Hầu như chỉ trong một đêm, toàn bộ Dong Binh Chi Thành hoàn toàn sôi trào. Đội trưởng thứ ba của dong binh đoàn Mãnh Hổ xếp hạng trước năm, cùng với hơn mười cao tầng của dong binh đoàn bị người giết chết toàn bộ!
Toàn bộ Dong Binh Chi Thành nhận được tin tức này, chấn động trước thực lực của người đã ra tay. Đồng thời cũng có một đám người hả hê nhìn về phía dong binh đoàn Mãnh Hổ.
Dong binh đoàn Mãnh Hổ đã quen làm mưa làm gió ở Dong Binh Chi Thành. Rất ít có người dám chạm đến râu hổ của nó. Nhưng lúc này lại bị người tiếp cận diệt trừ một phần ba thực lực trong đoàn. Không thể nghi ngờ, điều này đối với dong binh đoàn Mãnh Hổ mà nói, chính là đả kích trí mạng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Mọi người cũng rất bội phục người đã ra tay. Người có thể bất tri bất giác giết chết đội trưởng thứ ba của đối phương, còn thêm hơn mười cao tầng, tuyệt đối là một người rất mạnh. Thậm chí có người nghi ngờ đối phương đã đạt được trình độ ngũ giai.
Suy nghĩ đến dong binh đoàn Mãnh Hổ lại chọc tới cường giả đạt tới trình độ này, người Dong Binh Chi Thành nhìn dong binh đoàn Mãnh Hổ càng thêm nghiền ngẫm.
Đương nhiên, cũng không phải ánh mắt tất cả mọi người đều không tốt. Rất nhiều người đều nhận ra đội trưởng thứ ba của dong binh đoàn Mãnh Hổ đang hết sức hưởng thụ, sau đó bị đánh lén tàn sát đến chết. Dấu vết trên người quả phụ xinh đẹp kia đã chứng thật tất cả.
Tuy nhiên từ trong miệng quả phụ, bọn họ nhận được tin tức lại hết sức kinh ngạc. Đối phương lại là một thiếu niên tuổi không lớn. Ra tay tàn nhẫn, thực lực không thể thấp hơn so với đội trưởng thứ ba!
Nghe được tin tức từ quả phụ xinh đẹp, ánh mắt của các lão đại của những dong binh đoàn, càng hả hê nhìn về phía dong binh đoàn Mãnh Hổ. Một thiếu niên đã giết chết đội trưởng thứ ba đã thành danh từ lâu. Không thể nghi ngờ điều này chẳng khác nào đánh lên mặt dong binh đoàn Mãnh Hổ một bạt tai.
Ngay khi toàn bộ Dong Binh Chi Thành đang xôn xao bàn luận về chuyện này, ở trong một khách điếm, bốn người Cát đại thúc và Dung nhi, nghe thấy những lời nghị luận kia, bọn họ đều thừ người ra tại chỗ. Thật sự không ngờ được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủn như vậy, Nghệ Phong đã làm ra chuyện lớn tới mức này.
Ban đầu, bọn họ còn tưởng rằng mình đã đánh giá đủ cao về thực lực Nghệ Phong. Nhưng lúc này bọn họ lại phát hiện mình vẫn còn xem nhẹ hắn. Hắn lặng yên không một tiếng động giết chết một Vương cấp nhị giai, cùng với hơn mười cao tầng của dong binh đoàn Mãnh Hổ. Cho dù đánh lén, cũng phải có thực lực rất mạnh.
- Cát đại thúc, có thật là do Nghệ Phong ca ca làm không?
Dung nhi không nhịn được hỏi. Nghệ Phong ca ca mà nàng biết, dường như không gì không làm được.
- Ngoài hắn ra, hẳn là không người khác!
Cát đại thúc mỉm cười, nhìn vẻ mặt Dung nhi sùng bái rực sáng, thầm nghĩ tiểu nha đầu này sẽ không bị Nghệ Phong lừa chứ? Nhớ tới lúc trước, khi Nghệ Phong rời khỏi, Tình Nhi đã lưu luyến không rời, trong lòng Cát đại thúc không khỏi cười khổ. Tiểu tử này thực sự giỏi lừa tiểu cô nương.
