Nghệ Phong ở trên giường Liễu Mộng Nhiên ngủ cực kỳ thoải mái, buổi tối còn có một giấc mộng rất đẹp, hắn mộng chính là mình cùng nữ nhi của Chu Công nghiên cứu nhân sinh! Nghiên cứu vấn đề cấu tạo thân thể cao thượng!
Nghệ Phong vừa cảm giác đến hừng đông, hồn lực và đấu khí tiêu hao cũng khôi phục một ít, tuy rằng chưa khôi phục toàn bộ, thế nhưng Nghệ Phong nghĩ khôi phục hoàn toàn sẽ không lâu lắm.
Nhớ tới đại chiến ngày hôm qua, khóe miệng Nghệ Phong nổi lên một nụ cười. Nghĩ đến hiện tại, bất luận kẻ nào ở đế đô muốn động đến mình, muốn động Tử Bang cũng phải cố kỵ ba phần! Chỉ là, sau này không thể dùng Phệ Linh Nộ Bạo bừa bãi, tiêu hao quá lớn! Hầu như là đấu khí và hồn lực toàn thân!
Đúng như Nghệ Phong lường trước, ngày hôm qua đánh một trận truyền khắp toàn bộ đế đô, trừ xã hội hạ tầng không biết âm hưởng vang vọng bầu trời ngày hôm qua kia là chuyện gì xảy ra! Thế nhưng chỉ cần là thế lực có chút mặt mũi ở đế đô, cái tên Nghệ Phong này lần đầu tiên đi vào chỗ sâu trong đầu bọn họ. Cả đám cũng xếp Nghệ Phong vào hàng ngũ nhân vật cực độ nguy hiểm!
Kháo, một người ngay cả Vương Cấp cũng có thể xuất động, ngay cả Nghệ gia cũng đỡ không được. Một chiêu là có thể đánh nát phủ Bá tước, kẻ ngu mới đi trêu chọc vào hắn!
Nguyên bản có một ít người của Tử Bang còn chưa biết gì, lúc này đối mặt với đám người Triệu Hải cũng cung kính lên. Làm cho đám người Triệu Hải ngoài ý muốn chính là, địa bàn mà ngày hôm qua Hung Lang chiếm đi, cư nhiên buông tha hơn phân nửa. Điều này làm cho Triệu Hải tiếp nhận trở lại.
Triệu Hải đoán rằng, nhất định là đám người Hung Lang cũng không có nhiều người như vậy để nắm trong tay, phải buông tha những địa bàn này. Đương nhiên, cử động tối hôm qua của Nghệ Phong làm cho bọn họ thấy uy hiếp cực lớn. Bọn họ cũng sợ Nghệ Phong tổ chức nhân thủ phản công bọn họ, lúc này mới buông tha địa bàn chiếm ngày hôm qua, toàn lực tổ chức nhân thủ phòng hộ địa bàn vốn có của bọn hắn.
Đương nhiên, tất cả cái này Nghệ Phong cũng không có khả năng biết đến. Hắn ngửi hương thơm nhẹ nhàng trên chăn, có chút không muốn rời giường! Hắn nhìn tấm chăn trên người mình, còn có đôi giầy nằm chỉnh tề dưới đất, miệng hắn nở một nụ cười tà mị. Nếu như hắn nhớ không lầm mà nói, lúc đó hình như hắn không cởi giày thì phải!
Như vậy tất cả đều là Liễu Mộng Nhiên làm, Liễu Mộng Nhiên là nữ nhân nhã nhặn ôn nhu, nàng nhất định sẽ chăm sóc Nghệ Phong chu đáo. Chỉ bất quá, Nghệ Phong rất phiền muộn chính là, nữ nhân này vì sao có thể như vậy! Tuy rằng bản thiếu gia ngủ trên giường của nàng, thế nhưng nàng cũng không nên đến gian phòng khác mà ngủ a. Giường lớn như vậy, hoàn toàn có thể ngủ hai người mà!
