Tư Đạt che mặt đi đến chỗ đại hoàng tử. Đại hoàng tử quả nhiên cho Tư Đạt vài phần mặt mũi, thấy Tư Đạt như vậy, hắn cũng hỏi vài câu. Chu Bằng không nghe được Tư Đạt đang nói cái gì, chỉ là hắn thấy đại hoàng tử rất quan tâm Tư Đạt, càng làm cho đáy lòng hắn thấp thỏm bất an, quay đầu nhìn Nghệ Phong, đã thấy Nghệ Phong lười nhác dựa vào tường như trước, ánh mắt chăm chú nhìn bốn nữ nhân kia.
Thời điểm Chu Bằng chuẩn bị lôi kéo Nghệ Phong đi tới nhận tội, một màn để hắn không dám tin tưởng đã xảy ra, khi Tư Đạt dùng tay chỉ về hướng này. Lúc Đại hoàng tử nhìn theo, nguyên bản sắc mặt hiền lành liền mạnh mẽ âm trầm lên, cư nhiên đưa tay đánh vào mặt Tư Đạt một cái.
Thời điểm đầu của Chu Bằng còn không có phản ứng tới được, đại hoàng tử Long Minh mang theo Tư Đạt đi tới nơi này. Chu Bằng và Trương Diễm ngây người, tựa hồ đều cảm giác đầu có chút thiếu dùng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào đại hoàng tử điện hạ thực sự rất nể mặt Nghệ Phong?
- Ha ha, vì sao Phong thiếu có hứng thú tính toàn với tiểu nhân vật như vậy? Tư Đạt, mau chóng nhận lỗi với Phong thiếu đi !
Đại hoàng tử đi tới trước mặt Nghệ Phong, quay đầu nhìn thoáng qua Trương Diễm, hướng Tư Đạt quát.
Tư Đạt không rõ phát sinh biến cố gì, vì sao đại hoàng tử bỗng nhiên đánh hắn một bạt tai, hơn nữa còn buộc hắn đến xin lỗi. Thế nhưng ở dưới nhãn thần sắc bén của đại hoàng tử, hắn chỉ có thể khom người nói:
- Xin lỗi!
Nghệ Phong khoát tay áo, cũng không muốn tính toán với những thiếu gia ăn chơi trác táng này.
Đại hoàng tử thấy vậy thở dài một hơi, hắn đồng dạng không muốn Tư Đạt gặp chuyện không may, dù sao gia tộc hắn cũng là người trận doanh của hắn, hơn nữa cũng coi như một cỗ trợ lực không tồi.
- Còn không mau cảm tạ Phong thiếu, sau đó cút đi?
Đại hoàng tử trừng mắt nhìn Tư Đạt quát lớn.
- Cảm tạ Phong thiếu đại nhân đại lượng!
Tư Đạt cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, hướng Nghệ Phong nói xin lỗi. Trong mắt hiện lên một tia hận ý.
Nghệ Phong tự nhiên đã nhận ra, chỉ là đối với người như vậy hắn cũng không để ở trong lòng, nhìn cũng không nhìn, ánh mắt chuyển tới vị trí hoàng hậu, đã thấy mấy người Tử Âm, Điệp Vận Du tụ cùng một chỗ, tuy rằng tam nữ nhất chói mắt, thế nhưng không ai dám đi trêu chọc, chỉ là ánh mắt có chút không tự giác nhìn về phía kia, sau đó nuốt một ngụm nước bọt. Ngược lại là tứ nữ Liễu Mộng Nhiên này, luôn luôn được nhiều người mời khiêu vũ.
Đại hoàng tử thấy tâm tình tựa hồ của Nghệ Phong không cao, dáng dấp cũng không muốn phản ứng tới ngoại nhân, hắn ha ha cười nói, tìm trọng tâm câu chuyện nói:
- Phong thiếu tham gia vũ hội vì sao một người nữ bằng hữu cũng không có? Có muốn ta tìm một người cho Phong thiếu hay không?
