TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 764: Một phân làm hai

 
Nghệ Phong ở Thúy Lâm Các bảy ngày, không đánh đàn thì là chế thuốc. Đối với tu luyện Lăng Thần Quyết, Nghệ Phong đã không cần tu luyện. Tốc độ tu luyện của Lăng Thần Quyết không còn giống như trước đây, cho dù Nghệ Phong không cố ý tu luyện, nhưng thực lực cũng đề cao cực nhanh. Nghệ Phong mơ hồ chạm đến bình cảnh nhất giai, sợ là không bao lâu nữa có thể đột phá đến nhị giai.
Về phần bình cảnh của Nhiếp hồn sư, Nghệ Phong lại có chút bất đắc dĩ, mặc dù hắn đã nằm ở đỉnh phong nhiếp hồn sư ngũ tinh, thế nhưng vẫn không thể đột phá. Nghệ Phong hỏi Quái lão đầu, thế nhưng lão đầu căn bản không nói cho Nghệ Phong, vẫn chỉ dạy nền tảng nhiếp hồn thuật cho Nghệ Phong như trước.
Nghệ Phong chỉ có thể tự mình đột phá, thế nhưng lần nào cũng thất bại, điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy mất lòng tin.
Nghệ Phong ở Thúy Lâm Các buồn chán liền phát động Phượng cầu hoàng, mấy thị nữ nghe nói liền đỏ mặt đỏ tía tai, cũng không dám hầu hạ Nghệ Phong lâu, tất cả đều mơ hồ tránh né Nghệ Phong.
Khi Nghệ Phong tùy ý kích thích cầm huyền, một hương vị quen thuộc dũng mãnh hắn mũi. Trong lòng Nghệ Phong vui vẻ, vừa định quay đầu lại liền phát hiện bị một thân thể ôn hương nhu nhuyễn ôm chặt. Quay đầu nhìn Điệp Vận Du, cảm thụ khí tức của nàng, vừa định mở miệng nói, đột nhiên bị Điệp Vận Du chặn lại.
- Hôn ta!
Nghệ Phong ngẩn ra, chỉ sợ là đối với yêu cầu như vậy, không có nam nhân nào có thể cự tuyệt. Nghệ Phong ôm chặt Điệp Vận Du, khí tức cũng có chút mê loạn.
Hiển nhiên Điệp Vận Du bị áp lực thật lâu, phát ra tình cảm khiến Nghệ Phong có chút không chịu nổi. Nàng có vẻ cực kỳ mơ màng, nhanh chóng kéo Nghệ Phong vào trong sự điên cuồng.
So với trước kia Điệp Vận Du chưa bao giờ điên cuồng đến vậy. Nghệ Phong có thể cảm giác được phía sau lưng hắn khẳng định có vết máu. Khi Điệp Vận Du Điên cuồng lên, giống như muốn như kéo toàn thân Nghệ Phong dung nhập trong cơ thể nàng. Động tác chủ động và bá đạo, khiến Nghệ Phong cực đủ hưởng thụ, đồng thời, lại có chút đau đớn.
Điệp Vận Du điên cuồng, chung quy cũng phải trả giá. Sau khi điên cuồng, nàng gần như không còn chút khí lực, rúc vào trong lòng Nghệ Phong không muốn nhúc nhích. Sau khi điên cuồng, trên mặt vẫn còn ửng độ, mị hoặc mà lại liêu nhân!
Nghệ Phong nhìn nữ nhân đã khơi hỏa trong lòng, chung quy hắn không thể tự kìm chế. Cảm giác như vậy càng mạnh mẽ hơn trước kia. Điệp Vận Du nằm ở đó, Nghệ Phong cũng đã thiếu chút nữa bị đánh mất chính mình.
Nghệ Phong thầm nghĩ may mắn là hắn, nếu là nam nhân khác nói, sợ là thật sự sẽ chết ở trên người Điệp Vận Du.
- Mị thuật của nàng lại tinh tiến?
