Lưu Tam phảng phất làm ra một người mở đầu phong trào, một số nam nhân vốn dĩ còn suy nghĩ xem có nên lên đài hay không, lúc này bọn bọn lại gấp gáp chạy lên đài.
Đặc biệt khi người nam tử thứ hai bị Nghệ Phong đánh xuống dưới đài, quay đầu sang biểu lộ cùng một nữ nhân, được nàng đồng ý. Đám sói già kia càng gào thét thi nhau nhảy lên lôi đài, để trong lòng Nghệ Phong hối hận vạn phần. Nếu hắn sớm biết như vậy, vừa rồi hắn đã dùng thủ đoạn máu tanh để xử lý Lưu Tam rồi.
Nghệ Phong không còn cách nào khác, cho nên hắn không nhường nhịn nữa. Đến lúc sau càng đánh càng sắc bén. Rất nhiều học viên đều bị một chiêu oanh xuống đài. Thế nhưng những học viên này giống như ăn phải xuân dược, cả đám không sợ chết nhao nhao phi lên đài, điều này làm cho cuối cùng Nghệ Phong không giữ lại. Hầu như mỗi một người đều bị hắn đánh cho thương nặng hộc máu mồm bay ngược xuống dưới.
Có lẽ sự tàn nhẫn của Nghệ Phong làm nên tác dụng, những người phía sau xông lên khiêu chiến càng ngày càng ít. Điều này làm cho Nghệ Phong thở dài một hơi thật lớn. Nếu như bọn chúng cứ tiếp tục xông lên như vậy, đánh xong một trăm trận này, hắn có thể điên mất.
Nghệ Phong tương đương hối hận, trận đầu đã sai lầm như vậy, khiến cho bây giờ hắn không kịp thở một hơi đánh suốt gần hai mươi trận. Nếu như trận đầu hắn dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, bây giờ còn người nào dám đi lên?
Nghệ Phong oanh một chưởng đẩy lùi một người, nhàn nhạt liếc mắt quét về phía dưới đài. Rất nhiều người tiếp xúc đến ánh mắt của Nghệ Phong, nhanh chóng chuyển dời sang một bên, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt bình tĩnh của Nghệ Phong.
Nhớ tới tính cách ác liệt tàn nhẫn vừa rồi của Nghệ Phong, lúc này bọn họ mới nhớ tới Nghệ Phong còn một thân phận tàn sát hơn mười thành viên Hoa Hạ bang. Bọn họ nghĩ vậy không khỏi cảm thấy lạnh run. Bản chất của Nghệ Phong chính là tàn nhẫn, bất quá bị bề ngoại tốt đẹp của hắn che giấu mất. Nghĩ vậy, không có người nào dám đơn giản đi lên lôi đài.
Bọn họn không chút nào nghi ngờ, nếu như Nghệ Phong không thu được tay chân, chẳng may giết chết bọn họ cũng có thể! Mỹ nữ xác thực rất tốt, thế nhưng phải có mệnh mà hưởng thụ.
Tu Mộ nhìn không người nào dám đối diện cùng Nghệ Phong, hắn biết tính tàn nhẫn của Nghệ Phong đã làm cho những người này chấn động rồi. Nhớ tới một màn trước đây hắn từng trải qua, Tu Mộ đều không nhịn được cảm thấy trái tim băng gió, huống chi là những học viên này.
Bất quá, Tu Mộ càng thêm khiếp sợ thực lực của Nghệ Phong, vừa rồi tuy rằng không có Tướng cấp lên đài, thế nhưng cũng không thiếu Sư Cấp cao giai. Bất quá mỗi người đều bị Nghệ Phong dùng một chiêu đánh rơi xuống dưới đài! Thực lực như vậy, đã không phải Tướng Cấp sơ giai có thể làm được.
Lẽ nào Nghệ Phong đạt được Tướng Cấp trung giai? Hoặc là cao giai?
Trong lòng Tu Mộ có chút hoảng sợ, một năm trước Nghệ Phong vừa mới đi vào Tướng cấp, nếu như hiện tại đã đạt được trung giai hoặc là cao giai mà nói, điều này cũng quá kinh khủng đi?