- Ta đã biết Nghệ Phong ca ca là giỏi nhất!
Dung nhi hưng phấn hô lớn.
- Khẳng định không bao lâu nữa, Phong ca ca có thể nhổ toàn bộ gốc rễ của họ!
Cát đại thúc nhìn vẻ mặt Dung nhi sùng bái mù quáng, mỉm cười không biết phải làm sao, quay đầu sang nhìn gương mặt lộ vẻ vui mừng Áo Hỏa Áo Thủy nói:
- Các ngươi đi loanh quanh trong thành một chút, xem thử có thể gặp được Nghệ Phong hay không? Nếu có thể, cố gắng thu hồi châu thể trong tay đội trưởng bọn họ lại.
Trước kia, Cát đại thúc không phải là đối thủ củadong binh đoàn Mãnh Hổ, đối viên châu thể kia cũng không suy nghĩ tới. Nhưng hiện tại chứng kiến Nghệ Phong mạnh như vậy, thật ra hắn lại hi vọng mượn tay Nghệ Phong, thu hồi được viên châu thể lại.
Áo Hỏa hồ nghi nhìn Cát đại thúc nói:
- Cát đại thúc, Nghệ Phong là đối thủ của đội trưởng bọn họ sao?
- Tiểu tử kia thông minh, nếu hắn dám làm như thế, chung quy cũng nắm chắc được vài phần. Chúng ta cứ chậm rãi chờ là được rồi. Châu thể có thể khiến đối phương phải giết người diệt khẩu, chắc không phải là vật tầm thường. Khẳng định đối phương đã phát hiện được điều gì!
Trong mắt Cát đại thúc lóe ra hào quang, trong lòng không khỏi nghĩ tới một loại khả năng.
Huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy nghe Cát đại thúc nói như vậy, bọn họ gật đầu thật mạnh. Nếu không phải không có cách nào khác, bất kỳ ai cũng không muốn buông tha bảo vật kia. Hiện tại đã có Nghệ Phong tạo ra chuyển biến tốt như vậy, có thể thu hồi lại là tốt nhất.
...
Mà cũng ở trong một khách điếm khác, Nghệ Phong đã thay đổi toàn bộ y phục. Đêm qua sau khi tiến đến hoa lâu, thiếu chút nữa thì bị đám nữ nhân này ăn mất. Quần áo hắn đều bị xé nát vụn.
Nghệ Phong thật sự không ngờ được, nữ nhân trong thế giới này lại thẳng thắn như vậy, tay trực tiếp sờ loạn trên người hắn, suýt nữa bản thân mình cũng không giữ được. Ngược lại, cuối cùng Nghệ Phong chỉ có thể tùy ý chọn ra hai nữ nhân, dẫn các nàng mang vào phòng, hung hăng đóng cửa lại. Lúc này hắn mới có thể yên tĩnh trong chốc lát.
Nữ tử được Nghệ Phong lựa chọn, sau khi tiến vào phòng lại không giống như trong phỏng đoán, giống như đói khát tới cực điểm, xông về phía Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong cũng phải hoảng sợ. Tuy rằng Nghệ Phong rất có hứng thú đối nói chuyện lý tưởng nhân sinh, nhưng đối với những nữ tử tầm thường như vậy lại không chút hứng thú. Tuy rằng hai nữ nhân này cũng coi như là xinh đẹp, nhưng so với đám người Tần Y Trữ Huyên mà nói, nữ nhân xinh đẹp bình thường hắn cũng thấy chướng mắt.
Bằng không bị người khác biết mình buông tha cho hoa mỹ trong nhà, mà đến tìm những dong chi tục phấn, còn không bị người khinh bỉ tới chết!
Nhớ tới nhiệm vụ của hắn trong chuyến này, chỉ có thể dùng đấu khí đánh ngất hai nữ tử. Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Nữ tử trăng hoa trong Dong Binh Chi Thành quả nhiên phóng khoáng hơn so với bên ngoài!
Ngay khi Nghệ Phong đang cảm thán về sức hấp dẫn của mình, những tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên. Điều này khiến Nghệ Phong sửng sốt, đồng thời trong đầu cũng hiện ra một bóng người.