Nghệ Phong hiểu rất rõ. Điệp Vận Du có thể khiến hắn đã bước vào Vương cấp cũng không chịu nổi, vậy chỉ có một khả năng, mị thuật của Điệp Vận Du lại tinh tiến.
- Ừ! Hẳn là sắp đột phá!
Trên mặt Điệp Vận Du cũng lộ vẻ tươi cười. Sau khi đột phá, nàng sẽ bước vào Tôn giai. Khi đó, nàng nắm Hộ Quốc Tông trong tay, mới không ai dám dị nghị.
Nghệ Phong nhẹ nhàng hôn một chút lên đôi môi mềm mại mọng đỏ của Điệp Vận Du:
- Ta đã có chút không chịu nổi. Nàng cũng không thể chờ ta một chút sao?
- Thối!
Ráng đỏ Điệp Vận Du từ bên tai ra Điệp Vận Du lan rộng ra. Nàng nhớ tới sự điên cuồng vừa rồi cảm giác mặt nóng lợi hại. Nàng cũng thật sự không ngờ được vừa nhìn thấy Nghệ Phong, lại bạo phát lợi hại như thế. Thậm chí Điệp Vận Du nghi ngờ, có phải bởi vì mị thuật của nàng đã đột phá hay không.
- Không thể chống đỡ, vậy về sau thành thật một chút!
Điệp Vận Du không phải tiểu nữ sinh ngây ngô. Tuy rằng sắc mặt nóng lên, nhưng vẫn không cam lòng yếu thế, trắng mắt liếc Nghệ Phong một cái nói.
Nghệ Phong cười ha ha hai tiếng, thấy người trong lòng còn điên cuồng như vậy, tất cả lo lắng trong lòng hắn đều thả xuống.
- Cám ơn ngươi!
Điệp Vận Du ghé vào ngực Nghệ Phong, chậm rãi nói. Nếu không phải Nghệ Phong giết hoàng đế Trạm Lam, khiến áp lực hoàng thất biến mất, nàng sợ là dữ nhiều lành ít.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Nàng là nữ nhân của ta!
Điệp Vận Du nghe Nghệ Phong nói những lời này, trên mặt nở rộ một nụ cười của tội nhân. Dùng một chút khí lực vừa khôi phục lại, ôm chặt Nghệ Phong.
- Hiện tại nàng có thể an tâm làm nữ nhân của ta hay không?
Bỗng nhiên Nghệ Phong nhìn Điệp Vận Du nói. Không còn hoàng đế Trạm Lam, bọn họ cũng không cần e dè cái gì.
- Vẫn chưa được!
Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong cau mày, nàng tiếp tục nói.
- Ngươi biết tất cả lão già có huyết mạch hoàng thất trong của Hộ Quốc Tông trốn đi đâu sao?
Nghệ Phong thoáng nhíu mày nói:
- Nghe nói là phía Nam, và đám người Tôn lão mang đi, hợp cùng với thế lực hoàng thất. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Điệp Vận Du gật đầu một cái nói:
- Có lẽ ngươi không biết, lúc này đế quốc Trạm Lam đã phân thành hai. Đại hoàng tử mượn ngọc tỷ, dựa vào Tôn lão và một thế lực Hộ Quốc Tông khác, chiếm đóng phía Nam. Ha hả, ngay từ đầu chúng ta đã quá xem thường hắn. Tuy rằng kế hoạch của các ngươi không chê vào đâu được, nhưng lại coi thường lực ảnh hưởng của đám lão già huyết mạch hoàng thất này cùng với tác dụng của ngọc tỷ!
- Đại hoàng tử ở phía Nam có triều đình nhỏ?
Mấy ngày nay Nghệ Phong vẫn ở trong Thúy Lâm Các, thật không biết những điều này.