Trong lòng Tu Mộ cười khổ, rốt cuộc rõ ràng vì sao viện trưởng lại coi trọng Nghệ Phong như vậy rồi, thậm chí không tiếc để Nghệ Phong thiết lập một lôi đài thi đấu. Xác thực, có một quái vật như vậy, có thể cực đại đề thăng danh tiếng của học viện Trạm Lam.
Hạ Chỉ Mộng nhìn không ai dám đi lên đài, nàng cũng thở dài một hơi. Có phân nửa là vì Nghệ Phong, cũng có phân nửa là vì những người khiêu chiến Nghệ Phong. Thực lực của Nghệ Phong nàng đã chứng kiến qua, không có thực lực của học viên Top 10, đi lên đài căn bản tự tìm đâu khổ.
Lưu Tam còn tốt, chỉ là nhổ ra một ngụm máu. Thế nhưng phía sau càng đánh, người khiêu chiến hắn thụ thương càng nặng, dựa theo tỉ lệ này gia tăng xuống phía dưới, đạt đến ba bốn mươi trận, rất có thể Nghệ Phong bắt đầu giết người. Hạ Chỉ Mộng cũng không dám đảm bảo, khiêu khích lửa giận của Nghệ Phong, trong đầu tiểu tử này phát điên lên không biết có làm ra chuyện như vậy hay không.
Hạ Chỉ Mộng nghĩ đến ngay cả Tuyết Ma Hổ Nghệ Phong đều dám trêu, điên đầu lên giết chết vài học viên cũng không có gì là lạ.
Hạ Chỉ Mộng nghĩ vậy, không khỏi cười khổ. Lần đầu tiên nàng nghĩ tới trên lôi đài luận võ giết người lại là một điều hiển nhiên.
- Còn có người muốn khiêu chiến sao?
Âm thanh của Nghệ Phong rất nhẹ, thế nhưng âm thanh lại có thể truyền đến trong lỗ tai của bất luận một người nào.
Nghệ Phong đứng thẳng trên lôi đài, tuy rằng thoại nhìn phiêu dạt vân đạm phong khinh. Thế nhưng cổ khí thế cuồng tà ngạo nghễ kia lại dường như có thể tiến vào trong lòng mỗi người, làm cho người ta một lên một cảm giác không thể so sánh cùng Nghệ Phong.
Nghệ Phong cứ lẳng lặng đứng ở trên lôi đài như vậy, tùy ý để gió trên đài cao thổi tung bay sợi tóc và quần áo hắn, có vui vẻ hăng hái!
Con mắt của một ít thiếu nữ si mê nhìn vào Nghệ Phong, nữ nhân đều thích nam nhân cường thế. Cổ ngạo khí không người có thể sánh ngang này, để trong mắt các nàng cảm thấy nóng rực, lúc này đáy lòng các nàng, thậm chí cho rằng Nghệ Phong có thể vượt qua cả Băng Hồn.
Khí phách! Tiêu sái! Anh tuấn!
Những khí chất này cái nào không phải cực kỳ phù hợp hình tượng bạch mã vương tử trong lòng các nàng? Có một ít thiếu nữ thậm chí lập nên kế hoạch làm sao mới có thể gặp gỡ cùng Nghệ Phong!
Tu Mộ nhìn thấy hầu như không ai dám nhìn thẳng vào con mắt của Nghệ Phong, hắn biết một trăm trận dù sao cũng không đánh hết. Trừ bỏ học viên phong vân, không ai có thể là đối thủ của Nghệ Phong? Bất quá, học viên phong vân làm sao có thể nhàm chán tới tham gia thi đấu lôi đài?
Tu Mộ bất đắc dĩ, chỉ có thể đi về phía trước một bước, chuẩn bị tuyên bố Nghệ Phong thắng cuộc. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thế nhưng ngay khi hắn chuẩn bị mở miệng, một thanh âm từ bên ngoài truyền đến, để mỗi người đều nghe thấy rõ ràng:
- Nếu không ai khiêu chiến Phong thiếu. Vậy để ta thử xem làm sao?
Vừa dứt lời, một thân ảnh hào hiệp bay xuống trên lôi đài. Tư thái ưu mỹ, hiên nhiên sự khống chế của hắn đối với lực lượng đã đạt được trình độ rất cao.
- Học viên phong vân Lăng Thiên Vũ?
