Nghệ Phong tự nhiên sẽ không lập tức đi Kim Lâu, đối với nữ nhân này đã trao cả trái tim cho hắn, mà yêu cầu nàng đưa ra là, chỉ cần ngươi tốt với ta là đủ. Nghệ Phong thực sự yêu đến tận xương tủy. Vốn dĩ Nghệ Phong còn muốn tìm rất nhiều lý do che giấu quan hệ giữa hắn và Tử Âm, thế nhưng lại không thể nói thêm một câu nào, Tần Y đã lựa chọn yên lặng tiếp thu mối quan hệ đó.
Nếu như nói trong lòng Tần Y không ghen tuông, đánh chết Nghệ Phong cũng không tin. Nữ nhân cuối cùng vẫn là nữ nhân, không có một nữ nhân nào hy vọng chia sẻ nam nhân của chính mình cho một nữ nhân khác. Thế nhưng Tần Y lại coi như không biết gì, ngoảnh mặt làm ngơ, mỗi câu nói đều không nhắc đến Tử Âm. Điều này làm cho đáy lòng Nghệ Phong hiếm khi mọc lên tâm trạng áy náy.
Nghệ Phong và Tần Y quấn quít bên nhau thật lâu, lúc sau mới tách nhau ra. Trước chia chia tay không hiểu ra sao tự nhiên Tần Y lại véo Nghệ Phong một cái, mặc dù Nghệ Phong cảm giác vạn phần đau đớn, cảm giác bên hông tuyệt đối thâm tím rồi, thế nhưng hắn vẫn cười ha ha như chưa từng xảy ra chuyện gì. Quả nhiên, Tần Y đúng là vẫn còn trắng mắt liếc Nghệ Phong, luyến tiếc không để cho Nghệ Phong đau hơn, tuy rằng đáy lòng có chút tâm tình, nhưng vẫn ôn nhu xoa nắn cho Nghệ Phong, đối với nam nhân này. Thực sự Tần Y không dậy nổi chút ý nghĩ trách cứ nào.
Nghệ Phong và Tần Y xa nhau, Liễu Mộng Nhiên cũng đi qua chăm sóc cho Nghệ Phong, Liễu Mộng Nhiên thực sự giống như một thị nữ riêng của Nghệ Phong, tri kỷ ôn nhu.
- Mộng Nhiên, có phải Tử Âm đã tới phủ đệ hay không?
Nghệ Phong quay sang hỏi Liễu Mộng Nhiên.
Liễu Mộng Nhiên lắc đầu nói:
- Từ lúc Tần Y tỷ trở về, Tử Âm tỷ không qua bên này nữa.
- Vậy thì làm sao Kim Lâu và phủ đệ làm sao liên hệ với nhau được?
Nghệ Phong quay sang hỏi Liễu Mộng Nhiên:
- Chẳng lẽ Tần Y đi Kim Lâu?
Liễu Mộng Nhiên vẫn lắc đầu nói:
- Kim Lâu và phủ đệ liên hệ đều thông qua quản gia Cuồng Hổ, các loại tin tức cũng đều do hắn nhắn lại.
Nghệ Phong nghe được Liễu Mộng Nhiên nói, trong lòng cười khổ. Thầm nghĩ quả nhiên Tần Y biết rõ sự tồn tại của Tử Âm, cho nên cố ý tránh ra nàng, sợ là hai nàng cũng không biết nên đối mặt với đối phương như thế nào. Có thể Tử Âm nghĩ rằng đã cướp đi cái gì đó của Tần Y, mà Tần Y cũng cố ý cho rằng nàng không biết sự tồn tại của Tử Âm.
Nghệ Phong bất đắc dĩ cười cười, thật đúng là không thể nắm chặt tâm tư của phụ nữ. Nghệ Phong đơn giản liền không quản nữa, các nàng tự xử lý với nhau là được.
Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên tươi đẹp kiều diễm trước mặt, trong lòng có chút bật cười. Liễu Mộng Nhiên thực sự khiến cho bất luận là ai đều thích nàng, cho dù là Tần Y cũng luyến tiếc Liễu Mộng Nhiên rời đi. Nữ nhân mềm mại nhu thuận như vậy, sợ là không có bất luận kẻ nào nhẫn tâm thương tổn nàng. Chính vì như thế cho nên Nghệ Phong mới nhớ tới Khinh Nhu cũng đồng dạng nhu nhược như vậy.
