. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bạo Cương gấp gáp như vậy.
- Nếu như vậy thì chúng ta đi luôn!
Nghệ Phong để Linh Nhi ở trên vai của mình, cảm giác cao cao tại thượng khiến Linh Nhi có chút sợ hãi gắt gao ôm chặt lấy đầu của Nghệ Phong!
- Y sư đại nhân đâu?
Bạo Cương liếc mắt nhìn quanh bốn phía, nghi hoặc quay sang Nghệ Phong hỏi, người hắn muốn gặp nhất là y sư đại nhân cư nhiên không xuất hiện tại chỗ này.
- Ha ha! Ngài cứ yên tâm đi, chỉ cần ta tới phủ đệ của ngài thì y sư đại nhân tự nhiên sẽ hiện thân tại phủ đệ!
Nghe Nghệ Phong nói như vậy, lúc này Bạo Cương mới thoải mái thở ra một hơi. Hắn liền đi trước dẫn đường, tuy rằng cấp bậc của hắn hơn Tử Âm và Nghệ Phong thế nhưng hắn không quan tâm một chút nào. Chỉ cần y sư đại nhân có thể tới thì cho dù mang một trăm người tới phủ đệ của chính mình cũng còn được!
...
Trên đường tới đây, khắp nơi tràn đầy tiếng cười khanh khách của Linh Nhi, Linh Nhi ít khi đi du lịch, rất thích loại cảm giác này, đặc biệt hơn là Nghệ Phong luôn luôn đùa giỡn với nàng suốt dọc đường. Tiếng cười dễ nghe khiến cho tâm tình Bạo Cương cũng cảm thấy vui vẻ, đối với tiểu thiên sứ đáng yêu vô cùng yêu thích.
Nếu không phải thấy Nghệ Phong sủng ái Linh Nhi như vậy thì thậm chí hắn còn muốn để Linh Nhi làm con gái nuôi của hắn. Chỉ là điều này hắn cũng chỉ có thể suy nghĩ lại, có Nghệ Phong làm ca ca của Linh Nhi! Hắn nghĩ chính mình không xứng đáng làm nghĩa phụ Linh Nhi!
Nếu như có người biết được suy nghĩ hiện giờ của Bạo Cương đảm bảo sẽ kinh hãi tới rụng răng, một cường giả Vương Cấp thành danh tại đế quốc cư nhiên tự nhận không xứng làm nghĩa phụ của một tiểu cô nương, chuyện này cũng quá khoa trương rồi!
Thế nhưng tất cả những chuyện đó đều là suy nghĩ của Bạo Cương. Nghĩ vậy, Bạo Cương không khỏi quay sang bên Tử Âm đang tản ra phong vận thướt tha mê người nói rằng:
- Tử phu nhân thật có phúc khí. Có thể có một người đệ đệ như vậy!
- Đúng vậy!
Tử Âm cười ngọt ngào khiến Bạo Cương nhìn có chút ngây người.
Quả thực Nghệ Phong là quý nhân trong mệnh của chính mình, từ khi hắn bắt đầu xuất hiện đều một mực giúp đỡ chính mình, nguyên bản chuyện tình quá khứ đau khổ có hắn chia sẻ khiến nàng cảm giác có chút dễ dàng hơn.
Nghĩ vậy, ánh mắt Tử Âm nhìn Nghệ Phong càng thêm nhu hòa và ấm áp.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 225: Dự định của Linh Nhi
Chương 225: Dự định của Linh Nhi