- Nhị đương gia...
Tên mập cũng thật không ngờ Nghệ Phong lại mạnh như vậy. Hắn kinh hãi nhìn nam tử mặt lệch kêu lên.
Nam tử mặt lệch thậm chí có ý tưởng giết chết tên mập này. Hắn dám tìm một sát tinh như vậy đến sào huyệt của bọn họ. Nhưng nam tử mặt lệch cũng biết đây không phải là lúc so đo với tên mập. Hắn ra hiệu bằng mắt với tên mập, sau đó lại lộ ra vẻ mặt tươi cười nhìn Nghệ Phong nói:
- Tiểu huynh đệ, vừa rồi chỉ là đùa với ngươi mà thôi!
Nghệ Phong nhìn tên mập đang nhanh chạy đi, Nghệ Phong cũng không ngăn cản, hắn mỉm cười chợt hiểu ra nói:
- À! Hóa ra ngươi đùa giỡn. Vậy ta an tâm. Ta còn tưởng các ngươi muốn cướp đoạt uy hiếp ta chứ!
Nam tử mặt lệch thấy Nghệ Phong có biểu tình như vậy, hắn cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần có thể giữ người lại, chờ Đại đương gia đến đây, còn sợ một tiểu tử như vậy sao? Tuy nhiên, một câu phía dưới của Nghệ Phong, khiến lòng người kinh hãi:
- Thật ra ta cũng thích đùa giỡn với người khác đùa giỡn, ta thích nhất là khắc điêu, đặc biệt là nghệ thuật điêu khắc trên cơ thể con người! Ta cảm thấy ngươi cường tráng như vậy, nhất định là hạt giống tốt!
Nghệ Phong rất nghiêm túc nhìn nam tử mặt lệch, quan sát trên dưới một phen, phát hiện hắn quả thật rất thích hợp làm tiêu bản điêu khắc.
Trong lòng Nam tử mặt lệch nổi giận, nhưng lại không có biểu lộ ra trên mặt. Hắn nhìn Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi vẫn đang nói đùa!
- Nói đùa? Ha ha, không phải ngươi đang kéo dài thời gian sao?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn nam tử mặt lệch, khóe miệng đầy trêu chọc.
Nam tử mặt lệch liền biến sắc, đấu khí trên thân thể cũng thoáng phát ra. Hắn cảnh giác nhìn Nghệ Phong, không nói thêm câu nào nữa. Nếu bị người phát hiện, hắn nói gì nữa cũng vô dụng.
- Không phản đối sao? Ha ha, hẳn là giúp đỡ của ngươi cũng sẽ đến nhanh thôi. Ngươi nói ta có thể xử lý ngươi trước khi cứu binh của ngươi tới hay không?
Nghệ Phong cười cười nói.
Nam tử mặt lệch hừ một tiếng, rất khinh thường nhìn Nghệ Phong nói.
- Đại đương gia cũng cách nơi này không xa. Người muốn đánh bại ta trước khi Đại đương gia tới sao. Điều này gần như không có khả năng.
Hắn vẫn rất có tin tưởng đối với thực lực của hắn.
- Ha ha, không tin sao? Vậy chúng ta thử xem!
Nghệ Phong mỉm cười. Thân ảnh mạnh mẽ chớp động, hung hăng đánh một quyền về phía hắn. Một quyền của Nghệ Phong bay nhanh phát ra tiếng xé gió trong, giống như thực chất!
Nam tử mặt lệch nhìn tàn ảnh của Nghệ Phong, lại thoáng nhìn về phía nắm tay trong chớp mắt sẽ tới, trong lòng hắn hoảng hốt. Thân ảnh vội vàng lách sáng một bên, muốn tránh khỏi một quyền của Nghệ Phong này. Nhưng thật không ngờ tốc độ Nghệ Phong biến quyền nhanh như vậy. Hắn vừa nghiêng người tránh thoát nắm tay của Nghệ Phong, nhưng lại quỷ dị biến ảo một góc, lại ầm ầm đánh về phía hắn.
