TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 552: Giết!

 
Nghệ Phong vĩnh viễn không thể quên được ngày Kim Ưng Tông đã ám sát Tần Y, tuy rằng hiện tại Nghệ Phong không có cách nào huyết tẩy Kim Ưng Tông, thế nhưng hắn nhìn thấy người của Kim Ưng Tông vẫn cảm thấy đỏ mắt, hầu như gặp một người giết một người. Nghệ Phong sẽ không bao giờ có lòng thương hại đối với những người có chủ ý muốn hãm hại Tần Y. Hiện tại trong đầu hắn chỉ có ý nghĩ là giết sạch sẽ!
Nhận được tin tức hai bên còn có người của Kim Ưng Tông, Nghệ Phong cũng bắt đầu tính toán làm cách nào mới có thể tiệt diệt sạch sẽ bọn họ.
Nghệ Phong bắt đầu dịch dung để thay hình đổi dáng, lúc này hắn còn chưa đủ để đấu tranh chính diện cùng Kim Ưng Tông, cho nên Nghệ Phong cần phải che dấu tung tích.
Nghệ Phong bắt đầu quan sát điều tra số người của Kim Ưng Tông hiện tại ở chỗ nào, có bao nhiêu. Phong cách làm việc của Kim Ưng Tông vốn rất bá đạo, cho nên Nghệ Phong không cần tốn nhiều thời gian cũng đã điều tra ra sơ đồ phân bố của bọn họ. Cũng đồng dạng biết đại khái thực lực của những người này.
Để Nghệ Phong kinh ngạc không thôi chính là, không biết lần này Kim Ưng Tông có việc gì, mà lực lượng xuất động cư nhiên mạnh như vậy. Có mấy cao thủ Tướng cấp không nói, cư nhiên còn có một cao thủ Vương Cấp làm đội trưởng. Còn lại từ trên xuống dưới không ngờ có đến bảy tám mươi người.
Nghệ Phong cũng không dám cuồng vọng tự tin lấy sức một người chống đỡ được bảy tám mươi người. Đặc biệt trong đội ngũ còn nhiều cao thủ như vậy, nếu không thể đánh giết một trận, vậy thì đành phải tiêu diệt từng bộ phận một!
Nghệ Phong đã có quyết định, lập tức dịch dung đơn giản một chút, sau đó nghênh ngang đi về một cứ điểm của Kim Ưng Tông. Kim Ưng Tông tại đây có ba cứ điểm. Từng cứ điểm có đại khái khoảng hai ba mươi người, chỉ bất quá khoảng cách giữa các cứ điểm rất gần, nếu như Nghệ Phong ra tay với một cứ điểm trong đó, như vậy hai cứ điểm còn lại rất nhanh có thể phản ứng. Cho nên Nghệ Phong muốn tốc chiến tốc thắng, hắn muốn kịp thời gian trước khi hai cứ điểm kia cử người lại đây, chém giết toàn bộ mấy người ở cứ điểm này. Bằng không rơi vào vòng vây của bọn họ, sợ là sẽ rất nguy hiểm.
Đệ tử Kim Ưng Tông thấy Nghệ Phon tùy tiện đi về phía cứ điểm của bọn họ, cả đám không khỏi có chút sững sờ, thầm nghĩ cư dân bốn phía ở đây, biết rõ ràng Kim Ưng Tông ở chỗ này làm việc, làm sao còn có người dám tùy tiện xuất hiện trước mặt bọn họ như Nghệ Phong?
- Người nào? Ở đây không phải nơi ngươi nên tới, lập tức biến đi!
Một đệ tử Kim Ưng Tông quát Nghệ Phong.
- Ở đây không phải Kim Ưng Tông sao?
Nghệ Phong nhìn đệ tử Kim Ưng Tông kia cười cười nói.
Đệ tử Kim Ưng Tông thấy Nghệ Phong nói như vậy, cho nên cả đám tạm thời dừng ngăn cản Nghệ Phong, nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi là ai? Tìm Kim Ưng Tông chúng ta làm gì?