- Mộng Nhiên, nàng đi gọi Cuồng Hổ đến đây cho ta!
Nghệ Phong quay đầu nói với Liễu Mộng Nhiên, nếu hắn đã trở về, cũng nên tiếp thu chuyện của phủ đệ và Kim Lâu, khiến cho hai nữ nhân của hắn mệt nhọc như vậy, hắn cũng có chút thương xót.
Cuồng Hổ bị Liễu Mộng Nhiên kêu sang, không dám có chút chậm trễ nào, lập tức xuất hiện trước mặt Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong trước mặt không còn chút phong mang nào, giống như tiêu sái nhiều hơn. Cuồng Hổ liền níu lưỡi, hăn tự nhiên đã nhìn ra, đó là do thực lực của Nghệ Phong tăng lên một khoảng lớn mới thành như hiện tại. Cuồng Hổ cực kỳ bội phục đối với vị thiếu gia thần bí dị thường này. Một người"không cẩn thận" là có thể để người khác kinh hỉ, đặc biệt đối với mấy nữ nhân bên người Nghệ Phong, hắn càng bội phục không thôi.
Tử Âm và Tần Y, hai nàng không chỉ có năng lực, càng có thủ đoạn. Tại trong tay các nàng, bố cục Nghệ Phong bày ra toàn bộ được tiếp thu hoàn mĩ mà vận chuyển. Đây là chuyện mà nam nhân cũng không thể làm được, thế nhưng vào trong tay các nàng lại được các nàng làm đến mức ưu tú dị thường.
- Thiếu gia! Ngài tìm ta?
Cuồng Hổ cung kích nhìn Nghệ Phong nói.
- Ngồi đi!
Nghệ Phong cười chỉ chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh, quay sang nói với Cuồng Hổ.
- Vâng!
Cuồng Hổ cung kính lên tiếng, ngồi xuống ngay bên cạnh Nghệ Phong,
- Cuồng Hổ, nói cho ta biết tình hình hiện tại của Kim Lâu như thế nào?
Nghệ Phong cười hỏi Cuồng Hổ, đối với biểu hiện của Cuồng Hổ Nghệ Phong rất là vừa lòng! Cường giả Vương Cấp này ở trước mặt hắn không có một chút ngạo khí, chân chính một lòng một dạ làm thị vệ của hắn. Nghệ Phong thích làm chưởng quỷ an nhàn, rất nhiều chuyện đều giao cho Cuồng Hổ đi làm.
- Mấy ngày trước bước tiến của Kim Lâu quá lớn, dẫn đến thế lực quá mức mạnh mẽ, căn cơ hơi có chút bất ổn. Cho nên Tần Y tiểu thư và Tử Âm tiểu thư đã tạm thời dừng lại không mở rộng.
Cuồng Hổ nói lên tình thế hiện tại của Kim Lâu, đối với Kim Lâu có thể phát triển đến loại tình trạng này, hắn cũng cảm thấy có chút hoảng hốt. Lúc đó hắn tiếp thu phủ đệ của Nghệ Phong, Kim Lâu chỉ vừa mới bắt đầu phát triển mà thôi.
Ngắn ngủi thời gian một năm, cư nhiên trực tiếp bước vào hàng lối bốn thế lực lớn. Tất cả những điều này Cuồng Hổ đều biết là công lao của ai, đây đều là thủ đoạn của Nghệ Phong gây dựng nên.
- Cuồng Hổ, một lúc nữa ngươi truyền lệnh xuống phía dưới, để Kim Lâu không cần lo lắng bất ổn, trước tiên toàn bộ thâu tóm các thế lực ngầm trong đế đô vào túi rồi tính tiếp!
Nghệ Phong quay đầu dặn Cuồng Hổ.
- Điều này…
Cuồng Hổ nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, không rõ hắn vì sao lại ra quyết định như vậy. Dù sao thế lực của Kim Lâu cũng có hạn, muốn tiếp nhận toàn bộ thế lực của đế đô sẽ gặp khó khăn nhất định. Đến lúc đó chỉ sợ phô trương thanh thế quá lớn, tất cả đều trở thành bọt biển, trong nháy mắt nứt vỡ ra.
- Thiếu gia! Như vậy có phải quá mức vội vàng không?