Trương Diễm và Chu Bằng sớm đã dại ra tại chỗ, chăm chú nhìn vẻ mặt hiền lành của đại hoàng tử đang lấy lòng Nghệ Phong, bọn họ tựa hồ có chút phản ứng, đại hoàng tử điện hạ thực sự rất nể mặt Nghệ Phong? Hơn nữa Nghệ Phong cũng không quá để ý tới chuyện này?
Trương Diễm và Chu Bằng liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được nghi hoặc trong đó, nếu như Nghệ Phong thực sự là một nhân vật, vì sao lại cùng bọn họ ngồi bàn cuối?
Thời điểm Trương Diễm đang âm thầm suy đoán thân phận của Nghệ Phong, đại hoàng tử vẫy tay, hai nữ hài thanh xuân cách đó không xa nhanh chóng chạy tới đây.
Thế nhưng hai nữ hài thanh xuân để cho Trương Diễm cũng chú ý kia, cùng với Tư Đạt vừa mới bị đánh hai bạt tai có nhiều điểm tương tự, nghĩ đến chắc là huynh muội cùng gia tộc. Điều này làm cho hai người Trương Diễm càng kỳ quái, thầm nghĩ tiểu huynh đệ vừa mới nhận thức mà ngay cả tên cũng không biết kia sẽ không thực sự là một đại nhân vật chứ?
Hai nữ tử thanh xuân chập chờn đi tới. Thân thể đi tới trước mặt đại hoàng tử, cung kính thi lễ, hướng đại hoàng tử nhẹ giọng hô:
- Điện hạ!
Thanh âm như lưu ly va vào nhau, dung mạo, vóc người cũng không thua Trương Diễm chút nào, điều này làm cho Chu Bằng nhìn muốn trợn mắt.
- Phong thiếu gia thấy các nàng thế nào? Nếu như thoả mãn thì để các nàng làm bạn với Phong thiếu gia vui chơi, nếu như Phong thiếu gia còn không hài lòng, ta lại tìm người khác!
Đại hoàng tử cười cười hướng Nghệ Phong nói, lúc này Nghệ Phong đáng giá để hắn lấy lòng, hắn không hy vọng xa vời Nghệ Phong có thể giúp hắn, thế nhưng chỉ khẩn cầu Nghệ Phong ở thời điểm mấu chốt không đâm hắn một dao là được, thế nên khi thấy Tư Đạt chỉ vào Nghệ Phong, hắn không chút nghĩ ngợi tát một bạt tai, này cũng là để Nghệ Phong nhìn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Đại hoàng tử thấy Nghệ Phong không nói gì, ra hiệu với hai nữ tử. Hai nàng nhanh chóng đi lên phía trước, một tả một hữu ôm hai tay Nghệ Phong, đôi ngực không ngừng cạ vào cánh tay hắn, cảm giác mềm mại làm cho Nghệ Phong cũng có chút hưởng thụ.
Chu Bằng trừng mắt to nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ đố kị, hắn là ai? Cư nhiên có hai nữ tử xinh đẹp như vậy nhào vào trong lòng hắn?
- Hoàng tử điện hạ, hai nữ tử này sẽ không là tiểu thiếp của ngươi chứ?
Nghệ Phong nhìn Long Minh nghiền ngẫm cười nói, Nghệ Phong không cngăn cản hai nữ nhân chăm chú ép ngực vào người hắn, thầm nghĩ phương diện nào đó của hai nàng này thực sự rất không tồi.
- Ha ha, Phong thiếu gia thật tinh mắt. Ta đang chuẩn bị nạp các nàng làm thiếp, chỉ là nếu như Phong thiếu gia thích mà nói, tặng cho ngươi cũng không ngại!
Đại hoàng tử rất hào sảng nói.