Nam tử mặt lệch gần như không kịp phản ứng, hắn vội nằm xuống trên mặt đất, sau đó lăn tròn hai vòng tránh né công kích của Nghệ Phong.
- Không tệ không tệ!
Nghệ Phong dừng công kích, nhìn nam tử mặt lệch lăn lộn chật vật, vỗ bàn tay nói. Nghệ Phong rất kinh ngạc khi thấy hắn có thể né tránh này được hai quyền này. Đây chính là điều Nghệ Phong học được từ Vương lão. Nghệ Phong cũng thật không ngờ Vương lão lớn như vậy, nhưng khi hắn vừa mới vào học viện Trạm Lam đã liên tục không ngừng dạy các quyền thế dạy cho hắn. Điều này khiến Nghệ Phong kính nể Vương lão không ngớt. Phần lớn mọi người đều là không dễ dàng truyền tuyệt học ra ngoài. Nhưng Vương lão dường như không để ý đến những điều đó. Hắn không chút nào giữ lại dạy cả cho Nghệ Phong. Nghệ Phong không chút nghi ngờ, nếu là học sinh khác tới học tập, hắn cũng sẽ không hề giữ lại. Trí tuệ vĩ đại như vậy, Nghệ Phong tự nhận hắn không bằng. Hắn nghĩ trên thế giới này cũng không thể có mấy người sánh được.
Nam tử mặt lệch từ dưới đất đứng lên, kinh hãi nhìn Nghệ Phong. Tốc độ ra tay của Nghệ Phong quá nhanh, nhanh tới mức hắn gần như đã không né tránh nổi. Tuy nhiên, nam tử mặt lệch cũng may mắn tránh thoát được một chiêu này của Nghệ Phong. Chắc vị Đại đương gia kia cũng sắp tới.
- Ha ha, ngươi là cường giả Sư Cấp cao giai sao? Là bát giai hay cửu giai?
Nghệ Phong nhìn nam tử mặt lệch cười nói. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Nam tử mặt lệch đã cảnh giác nhìn Nghệ Phong. Hắn thấy Nghệ Phong chủ động mở miệng, cũng không che dấu thực lực của hắn, nhìn Nghệ Phong trầm giọng nói:
- Bát giai đỉnh phong!
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên chút kinh ngạc. Không thể tưởng tượng được một cường đạo nho nhỏ như vậy cũng có cao thủ như vậy. Nếu hắn là Nhị đương gia, vậy Đại đương gia hẳn càng mạnh hơn. Chẳng lẽ đã đạt tới Tướng Cấp sao? Nghệ Phong mỉm cười: thú vị, rất thú vị! Nếu các ngươi chọc tới bản thiếu gia, đúng lúc bản thiếu gia đang có một việc! Có cao thủ trợ giúp, vậy không phải càng dễ dàng thành công hơn sao?
- Ha ha, cứu binh của ngươi còn chưa đến, nhưng ta đã ra chiêu thứ hai!
Nghệ Phong cảm thấy mình rất quân tử, trước khi ra tay còn nhắc nhở hắn. Đối với thái độ quân tử như thế, Nghệ Phong rất bất đắc dĩ. Ai bảo mẫu thân hắn sinh hắn ra đã quân tử như thế chứ!
Nam tử mặt lệch nghe Nghệ Phong nói, hắn càng thêm cảnh giác. Hắn cảm thấy rất khó lý giải được, vì sao thiếu niên thịt non da mịn này lại mạnh như thế. Vừa rồi, sức mạnh hắn đã thi triển ra, ít nhất phải đạt tới cửu giai đỉnh phong, thậm chí đạt tới Tướng Cấp.
Hắn mới có chút tuổi như vậy, rốt cuộc hắn đã tu luyện như thế nào? Chẳng lẽ ở trong bụng đã bắt đầu tu luyện?