Bọn họ vừa ngơ ngẩn, Nghệ Phong đã hướng về phía trước đi thêm mấy bước. Cho nên khoảng cách giữa hai bên đã không xa lắm.
- Ta là tử thần, đếm Kim Ưng Tông các ngươi để gặt hái sinh mệnh!
Nghệ Phong cười hi hi ha ha nói.
Đệ tử Kim Ưng Tông nghe thấy câu như vậy, cả đám ngẩn người, nhưng không đợi bọn hắn kịp thời phản ứng, đã phát hiện trong tay Nghệ Phong bỗng nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ lóng lánh đâm vào cổ họng hắn. Tốc độ của Nghệ Phong nhanh đến cỡ nào, há lại có thể là một Sư Cấp đê giai có thể chống đỡ, hầu như chỉ cần dùng một chiêu, cổ họng hắn đã bị Nghệ Phong cắt nát.
Một màn bất thình lình xảy ra, khiến cho những đệ tử Kim Ưng Tông còn lại đứng một bên vẫn không kịp thời phản ứng qua đây, cư nhiên ngẩn người nhìn đồng bạn té trên mặt đất, máu chảy đầm đìa, bất quá chủy thủ tản ra hàn quang trên cánh tay kia vẫn còn nhắc nhở hắn. Hắn hô to lên:
- Người đâu… A…
Người nọ vừa định nói thêm câu gì đó, lại phát hiện cổ họng hắn có chất lỏng âm ấm chảy ra, còn không kịp thời tinh tế cảm thụ, ý thức toàn thân đã tiêu thất. Có thể hắn vĩnh viễn cũng không thể nghĩ ra, tại vị trí sát giới tuyến khác của Kim Ưng Tông, cư nhiên còn có kẻ dám giết người của Kim Ưng Tông hắn.
Bất quá, cái chết của người này thực ra gây nên một điểm tác dụng. Trải qua một tiếng hô to này của hắn. Những đệ tử Kim Ưng Tông khác cũng kịp thời đưa ánh mắt chuyển dời đến trên người Nghệ Phong, nhìn vào hai cổ thi thể ngã xuống trên vũng máu, cả đáp rốt cuộc kịp thời phản ứng qua đây. Toàn bộ trong cứ điểm loạn cả lên, cả đám rút kiếm ra khỏi như muốn chém nát Nghệ Phong.
- Giết người! Có người giết đệ tử Kim Ưng Tông rồi!
Cả đám hô to lên, nguyên bản còn vài người ở chỗ sâu bên trong cứ điểm, lúc mày mới vội vàng chạy ra. Trong lòng rất nghi hoặc, có kẻ dám giết người của Kim Ưng Tông?
Nghệ Phong thấy tất cả mọi người đã phản ứng lại, hắn cũng biết thời gian còn lại không nhiều lắm, thân ảnh mạnh mẽ biến ảo, lưu lại một đạo tàn ảnh múa chủy thủ đâm về phía đệ tử Kim Ưng Tông.
- A…
Lại thêm một người bị cắt vỡ cổ họng ngã xuống đất, đồng thời chủy thủ của Nghệ Phong cũng đâm về phía tên còn lại.
- Cẩn thận một chút, tốc độ của tiểu tử này rất nhanh!
Mọi người nhìn Nghệ Phong di động chỉ lưu lại tàn ảnh, đều tự nhắc nhở nói. Trong lòng cũng bị ba cổ thi thể trước mặt kích phát nỗi sợ hãi trong lòng, đã rất lâu rồi bọn họ chưa thấy qua người chết như thế này. Hôm nay bỗng nhiên lại xuất hện, khiến cho tâm lý bọn họ phải chịu áp lực cực lớn.
Lúc này bọn họ đã biết, dựa vào cây lớn Kim Ưng Tông, cũng không phải an toàn một trăm phần trăm.
- Làm thịt tiểu tử này!
Rốt cuộc có người kịp thời phản ứng, ngăn chặn một tia sợ hãi hô to.
- Giết!