Điệp Vận Du gật đầu:
- Hiện tại, đế quốc Trạm Lam đã bị Đại hoàng tử và tam hoàng tử chia cắt. Một người chiếm đóng phương bắc. Một người chiếm đóng phía nam. Lúc trước dù sao Tôn giả cũng là thân tín được hoàng đế Trạm Lam tín nhiệm nhất. Có hắn, có ngọc tỷ, còn được lão gia huyết mạch hoàng thất này trợ giúp. Thành trì phía nam dưới sự cưỡng bức dụ dỗ này, đều thần phục Đại hoàng tử. Càng có chiêu bài Thảo phạt tam hoàng tử.
Nghệ Phong nhăn mày, thật sự không ngờ được chuyện sẽ phát triển trở thành như vậy.
- Nhiều ánh mắt nhìn hoàng đế Trạm Lam chết ở trong lòng bọn họ, cũng sẽ có người tin?
- Ha ha! Tranh đấu trong hoàng thất, kỳ thật chân tướng cũng không quan trọng, quan trọng chỉ là một cái cớ mà thôi. Ngươi có lực lượng tuyệt đối, vậy tất cả những điều ngươi nói đều là chân lý.
Điệp Vận Du mỉm cười nói.
Nghệ Phong gật đầu:
- Chuyện Đế quốc Trạm Lam phân thành hai, vậy để tam hoàng tử quan tâm đi thôi. Cái đó và chúng ta không có quan hệ quá lớn.
Điệp Vận Du lắc đầu nói:
- Ta vừa tiếp nhận Hộ Quốc Tông, rất nhiều chuyện cần xử lý. Huống chi lúc này nếu tam hoàng tử không có ta hỗ trợ, sợ là không ngăn cản được sự tấn công của đám người Đại hoàng tử. Nếu bọn họ tiêu diệt tam hoàng tử, người kế tiếp chính là ta. Cho nên ta phải hoàn toàn nắm Hộ Quốc Tông trong tay trước, cũng phải bảo vệ chính quyền của tam hoàng tử.
- Điều đó và chuyện chúng ta quang minh chính đại ở cùng nhau thì có quan hệ gì?
Nghệ Phong không hiểu.
Điệp Vận Du trắng mắt lườm Nghệ Phong một cái nói:
- Sao ngươi biến thành ngu ngốc như vậy. Nếu tất cả mọi người biết ta và ngươi cùng một chỗ, vậy cái chết của hoàng đế Trạm Lam đáng để suy nghĩ. Khẳng định bọn họ có thể nghĩ ra là ta và ngươi còn có tam hoàng tử liên kết thực hiện. Cho dù ta và tam hoàng tử, cũng không nhất định có thể ngăn chặn hoàng thất và Hộ Quốc Tông từng trung thành và tận tâm với hoàng đế Trạm Lam. Tất cả điều này đều phải có thời gian.
Nghệ Phong nghe Điệp Vận Du nói như vậy, hắn mới chợt hiểu ra, bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:
- Nhưng Tôn lão cũng biết. Nàng không sợ hắn công bố ra?
- Ta hiểu rất rõ về Tôn lão, có chút ngu trung. Cho dù hoàng đế Trạm Lam đã chết, hắn cũng sẽ bảo vệ thanh danh của hắn, sẽ không nói ra ngoài. Cho dù nói ra, cũng muốn có người tin mới được!
Điệp Vận Du đối với cái này vẫn khá tự tin.
Nghệ Phong nhớ tới cách làm việc của Tông lão. Ngược thật sự rất ngu trung. Trước khi Hoàng đế Trạm Lam chết truyền ngôi vị hoàng đế cho Đại hoàng tử. Hắn cũng vẫn trợ giúp Đại hoàng tử đoạt lại được tất cả những gì hắn sở hữu.
- Ha hả, thật ra tam hoàng tử cũng đủ khiến hắn đau đầu!
Nghệ Phong nghĩ ra đế quốc Trạm Lam phân thành hai, hắn không khỏi nở nụ cười, nghĩ đến hiện tại tam hoàng tử hẳn đang đau đầu khác thường.

Đọc truyện chữ Full