Trong lòng nam tử mặt lệch hung hăng phỉ báng Nghệ Phong một phen, nhưng không có nổi tinh thần để đối phó với Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy đấu khí đang tuôn ra trên thân thể nam tử mặt lệch, miệng hắn cong lên, nụ cười càng thêm sinh động. Hắn quay đầu nhìn bốn phía một lát, trong lòng không nhịn được mắng to: hiệu quả và lợi ích của cứu binh này cũng quá thấp? Quả thực có thể sánh ngang với cảnh sát địa cầu. Chờ cả buổi cũng không gặp người đâu. Nghệ Phong cảm thấy, đám cường đạo này không chuyên nghiệp lắm. Hẳn là bọn họ nên tới Trung Hoa ở địa cầu để học hỏi thêm. Cường đạo ở đó xuất quỷ nhập thần, khiến người ta khó lòng phòng bị!
- Thôi đi! Bản thiếu gia không chờ bọn họ nữa!
Nghệ Phong thì thầm nói nhỏ một tiếng. Thân ảnh lại chớp động, rất nhanh xuất hiện ở trước mặt nam tử mặt lệch.
Nam tử mặt lệch hoảng hốt, hắn vận chuyển đấu khí trên trọng kiếm hung hăng chém về phía Nghệ Phong.
Ầm...
Nghệ Phong không né tránh chút nào. Một quyền của hắn ẩn chứa năng lực đánh về phía trọng kiếm.
Keng...
Trọng kiếm bị một quyền của Nghệ Phong đánh vào, nam tử mặt lệch cũng không giữ đươc nữa, trọng kiếm rời khỏi tay, bay vài vòng trên hư không, hung hăng nện xuống mặt đất, phát ra tiếng động lớn.
Nam tử mặt lệch kinh hãi, thật không ngờ Nghệ Phong cường hãn như vậy. Một kiếm này của hắn ẩn chứa mười thành sức lực, lại bị một quyền của Nghệ Phong đánh rơi, khiến tay hắn cũng cảm thấy tê dại. Điều đó có thể thấy được Nghệ Phong cường hãn cỡ nào.
- Tướng Cấp!
Nam tử mặt lệch hoảng hốt, không thể tưởng tượng được Nghệ Phong thật sự đã đạt tới Tướng Cấp. Nếu là như vậy, đại ca hắn đến đây cũng có ích lợi gì?
- Chết tiệt... Bàn Tử, đều do ngươi gây ra phiền phức!
Nam tử mặt lệch giận dữ, hắn tưởng tượng nếu tránh được một kiếp nạn này, sẽ chỉnh tên mập kia thế nào!
Một quyền của Nghệ Phong đánh rơi trọng kiếm của hắn, thân ảnh không chút chậm trễ, lại đánh tiếp về phía nam tử mặt lệch, phát ra từng đạo kình khí.
Dường như nam tử mặt lệch đã sớm biết Nghệ Phong muốn làm như vậy, không chút do dự, hắn lại lăn tròn trên mặt đất, né tránh chật vật, không hề quan tâm tới hình tượng của mình.
Nghệ Phong cười lạnh. Hắn tưởng làm như vậy một lần nữa thì có thể né tránh được sao? Lần trước để ngươi né tránh được, đó là bản thiếu gia kiềm chế vì thấy ngươi có thể dùng làm tiêu bản, không dùng một quyền đánh nát ngươi!
- Dừng tay...
Đúng lúc nam tử mặt lệch đang lăn lộn, một tiếng gầm vang lên. Sau khi nam tử mặt lệch nghe thấy, vô cùng mừng rỡ, tốc độ lăn càng nhanh hơn!
Nghệ Phong bĩu môi, khinh thường mỉm cười: ngươi nói dừng tay thì dừng tay, vậy chẳng phải ta đây sẽ thật mất mặt sao?
Nghĩ vậy, tốc độ thân ảnh của Nghệ Phong lại nhanh thêm vài phần, nhanh chóng chạy tới bên cạnh nam tử mặt lệch, một cước hung hăng đạp về phía hắn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 415: Nghe lời ngươi chẳng phải là rất mất mặt
Chương 415: Nghe lời ngươi chẳng phải là rất mất mặt