TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1119: Lốc xoáy sát khí

 
Nghệ Phong dựa vào Phệ Châu, trên đường đi bay như tên bắn, không hề bị hung hồn công kích. Tuy nhiên điều khiến Nghệ Phong cực kỳ kinh ngạc chính là, hắn chạy hơn nửa giờ, đập vào mắt vẫn chỉ là hung hồn. Những tiếng xuy xuy chói tai khó nghe khiến Nghệ Phong có chút sởn gai ốc.
 
Trên đường đi tới, Nghệ Phong phát hiện thực lực của hung hồn dần dần tăng lên. Đương nhiên, nhờ có Phệ Châu, những hung hồn không dám tới gần hắn.
 
Phía xa truyền đến tiếng chém giết, khiến Nghệ Phong định nhãn nhìn lại. Phát hiện một Nhiếp Hồn Sư sớm tiến vào thành trì đang quần ẩu với hùng hồn khắp bầu trời. Rất rõ ràng, tuy rằng hắn vẫy tay có thể tiêu diệt hơn phân nửa những hung hồn này, nhưng rất nhanh hắn đã bị bao phủ trong số lượng hung hồn không đếm hết, chật vật ngăn cản từng đạo công kích.
 
Nghệ Phong nhận ra, Nhiếp Hồn Sư này đã có tiêu chuẩn thất giai. Nhưng với những hung hồn nhiều không đếm xuể ở đây. Những tiếng gầm đầy giận dữ không ngừng vang lên, đạo đạo công kích không ngừng. Nghệ Phong nhìn cảnh tượng này, không khỏi cảm thấy có chút may mắn. Năng lượng Phệ Châu bao vây lấy thân thể hắn lại tăng cường thêm vài phần.
 
Đối với thành trì này, từ đáy lòng, Nghệ Phong bắt đầu cảm thấy kính sợ. Lần đầu tiên cơn lốc năng lượng diệt hơn phân nửa số người. Lần thứ hai chém giết lại diệt hơn phân nửa người. Mà hung hồn lần này, sợ lại muốn tiêu diệt hơn phân nửa.
 
Nhớ tới phần lớn trong đó đều là Nhiếp Hồn Sư, Nghệ Phong không khỏi khâm phục sự tàn nhẫn này. Bình thường một Nhiếp Hồn Sư đều là vạn người khó tìm. Nhưng lần này, trong tình huống còn chưa thấy gì đã bị tiêu diệt vô số.
 
Nhìn hung hồn đầy trời, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe lên bay như tên bắn về phía xa. Vừa rồi bởi vì ngũ quái đã khiến hắn lãng phí rất nhiều thời gian. Nguyên lai rất nhiều Nhiếp Hồn Sư sớm tiến vào thành trì, đồng thời đi khắp nơi để tìm kiếm Phệ Châu. Nếu như bọn họ tìm thấy Phệ Châu, nếu Nghệ Phong muốn đoạt được sẽ rất khó khăn.
 
Cho nên đã đến này, tốc độ của Nghệ Phong lại tăng vọt, bay nhanh về phía trước. Nghệ Phong không tin những hung hồn này sẽ lan rộng toàn bộ thành trì.
 
Trên đường đi, Nghệ Phong thỉnh thoảng có gặp mặt một vài võ giả và Nhiếp Hồn Sư. Phần lớn đều đang bị hung hồn vây khốn. Tuy nhiên điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, có một vài Nhiếp Hồn Sư không bị hung hồn vây khốn.
 
Nghệ Phong dò xét năng lượng bao vây bọn họ một chút. Đối với người từng có được ngụy Phệ Châu như Nghệ Phong mà nói, hắn nhanh chóng nhận ra được. Trong lòng giật mình. Tuy rằng uy lực của ngụy Phệ Châu xa kém Phệ Châu, nhưng đối phó với những hung hồn có thực lực không mạnh lại dư dả.
 
Chẳng qua, loại ngụy Phệ Châu này cực hiếm, Nhiếp Hồn Sư có thể thu được, ngoài vận khí ra, thực lực cũng không kém.
 
Một Nhiếp Hồn Sư có được ngụy Phệ Châu, thấy trong vòng mấy thước không một con hung hồn nào dám tới gần Nghệ Phong. Thấy được năng lượng bao phủ quanh than thể Nghệ Phong, con mắt mở lớn, đầy đố kị nhìn Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong nhìn hắn mỉm cười, dưới chân khởi động, rất nhanh biến mất khỏi trong tầm mắt hắn.
 
- Chết tiệt...
 
Nhiếp Hồn Sư vốn dạt dào đắc ý vì vì mình có được ngụy Phệ Châu, giờ phút này lại không còn có chút cảm giác về sự ưu việt. Tuy rằng Ngụy Phệ Châu có thể uy hiếp hung hồn, nhưng làm sao so sánh được với Phệ Châu thật sự. Ít nhất, khi thực lực hung hồn đạt được trình độ Vương cấp trở lên, tính kháng cự đối với ngụy Phệ Châu rõ ràng yếu đi rất nhiều.
 
Không ít Nhiếp Hồn Sư rải rác ở khắp nơi, nhưng Nghệ Phong không ra tay giúp một người nào. Những người này đều có quan hệ cạnh tranh với hắn, Nghệ Phong ước gì tất cả bọn họ chết ở trong tay hung hồn. Đương nhiên Nghệ Phong biết không thể có chuyện đó.
 