Nghệ Phong tức giận bất bình xoay người rời giường, hắn nghĩ mình nên chỉ bảo để Liễu Mộng Nhiên làm một thị nữ xứng đáng. Nghệ Phong rõ ràng nhớ kỹ, lúc đó hắn ở nhà trẻ, lão sư từng dạy hắn, không nên lãng phí, Nghệ Phong sâu sắc chấp nhận. Cái giường rộng như thế này cũng không có thể lãng phí. Ngủ hai người cũng đủ mà!
Nghệ Phong rời giường đi ra bên ngoài, quả nhiên ở phòng khách thấy được Liễu Mộng Nhiên, toàn thân Liễu Mộng Nhiên mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, ngồi ở chỗ kia lẳng lặng cầm một quyển sách, đôi mắt xinh đẹp kia nhìn sách, toàn thân ngồi ở chỗ kia nhã nhặn tự nhiên, phảng phất muốn hòa vào không gian an tĩnh!
Đây là Liễu Mộng Nhiên, toàn thân an tĩnh và ôn nhu, như nước như gió, lộ vẻ không muốn hòa vào thế gian bẩn đục!
Nghệ Phong thấy Liễu Mộng Nhiên như vậy, hắn cũng không đành lòng quấy rầy. Nhìn thức ăn đặt ở trên bàn, Nghệ Phong đoán rằng này nhất định là Liễu Mộng Nhiên làm bữa sáng cho mình. Nghĩ vậy, khóe miệng Nghệ Phong hiện lên vẻ tươi cười, đáy lòng âm thầm nói: có một thị nữ như vậy thật tốt!
Nghệ Phong ngồi xuống, khó có bữa sáng ngon lành như vậy, hắn cũng không muốn quấy rầy đến Liễu Mộng Nhiên.
- Thiếu gia! Muốn nước uống không?
Thời điểm Nghệ Phong còn đang vùi đầu vào bàn ăn, một thanh âm như ngọc lưu ly vang lên bên tai Nghệ Phong. Không biết khi nào, Liễu Mộng Nhiên đã đứng ở bên người mình!
- Ách!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Liễu Mộng Nhiên, nhìn Liễu Mộng Nhiên nói:
- Sáng sớm tỉnh dậy không thấy Mộng Nhiên, còn tưởng rằng ta sẽ đói bụng!
Liễu Mộng Nhiên nhớ tới cử động tối hôm qua của Nghệ Phong, sắc mặt nàng hồng nhuận lên. Ngày hôm qua Nghệ Phong ngủ trên giường mình. Mình gọi thế nào hắn cũng dậy, bộ dáng ngủ như chết. Liễu Mộng Nhiên rơi vào đường cùng, chỉ phải giúp Nghệ Phong cởi giầy, sau đó mình đi gian phòng khác ngủ!
Đương nhiên Liễu Mộng Nhiên cũng có tâm trả thù nho nhỏ, ngươi không phải ngủ phòng ta sao? Ta đây cũng ngủ phòng của ngươi!
Thế là Liễu Mộng Nhiên đến phòng của Nghệ Phong mà ngủ, sau khi lấy chăn đắp lại, phảng phất muốn ngủ một giấc thật say.
Chỉ là Liễu Mộng Nhiên nhớ tới nàng chưa từng cho nam tử ngủ trên giường mình, nay lại bị Nghệ Phong chiếm lấy một đêm, nàng cảm giác trong lòng có chút run run.
Nghệ Phong thấy trên mặt Liễu Mộng Nhiên đỏ ửng say lòng người, hắn minh bạch Liễu Mộng Nhiên đang suy nghĩ cái gì, hắn ha ha cười nói:
- Mộng Nhiên, ngủ trên giường nàng thật là thoải mái, ta thật không muốn dậy!
Mặt Liễu Mộng Nhiên càng đỏ hơn, nàng có chút né tránh ánh mắt của Nghệ Phong, nói lảng sang chuyện khác:
- Thiếu gia, người đêm qua đi đâu, vì sao mệt nhọc như vậy?