Mọi người kinh hô lên một tiếng, ánh mắt cả đám nóng bỏng nhìn vào trên lôi đài. Không nghĩ ra lôi đài thi đấu của Nghệ Phong, cư nhiên có thể hấp dẫn đến một vị học viên phong vân. Tại chưa tiến nhập vài ngày cuối cùng, có thể liên tục nhìn thấy hai vị học viên phong vân, đó là kinh ngạc vô cùng to lớn đối với bọn họ.
Những thiếu nữ này càng cảm thấy hưng phấn hơn. Vừa rồi mới thấy Băng Hồn, hiện tại lại thấy Lăng Thiên Vũ, hơn nữa Nghệ Phong cũng sánh ngang với học viên phong vân. Các nàng nghĩ các nàng hạnh phúc sắp chết rồi, một ngày nhìn thấy ba vương tử trong lòng.
Hạ Chỉ Mộng nhìn Lăng Thiên Vũ xuất hiện, nàng hơi nhíu nhíu lông mày. Nghệ Phong và Lăng Thiên Vũ ở chung một lớp, nàng không muốn hai người đánh nhau. Mặc kệ là ai thắng, cũng không phải điều mà nàng muốn nhìn thấy.
- Lăng Thiên Vũ, ngươi gây chuyện làm gì? Đi xuống cho ta?
Hạ Chỉ Mộng không vừa lòng quát lên.
Lăng Thiên Vũ nhìn thoáng qua Hạ Chỉ Mộng, sau đó chăm chú nói:
- Đạo sư, ta vẫn khát vọng được đánh một trận cùng Phong thiếu, khó khăn lắm mới có được cơ hội này. Ta sẽ không buông tha!
Hạ Chỉ Mộng thấy bộ dáng Lăng Thiên Vũ quyết tâm như vậy, chỉ biết nàng nói gì cũng vô ích. Nàng bất đắc dĩ thở dài một hơi, trở lại chỗ ngồi, quay đầu nhìn thoáng qua Khinh Nhu sắc mặt hồng hào. Lấy sự thông minh của Hạ Chỉ Mộng, tự nhiên nhìn ra, sở dĩ Lăng Thiên Vũ và Nghệ Phong so đấu cũng bởi vì Khinh Nhu.
Hiện tại Hạ Chỉ Mộng hi vọng chính là Nghệ Phong có thể thắng, như vậy danh ngạch của Chanh ban mới không ít đi. Lăng Thiên Vũ đã tiến vào top 10 lần trước, cho dù trận này hắn thất bại, hắn vẫn có tư cách đi vào trận chung kết. Thế nhưng Nghệ Phong lại không giống, thất bại coi như triệt để đấu loại!
Trong lòng Tu Mộ cũng vạn phần vui vẻ, có học viên phong vân đến giữ thể diện không thể nghi ngờ là tốt nhất.
Tu Mộ sợ Nghệ Phong không đồng ý, cho nên hắn quay sang nhắc nhở Nghệ Phong:
- Thi đấu lôi đài, bất luận một học viên nào đi lên khiêu chiến ngươi cũng không thể cự tuyệt!
Nghệ Phong không sao cả nhún nhún vai, quay đầu nhìn thoáng qua sắc mặt e thẹn của Khinh Nhu. Sau đó quay sang gật đầu ném cho Hạ Chỉ Mộng một ánh mắt an ủi.
Hạ Chỉ Mộng thấy ánh mắt của Nghệ Phong, không khỏi sửng sốt, lập tức cười khổ:
- Nghệ Phong thật sự có lòng tin đối với chính mình như vậy, chẳng lẽ không biết mỗi học viên phong vân đều không phải hàng đơn giản sao? Đặc biệt học viên phong vân Top 5?
Những học viên đứng dưới đài xem cuộc chiến càng cảm thấy hưng phấn không thôi, học viên phong vân đấu với nhân tài mới xuất hiện Nghệ Phong. Một trận chiến này rất thú vị, đáy lòng mọi người âm thầm suy đoán. Rốt cuộc là ai có thể thắng?
Hai người này, so sánh trên danh tiếng cũng không cách nhau nhiều ít!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 581: Lăng Thiên Vũ khiêu chiến
Chương 581: Lăng Thiên Vũ khiêu chiến