Nghệ Phong càng đi sâu vào bên trong thành trì, đối mặt với hung hồn càng mạnh. Đối mặt với hung hồn có thực lực đạt được trên Vương cấp, Nghệ Phong không buông tha. Hắn bắt một con bỏ vào trong bình ngọc.
 
Xem xét từ hung hồn nhận được ở Quỷ Khốc Lĩnh, những hung hồn này sẽ cắn nuốt lẫn nhau. Mà hung hồn sống sót cuối cùng, sẽ biến thành mạnh hơn.
 
Điều này khiến Nghệ Phong muốn bắt một ít hung hồn, thu tất cả vào trong bình ngọc. Cho dù không thu được, Nghệ Phong vẫn có thể miễn cưỡng bắt bọn chúng vào. Đương nhiên, những hung hồn này đều có thực lực không thua Vương cấp. Nếu hung hồn bình thường, Nghệ Phong nhìn cũng thấy chướng mắt.
 
Tuy nhiên, cho dù là hung hồn Vương cấp Nghệ Phong vẫn thấy chướng mắt. Trong lòng không khỏi hy vọng có thể bắt giữ được một vài hung hồn Tôn cấp, sau đó lại cắn nuốt lẫn nhau biến thành mạnh hơn. Về sau khi đối phó với Kim Ưng Tông, ném những hung hồn này ra, đủ khiến đối phương phải chịu thiệt thòi lớn.
 
Nghĩ tới điểm này, trong lòng Nghệ Phong cực kỳ hưng phấn.
 
Khi đối phó với Kim Ưng Tông, hung hồn khắp bầu trời tàn sát bừa bãi Kim Ưng Tông, tàn nhẫn cắn nuốt hồn thể đệ tử Kim Ưng Tông, vậy bọn họ sẽ sợ hãi đến mức nào?
 
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi cảm thấy hưng phấn.
 
Đối mặt với hung hồn đạt tới Vương cấp, Nghệ Phong không buông tha một con nào, lần lượt cho vào bình ngọc. Với thực lực của Nghệ Phong, thi triển Nhiếp Hồn Thuật đối phó với hung hồn Vương cấp, không phải là dễ như trở bàn tay sao?
 
Chẳng qua rất đáng tiếc chính là, tuy rằng số lượng hung hồn rất nhiều, nhưng tỷ lệ hung hồn có thể khiến Nghệ Phong để mắt tới lại hết sức ít ỏi. Cho dù Nghệ Phong cố ý tìm kiếm, nhưng chỉ thu được đầy hai bình ngọc mà thôi.
 
Tình huống như vậy, tuy rằng trong lòng Nghệ Phong cảm thấy bất mãn, nhưng lại chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận sự thật này.
 
Tuy nhiên Nghệ Phong mơ hồ cảm thấy, trong những hung hồn, nhất định có tồn tại cường hãn. Dù sao với số lượng hung hồn đó, cắn nuốt lẫn nhau không có khả năng không xuất hiện Vương giả.
 
Nghĩ vậy, tốc độ của Nghệ Phong lại tăng vọt.
 
Trên đường bay như tên bắn, Nghệ Phong phát hiện hung hồn vốn khắp bầu trời dần dần ít đi. Tuy nhiên, điều này không khiến Nghệ Phong cảm thấy cao hứng. Phía trước cách Nghệ Phong không xa, sát khí lăng thiên.
 
Sát khí xông thiên khiến bầu trời rạn vỡ. Một lốc xoáy lớn tới mấy chục thước do sát khí tập trung thành. Tất cả hung hồn tới gần chỗ đó đều bị lốc xoáy này cuốn vào.
 
Nhìn sát khí tản ra sát khí thực chất, Nghệ Phong cảm giác trong lòng có một khí nóng bốc lên. Loại sát khí này dường như có thể phá hủy tất cả, khiến người ta cảm thấy sự hung ác kinh hồn.
 
Bình tĩnh nhìn lốc xoáy này, Nghệ Phong thoáng nhíu mày. Nghệ Phong phát hiện tuy rằng thành trì này có không gian thật lớn, nhưng tất cả các ngả đường đều bị lốc xoáy này ngăn cản. Muốn đi đến bên kia, tất nhiên phải qua được lốc xoáy này.
 
Mà ngay khi Nghệ Phong cau mày đứng cách lốc xoáy sát khí đó không xa, có mấy Nhiếp Hồn Sư phá tan sự truy sát của hung hồn chạy tới nơi này.
 
Nhìn lốc xoáy sát khí trước mặt, sắc mặt cả đám trắng bệch.
 
Một trong số đó là lão giả toàn thân mặc hắc bào, nhìn sát khí này thoáng nhíu mày. Năng lượng ngụy Phệ Châu trong cơ thể bao quanh hắn, lại không chút nghĩ ngợi vọt về phía lốc xoáy sát khí.
 
Nghệ Phong thấy cảnh tượng như vậy, tim chợt nhảy lên một cái. Chăm chú nhìn thẳng vào lão giả hắc bào, lại phát hiện sau khi hắn nhảy vào trong lốc xoáy sát khí, nhanh chóng biến mất không thấy.
 
Ban đầu, Nghệ Phong muốn mượn kinh nghiệm của đối phương, thấy đối phương biến mất nhanh như vậy, hắn hít một hơi thật sâu, áo giáp đấu khí lan rộng toàn thân.
 

Đọc truyện chữ Full