Sau khi Nghệ Phong mở cửa, quả nhiên thấy ông chủ khách điếm đang đứng ở cửa phòng hắn.
- Ha ha, quấy rầy công tử một chút. Công tử không mời ta vào ngồi sao?
Ông chủ khách điếm nhìn Nghệ Phong ôn hòa cười nói.
- Mời!
Nghệ Phong không rõ ông chủ khách điếm có ý gì, tuy nhiên cảm kích ngày hôm qua hắn đã cung cấp tin tức, Nghệ Phong vẫn khách khí mời đối phương đi vào.
Sau khi ông chủ khách điếm ngồi xuống bàn tròn bên cạnh Nghệ Phong, hắn cười nhìn Nghệ Phong nói:
- Công tử quả thực anh hùng trẻ tuổi. Trong những người cùng thế hệ, thật sự không có người nào bằng ngươi.
- Ông chủ quá khen, không biết ông chủ tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?
Nghệ Phong mỉm cười. Hắn không hy vọng xa vời hành động của hắn tối hôm qua có thể giấu được hồ ly thoạt nhìn thật thà chất phác này.
- Đêm qua người của dong binh đoàn Mãnh Hổ đều chết dưới tay công tử. Một Vương cấp, hơn mười Tướng cấp. Chậc chậc, đủ khiến dong binh đoàn Mãnh Hổ đau lòng. Nếu lại chết thêm mấy người, ngay cả vị trí trước năm cũng không bảo đảm được.
Ông chủ khách điếm nói sang sảng.
- Ông chủ tới nơi này, sẽ không chỉ nói với ta như vậy thôi chứ?
Nghệ Phong cười nói.
- Tuy nhiên, điều này vẫn phải cảm ơn ông chủ đã cung cấp thông tin trợ giúp!
- Ha ha!
Ông chủ khách điếm cười sang sảng.
- Công tử khách khí. Điều đó cũng không có chút quan hệ gì đến ta. Chẳng qua công tử hỏi, chúng ta trả lời thôi. Không hơn!
Nghệ Phong thấy đối phương đẩy trách nhiệm không còn một mảnh, hắn thoáng mỉm cười, cũng không nói gì thêm.
- Công tử và dong binh đoàn Mãnh Hổ có cừu oán sao?
Ông chủ khách điếm thấy Nghệ Phong chỉ uống trà không nói lời nào, hắn chỉ có thể chủ động mở miệng nói, trong lòng cũng hiểu nhiều hơn về sự bình tĩnh của Nghệ Phong.
- Đúng là có một chút!
Nghệ Phong tùy ý nói.
Tất nhiên ông chủ khách điếm không tin chỉ có một chút oán thù. Tuy nhiên đã chứng kiên thủ đoạn của Nghệ Phong, hắn chỉ khẽ cười nhìn Nghệ Phong nói:
- Công tử có muốn biết tin tức đội trưởng thứ hai của bọn họ hay không?
- Ngươi có sao?
Ánh mắt Nghệ Phong nhìn về phía ông chủ khách điếm.
- Ha ha! Đương nhiên!
- Ông chủ và đối phương cũng có cừu oán sao?
Nghệ Phong cười nói.
- Công tử từng gặp qua quả phụ xinh đẹp kia phải không. Nàng từng là nữ nhân của huynh đệ ta, huynh đệ ta đã bị dong binh đoàn Mãnh Hổ giết chết. Chính là bởi vì ba huynh đệ bọn họ có sắc tâm với nàng!
Trong mắt Ông chủ khách điếm có chút hung quang.
Nghệ Phong giật mình, thầm nghĩ vì sao hắn lại giúp mình như thế? Đồng thời, Nghệ Phong thấy được chút đố kị từ trong mắt ông chủ khách điếm. Sợ là hắn cũng có ý niệm đối với tẩu tử hắn. Nhớ tới bộ dáng nữ nhân kia, cho dù là Nghệ Phong, trong lòng cũng có ngọn lửa. Khó trách bọn hắn như thế.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 801: Ông chủ khách điếm tới thăm hỏi
Chương 801: Ông chủ khách điếm tới thăm hỏi