TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 670: Phải phá vây

 
- Thật không nghĩ tới, An Dịch sẽ đầu nhập vào đại hoàng tử và nhị hoàng tử!
Tam hoàng tử bất đắc dĩ nói.
Nghệ Phong cũng cười khổ nói:
- Kỳ thực ta không nghĩ hắn đầu phục ai, dù sao hắn chỉ là một Vương gia uất ức, mặc dù có chút lực ảnh hưởng. Thế nhưng cũng không cần phải quá quan tâm, có đương nhiên là dệt hoa trên gấm, không có cũng không ảnh hưởng toàn cục! Chỉ là thật không ngờ, hắn sẽ đâm chúng ta một dao!
Nghệ Phong nghĩ vậy, hắn phát hiện lần này quá không cẩn thận. Nghệ Phong vẫn cho rằng lấy thân phận đế quân của hắn, đã không ai dám trêu chọc hắn nữa! Thế nhưng, dụ hoặc của quyền lợi, chung quy để đại hoàng tử và nhị hoàng tử bí quá hoá liều!
- Ta chung quy là một đế vương có tiếng mà không có miếng, bằng không có cho đại hoàng tử và nhị hoàng tử mười lá gan cũng không dám làm như thế!
Tam hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, cũng không nói gì, nhìn đoàn người vây quanh tầng tầng bên ngoài, hừ một tiếng nói:
- Hai vị đại ca của ta cũng thật bỏ tiền vốn, đây đều là quân đội tinh anh mà bọn họ nắm giữ!
Nghệ Phong cười cười, liếc mắt nhìn bên ngoài nói:
- Ta dám cam đoan, bên trong những người này tuyệt đối có cao thủ, bọn họ muốn một lần tiêu diệt chúng ta.
- Hiện tại làm sao bây giờ?
Tam hoàng tử nhìn Nghệ Phong dò hỏi.
Nghệ Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:
- Bây giờ còn có thể có biện pháp nào, chỉ có thể đưa đầu cho bọn họ chém.
Tam hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, hắn hơi sửng sốt, lập tức cười khổ nói:
- Đưa đầu cho bọn hắn chém, có phải là quá tiện nghi bọn họ hay không?
Nghệ Phong chỉ chỉ bên ngoài nói:
- Ta dám cam đoan, nếu như trong thời gian ngắn nếu chúng ta không đi ra ngoài, bọn họ khẳng định sẽ phóng hỏa. Bị chết cháy và chém chết, ngươi nghĩ cái nào tốt hơn?
Tam hoàng tử cắn răng một cái nói:
- Coi như là bị chém chết, ta cũng muốn cho bọn hắn bỏ một cái giá lớn.
Nghệ Phong nhìn thấy vẻ tàn nhẫn trong mắt Tam hoàng tử, hắn đối với Tam hoàng tử cũng nhiều hơn một phần lý giải. Đặc biệt Tam hoàng tử bỗng nhiên bạo phát khí thế, làm cho Nghệ Phong cũng hơi bị thất thần.
- Ngươi đạt được Vương cấp?
Tam hoàng tử lắc đầu nói:
- Tướng cấp bát giai, chỉ là dựa vào một ít vũ kỹ và bí pháp, trước mắt có thể đạt được tiêu chuẩn Vương cấp, chỉ bất quá di chứng sẽ rất lớn!
Tam hoàng tử nói như thế làm cho Nghệ Phong hơi ngẩn người, thật không ngờ Tam hoàng tử lớn hơn hắn không được bao nhiêu đã có thực lực cường đại như vậy. Nghệ Phong đối với Tam hoàng tử càng xem trọng một phần, Tam hoàng tử xác thực là một tuấn tài.
Nghệ Phong nhớ tới hắn đã trọng tố kinh mạch ba lần, đáy lòng cũng hơi có chút cân đối. Nếu không trọng tố kinh mạch ba lần, hắn tự tin đã tiến nhập Vương cấp!
- Liều mạng đánh ra đi! Hai Vương cấp, cho dù bọn họ muốn lưu lại mệnh chúng ta, cũng phải trả giá nặng!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, cùng Tam hoàng tử liếc mắt nhìn nhau, hai người gật đầu đẩy cửa ra.
Nghệ Phong và Tam hoàng tử vừa ra khỏi cửa, tinh thần đám binh sĩ nhất thời căng thẳng, trường thương chỉ vào hai người Nghệ Phong. Hàng người đứng đầu tiên, mũi đã kéo căng trên dây cung. Chỉ cần Nghệ Phong đi về phía trước một bước, thì tất cả sẽ cùng buông tay.
Nghệ Phong nhìn An Dịch quả nhiên đứng ở trước nhất, lúc này An Dịch rất hăng hái, trên mặt có vẻ đắc ý nhàn nhạt.
- Nghệ Phong, đoạt thứ người khác thích sẽ phải trả giá nặng! Nói đi, thứ đó ở nơi nào?
An Dịch nhìn Nghệ Phong tràn đầy đắc ý nói.
Nghệ Phong liếc mắt nhìn An Dịch nói:
- An Dịch Vương gia thật là hảo thủ đoạn, ha ha, ngày hôm nay xem ra là ta quá tự phụ, cho rằng không ai dám tính toán ta. Nghĩ không ra lá gan của An Dịch Vương gia vượt qua ta dự đoán rất nhiều!
- Hừ! Chỉ là một Tà Đế có tiếng mà không có miếng mà thôi, lẽ nào ta còn có thể sợ ngươi sao?
An Dịch hừ một tiếng nói.