Này cũng là nguyên nhân Liễu Mộng Nhiên không đành lòng kéo Nghệ Phong dậy, ngày hôm qua Nghệ Phong thật là rất suy yếu!
Nghệ Phong nhìn vẻ mặt thân thiết của Liễu Mộng Nhiên, cười cười nói:
- Như trước là tiếp khách quá nhiều, tiêu hao quá lớn!
- Thiếu gia!
Liễu Mộng Nhiên chịu không nổi Nghệ Phong hồ ngôn loạn ngữ, thanh âm bất mãn gắt giọng, tư thái nữ nhi này, làm cho Nghệ Phong nhìn ngẩn ra!
- Yêu tinh này thật ôn nhu!
Đáy lòng Nghệ Phong cảm thán một câu, sau đó hướng Liễu Mộng Nhiên nói:
- Ha ha, đêm qua cùng mấy con chuột đáng ghét đấu một phen. Lão hổ không phát uy, bọn hắn thật đúng là coi ta như mèo bệnh!
Liễu Mộng Nhiên sửng sốt, lập tức nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói:
- Thiếu gia, tiếng nổ ngày hôm qua, sẽ không phải là các người thi triển ra chứ?
Nghệ Phong cười cười, không nói gì!
Liễu Mộng Nhiên thấy bộ dáng này của Nghệ Phong, nhất thời khẳng định suy đoán của mình đích, nhớ tới âm hưởng rung động màng tai ngày hôm qua, nàng nhịn không được kinh hãi!
Liễu Mộng Nhiên nhìn những thị vệ phủ đệ đứng ở ngoài cửa cách đó không xa, nàng nhìn Nghệ Phong nói:
- Thiếu gia bộc lộ càng ngày càng nhiều!
Nghệ Phong cười cười, tự nhiên minh bạch nữ nhân này có ý tứ gì. Nguồn truyện:
Vẫn ở phủ đệ của mình, nàng tự mình trải qua biến hóa của phủ đệ, hiện tại phủ đệ tuy rằng không phải tòa thành, thế nhưng nhưng cũng rất sâm nghiêm! Nghệ Phong ở trước mặt nàng làm rất nhiều việc.
Trong lòng Liễu Mộng Nhiên có một chút mừng rỡ nho nhỏ, đồng thời đối với thân phận Nghệ Phong càng thêm khẳng định suy đoán của mình!
Quả nhiên, thiếu gia của mình không phải người thường!
Nghĩ vậy, Liễu Mộng Nhiên nhìn Nghệ Phong càng thêm nhu tình!
Nghệ Phong giải quyết bữa sáng xong, hướng Liễu Mộng Nhiên nói:
- Mộng nhiên, nàng đi học viện Trạm Lam học đi! Ta còn có chút việc!
Nghệ Phong quyết định thừa dịp ngày hôm nay, để nghiên cứu chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị một chút, thời gian của mình càng lúc càng gấp. Còn có hơn một tháng phải đi Tĩnh Vân Tông rồi!
Liễu Mộng Nhiên thấy Nghệ Phong nói như vậy, nàng gật đầu, giúp Nghệ Phong dọn dẹp chén đũa, sau đó mới ưu nhã rời đi, cực kỳ giống một thê tử ôn nhu!
Nghệ Phong nhìn đường cong xinh đẹp hoàn mỹ của Liễu Mộng Nhiên cười cười.
Nữ nhân này tính tình rất tốt, Nghệ Phong nhịn không được tâm sinh trìu mến, giống như Khinh Nhu vậy, hắn cũng là tâm sinh trìu mến. Chỉ không để ý, hai nàng đều có điểm khác nhau. Khinh Nhu ôn nhu nhu nhược, mà Liễu Mộng Nhiên là ôn nhu nhã nhặn!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 381: Liễu Mộng Nhiên nhã nhặn lịch sự
Chương 381: Liễu Mộng Nhiên nhã nhặn lịch sự