Mọi người bạo phát ra đấu khí, mạnh mẽ cầm binh khí công kích Nghệ Phong. Mười thanh lợi khí đều quay về phía Nghệ Phong đồng thời công tới, thân ảnh Nghệ Phong biến ảo, chủy thủ trên tay hung hăng đâm vào ngực một người trong đó.
- A…
Người này kinh hãi quát to một tiếng rồi ngã ngào xuống trên mặt đất, rốt cuộc thoát ra khỏi phạm vi công kích của Nghệ Phong. Nghệ Phong thấy một kích không có hiệu quả, nhìn số lớn binh khí lần thứ hai lại công kích hắn, thân ảnh lại biến ảo, đâm về phía một người thoạt nhìn yếu nhất trong đám người.
- Đang!
Người nọ dùng trọng kiếm ngăn cản chủy thủ của Nghệ Phong, vang lên tiếng va chạm sắt thép. Lực lượng thất giai của Nghệ Phong cường đại đến cỡ nào, không phải là một tên Sư Cấp có thể chống đối. Trọng kiếm của người này bị Nghệ Phong đánh tuột khỏi tay bay ra ngoài, trọng kiếm lướt qua một đạo vòng cung, hung hăng cắm trên mặt đất, kích lên vô số đá vụn.
- A…
Không có trọng kiếm chông đối, hai mắt hắn mở trừng trừng sợ hãi nhìn chủy thủ trong tay Nghệ Phong đâm vào cơ thể hắn, với ánh mắt không cam lòng, nhìn xuống lỗ máu đang không ngừng tuôn ra trước ngực, rốt cuộc chậm rãi ngã xuống.
- Cường giả Tướng cấp?
Đáy lòng mọi người đột nhiên hiện lên ý nghĩ đó, cả đám đều lùi lại mấy bước, dùng binh khí chỉ vào Nghệ Phong, nhưng thật ra không một ai dám tiến lên trước. Tại trong mắt bọn họ, cường giả Tướng cấp là không thể chiến thắng.
- Ta kháo…Tại sao hộ pháp còn chưa xuất hiện, chúng ta làm sao có thể là đối thủ của cường giả Tướng cấp đây?
Có người nhìn Nghệ Phong tiếp tục huy động chủy thủ, rốt cuộc hô lớn:
- Kết trận!
Mọi người rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, suốt năm yên ổn sinh hoạt, đều khiến cho bây giờ đột nhiên phát sinh sự cố quả thực bọn họ luống cuống tay chân, không biết phải làm như thế nào.
Trong nháy mắt Nghệ Phong bị mười người này vây quanh, tạo thành một vòng tròn với binh khí tua tủa. Cư nhiên đạt được trình độ liên kết với nhau, công kích một người của Kim Ưng Tông, có thể khiến cho người khác công kích chính mình. Nguồn truyện:
Thế nhưng Nghệ Phong có thể sợ trận pháp này sao? Hắn cười lạnh một tiếng nói:
- Nhớ kỹ, sau này ta sẽ là tử thần của Kim Ưng Tông các ngươi, sinh mệnh của các người đều muốn bị ta thu gặt!
- Khẩu khí thật kiêu ngạo! Ta thực sự muốn nhìn ngươi thu nhặt tánh mạng của Kim Ưng Tông chúng ta bằng cách nào!
Một âm thanh của nam nhân càn rỡ vang lên.
- Hộ pháp!
Các đệ tử vui mừng, có hộ pháp giúp đỡ, cũng không cần sợ tiểu tử trước mặt nữa, hộ pháp xuất hiện để bọn họ thở dài một hơi, thế nên phòng hộ bị lộ ra kẽ hở.
- A…
Nghệ Phong nương theo cơ hội này, lại đâm vỡ cổ họng một người nữa. Mục tiêu chuyển hướng kế tiếp, hiển nhiên là muốn tàn sát những người này, đối với vị hộ pháp mới xuất hiện, hắn thậm chí chẳng thèm liếc mắt.

Đọc truyện chữ Full