- Ha ha, phải không? Ngươi thực sự không sợ sao? Có lẽ hai vị chủ tử phía sau ngươi cũng không dám nói lời này!
Nghệ Phong cười ngạo nghễ, ngạo khí của Tà Đế lúc này thoáng hiện.
An Dịch thấy dáng dấp Nghệ Phong lúc này vẫn cao ngạo như vậy, lửa giận của hắn bùng phát.
- Không ai có thể làm chủ tử của ta, lẽ nào ngươi cho rằng một Thân vương còn có thể bị người khác điều khiển sao?
An Dịch hừ một tiếng nói.
- Nếu như Thân vương khác ta tự nhiên không tin, nhưng mà là ngươi, vậy thì khó nói rồi! Nhiều người như vậy, ngươi còn mời không ra!
Nghệ Phong nhìn lướt qua những binh sĩ tinh nhuệ này, nhàn nhạt nói.
- Ta...
An Dịch còn muốn nói cái gì, lại bị Tam hoàng tử ngắt lời nói:
- Hoàng thúc không cần giải thích. Rốt cuộc người nào đứng ở phía sau ngươi ta rất rõ ràng. Chỉ bất quá bọn họ không dám đứng ra mà thôi, dù sao phụ hoàng còn sống, bọn họ còn không có gan đến mức huyết nhục tương tàn. Chỉ có thể phái ngươi tới làm lính hầu, chỉ không biết chính là, ngày hôm nay cho dù hoàng thúc thực chém giết ta, ngươi cho là ngươi có thể tránh thoát khỏi lửa giận của phụ hoàng sao? Ngươi bất quá chỉ là sơn dương thế tội cho bọn hắn mà thôi!
Ánh mắt An Dịch ngưng trọng, một lúc lâu hắn mới hít sâu một hơi nói:
- Ngươi không cần ly gián, ngươi yên tâm, ta tự có an bài!
Tam hoàng tử nghe An Dịch nói, hắn hừ một tiếng nói:
- Hi vọng ngươi thực sự có thể sống sót ở trong lửa giận của phụ hoàng, bằng không, hai vị ca ca của ta sẽ rất vui vẻ!
An Dịch nghe tam hoàng tử nói, trong mắt hắn hiện lên một tia không hiểu, Tam hoàng tử thấy thế, trong lòng có chút mừng thầm, hắn tiếp tục nói:
- Sao hoàng thúc không cùng ta tiếp tục ngồi xuống nói chuyện hợp tác, về phần ngươi đối với điều kiện kia bất mãn, chúng ta tiếp tục thương lượng là được!
Nhãn thần An Dịch biến ảo bất định, cùng lúc đó, một tiếng hừ lạnh mạnh mẽ vang lên bên tai An Dịch. An Dịch nghe tiếng hừ lạnh, vẻ do dự mới vừa rồi biến mất không còn một mảnh.
- Tam hoàng tử, muốn cùng ta đàm phán rất đơn giản, chỉ cần ngươi chém giết Nghệ Phong. Ta tự nhiên nói chuyện cùng ngươi!
Trong mắt Tam hoàng tử hiện lên một tia tàn nhẫn mịt mờ, ánh mắt hắn tìm tòi nơi phát ra tiếng hừ kia. Thế nhưng tìm một lúc lâu vẫn không có tìm được, hắn không khỏi có chút nhụt chí.
Tam hoàng tử không để ý đến An Dịch, hắn biết đã không thể thương lượng:
- Vừa mới phát ra âm thanh kia là một cường giả, ít nhất là Vương Cấp!
Nghệ Phong cũng hít sâu một hơi gật đầu, An Dịch tính một Vương cấp, hơn nữa còn có Vương cấp kia, đã có hai cái Vương cấp rồi, hơn nữa còn có những binh sĩ này, Nghệ Phong phát hiện tình cảnh bọn họ rất nguy hiểm.
- May mắn chính là hai vị đại ca của ta không dám ra tay, bằng không phái khách khanh trưởng lão của phủ đệ hắn, chúng ta thực sự là có chạy đằng trời!
Tam hoàng tử nói. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tam hoàng tử có chút may mắn, những khách khanh trưởng lão này đại biểu cho thân phận hai vị hoàng tử, mặc dù hai vị hoàng tử rất muốn chém giết Tam hoàng tử, thế nhưng không dám trực tiếp xuất thủ. Này cũng là nguyên nhân vì sao An Dịch dẫn đội. Tuy rằng tất cả mọi người có thể suy đoán đến hai vị hoàng tử, thế nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Không có chứng cứ, cho dù hoàng đế Trạm Lam vô cùng tức giận, cũng không cách nào giận chó đánh mèo.
- Lẽ nào hiện tại phải bay qua mới thoát?
Nghệ Phong trắng mắt nhìn, hướng Tam hoàng tử nói. Đám binh sĩ trước mặt gây cho bọn hắn áp lực rất lớn, huống chi còn có hai cường giả kia nữa.
- Phong thiếu có thể chiến tứ đại Vương cấp, chúng ta còn có cơ hội đột phá vòng vây!
Ánh mắt Tam hoàng tử nhìn thẳng Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng nói:
- Ngươi có thể nghĩ đến ta có thể chiến tứ đại vương cấp, hai vị hoàng tử sẽ không biết sao? Ta đoán bọn họ nhất định có mười thành nắm chắt lưu chúng ta lại đây, cường giả Vương cấp của bọn họ, có thể không chỉ là hai!
Tam hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, hắn hơi sửng sốt, ánh mắt cũng chuyển hướng An Dịch, trong lòng mọc lên hàn ý.

Đọc truyện chữ Full