Nghệ Phong bĩu môi, hướng đại hoàng tử nói:
- Theo lý thuyết bản thiếu hẳn là muốn tiếp thu, chỉ bất quá bọn họ so với nữ nhân ta mang đến còn kém quá xa, ta cũng thuyết phục chính mình tiếp thu, thế nhưng ta sợ nàng ghen!
Đại hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, đối với việc Nghệ Phong cự tuyệt cũng không chút phật lòng, nếu như Nghệ Phong có thể đơn giản tiếp thu nữ nhân hắn đưa tới, vậy Nghệ Phong sẽ không đáng lo lắng, hắn làm như vậy chỉ là cho Nghệ Phong ấn tượng tốt mà thôi.
- Ha ha, nghĩ không ra Phong thiếu cũng sợ một nữ tử ghen, thật ra cùng phong cách của Phong thiếu không giống a, ta cũng muốn nhìn, nữ nhân nào đáng giá để Phong thiếu như vậy?
Đại hoàng tử ha ha cười to, ánh mắt hắn không tự chủ được chuyển hướng về phía Tử Âm. Đồn đãi Nghệ Phong và Tử Âm có quan hệ mờ ám, nhưng mà bọn hắn có phải là có quan hệ thật hay không, tất cả mọi người không dám xác định.
Thế nhưng đại hoàng tử dám cam đoan chính là, Nghệ Phong mang đến nữ bằng hữu tuyệt đối sẽ không là Tử Âm. Trường hợp như vậy, Tử Âm làm sao thích hợp làm nữ bằng hữu Nghệ Phong? Nếu không phải Tử Âm, đại hoàng tử không nghĩ ra nữa nhân nào đáng giá đi theo Nghệ Phong tới dự quốc yến.
Nghệ Phong cười cười, cũng không giải thích, ngược lại bỗng nhiên nói:
- Hoàng tử điện hạ, Khinh Nhu công chúa là nữ nhi do hoàng hậu thân sinh?
Lời vừa nói ra khiến đại hoàng tử và mấy người Chu Bằng đều cổ quái nhìn Nghệ Phong, thầm nghĩ chẳng lẽ là Nghệ Phong đánh chủ ý tới Khinh Nhu công chúa sao?
- Phong thiếu sẽ không phải là thích hoàng muội của ta chứ! Ha ha, ta khuyên Phong thiếu không nên làm chuyện mất công vô bổ như vậy, nàng là hòn ngọc quý trên tay mẫu hậu và phụ hoàng.
Đại hoàng tử ha ha.
Đại hoàng tử tự nhiên không hy vọng Nghệ Phong và Khinh Nhu cùng một chỗ, tam hoàng tử và Khinh Nhu là thân huynh muội, nếu như Nghệ Phong cưới Khinh Nhu, kia nhất định đứng ở bên tam hoàng tử, tuy tam hoàng tử không có tính uy hiếp, thế nhưng thêm Nghệ Phong thì khó nói.
- Ta chỉ hỏi một chút, hoàng tử điện hạ không cần lo lắng?
Nghệ Phong cười nói.
Đại hoàng tử còn có chút lo lắng, hắn hướng Nghệ Phong nói:
- Bạch Hàn Tuyết và Liễu Mộng Nhiên đều là lựa chọn không tồi, Phong thiếu có muốn thử xem hay không? Có thể Phong thiếu sẽ mời được một trong các nàng làm nữ bằng hữu cũng nói không chừng.
Tuy rằng Đại hoàng tử nói như vậy, thế nhưng đáy lòng lại thập phần rõ ràng, hai nàng này ngay cả thân phận hoàng tử như hắn cũng không mời được, lẽ nào Nghệ Phong mời được sao? Có tám phần mười sẽ bị cự tuyệt. Hắn không đả kích được Nghệ Phong, thế nhưng có thể để hai nàng này đả kích Nghệ Phong một chút cũng tốt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 630: Mời Liễu Mộng Nhiên
Chương 630: Mời Liễu Mộng Nhiên