Cuồng Hổ cẩn thận nhắc nhở Nghệ Phong.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Hiện tại đế đô chia làm bốn cổ thế lực lớn, các thế gia lâu đời luôn luôn trung lập. Mà hai hoàng tử lại cố kỵ chúng ta, không dám ra tay đối với chúng ta. Lúc này chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta ra tay. Cho dù chiếm đi thế lực ngầm mà hai vị hoàng tử nắm trong tay, bọn họ cũng không nhất định sẽ ra tay. Dù sao người sáng suốt đều đã nhìn ra lúc này Kim Lâu đã mơ hồ chính là vương giả thế giới ngầm, nhét toàn bộ thế lực ngầm của đế đô vào trong túi cũng chỉ là vấn đề thời gian!
Nghệ Phong nói. Nguồn truyện:
Cuồng Hổ có chút lo lắng:
- Chỉ sợ đến lúc đó hai vị hoàng tử lo sợ thế lực Kim Lâu lớn mạnh quá nhanh, sẽ hợp tác để áp chế chúng ta!
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Điều đó không có khả năng!
Hoàng đế Trạm Lam giả bộ sắp chết, cho nên hai đại hoàng tử không có khả năng sẽ cùng kết hợp lại với nhau. Cũng bởi vì bọn hắn cố kỵ Nghệ Phong sẽ gia nhập vào một bên khác, cho nên không muốn đối nghịch cùng Nghệ Phong. Huống chi cho dù bọn họ liên thủ, Nghệ Phong cũng không để ở trong lòng, cùng lắm đến lúc đó mượn thế lực của tam hoàng tử. Nghệ Phong cũng không tin, tam hoàng tử là người thông minh như vậy, trong trận chiến phân chia giữa các thế lực vừa rồi, hắn lại không lấy được chỗ tốt.
- Vâng! Ta sẽ nói chuyện này với Tử Âm tiểu thư!
Cuồng Hổ gật đầu, tuy rằng còn có chút lo lắng, thế nhưng hắn thấy Nghệ Phong vững tin như vậy, cho nên hắn không tiếp tục nói thêm điều gì.
- Được rồi! Thiên Nghịch đến phủ đệ rồi sao? Nếu như hiện tại lực lượng Kim Lâu không đủ, có thể mượn hắn. Có lực lượng của hắn gia nhập, cho dù mở rộng quá mức cũng có thể ổn định thế cục! Trước tiên thu phục hết thế lực ngầm ở đế đô. Tương lai sẽ chậm rãi xử lý mối họa ngầm.
Nghệ Phong hỏi Cuồng Hổ.
Cuồng Hổ lắc đầu nói:
- Thiên Nghịch thiếu gia chỉ để người của hắn ở lại phủ đệ làm thị vệ, thế nhưng hắn lại không xuất hiện. Lần trước đưa lại tin tức nói là đang bế quan!
- Bế quan?
Nghệ Phong nhíu nhíu mày, Thiên Nghịch vốn là Tướng Cấp, lẽ nào bế quan đột phá Vương Cấp hay sao? Bất quá nhớ tới sự kinh khủng của ma đầu sư phụ kia, Nghệ Phong cảm thấy cho dù Thiên Nghịch không tấn cấp Vương Cấp thành công, thực lực cũng sẽ tăng lên trên diện rộng.
- Nếu đã như vậy, ngươi cứ dùng hết toàn bộ lực lượng do Thiên Nghịch lưu lại tại phủ đệ cũng không sao!
Nghệ Phong phát ra mệnh lệnh, có lực lượng của Sát Lâu chống đỡ, thêm cả Kim Lâu, thế lực ngầm vốn đã chia năm sẻ bảy, bây giờ có thể dùng một lướt để bắt hết. Về phần có bại lộ thế lực của Sát Lâu hay không, đã không phải vấn đề Nghệ Phong cần đi lo lắng.
- Vâng!
Nghe được lời nói của Nghệ Phong, trong lòng hắn có chút vui mừng. Thế lực trong phủ đệ thuộc về Thiên Nghịch hắn đã được kiến thức qua, đó là tinh anh trong tinh anh, hắn đã sớm muốn mượn dùng, thế nhưng lại không có quyền hạn. Lúc này Nghệ Phong đã mở miệng rồi, thì việc bình định thế lực ngầm trong đế đô đã không hề lo lắng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 566: Mở rộng thế lực
Chương 566: Mở rộng thế lực