Trong cảm nghĩ của Nghệ Phong, tuy Tĩnh Vân tông mạnh, thế nhưng so với Thánh Âm tông lại kém xa. Dù sao thực lực Nghệ Phong càng mạnh càng có thể cảm được sự kinh khủng của Thánh tông, đệ nhất môn phái lúc Thánh tông bị phân liệt, diệt Tĩnh Vân tông không phải là chuyện rất đơn giản sao?
Yêu Hậu nghe được lời nói của Nghệ Phong, dĩ nhiên khó thấy trầm mặc một lúc, hồi lâu mới nhìn Nghệ Phong nói:
- Chuyện của bọn họ, ngươi không cần nhúng tay vào.
Nghe nói thế, Nghệ Phong cũng mơ hồ hiểu được. Đây là sự tình giữa Hiên Huyên và Lăng Ngọc Nhã. Tuy rằng Tĩnh Vân tông và Thánh Âm tông tranh đấu không ngừng, thế nhưng cũng chỉ giới hạn tại tầng đệ tử mà thôi, mà cao tầng chân chính lại chưa từng có một lần tranh đấu.
- Hắc hắc, sẽ không bởi vì lão đầu tử, cho nên Hiên Huyên tiền bối mới không xuất thủ với Tĩnh Vân tông?
Nghệ Phong đoán được loại khả năng này, hắn nghĩ rằng: nếu như là hắn, hắn cũng không thể nhìn hai cái nữ nhân có quan hệ mờ ám với mình đánh nhau tới chết được.
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong hơi vểnh khóe miệng lên, nàng hiểu được Nghệ Phong đang suy nghĩ cái gì, hừ một tiếng nói:
- Suy nghĩ bậy bạ gì đó!
Dễ nhận thấy, Yêu Hậu rất tôn trọng sư tôn của nàng.
- A! Ta cái gì cũng không nghĩ?
Nghệ Phong rất chăm chú nói.
Yêu Hậu liếc mắt nhìn Nghệ Phong, lập tức chậm rãi nói:
- Thực lực của ngươi tương đối mà nói đã là không tồi, chỉ là với sự đặc thù của Tà tông các ngươi, không đạt tới Quân cấp, chuyện tình có thể tiếp xúc cũng không nhiều.
Yêu Hậu nhìn nam tử trước mặt, nhớ tới năm đó tới Thánh Địa, tiểu gia hỏa này cư nhiên ngay cả nàng cũng dám đùa giỡn. Xấu hổ tức giận cùng với cấp bách khiến nàng phải dằn vặt tiểu tử này bốn năm ngày mới buông tha.
Hơn nữa đây còn có sự cầu tình của năm vị đại trưởng lão, bằng không lấy tính tình của nàng, thật là có khả năng dằn vặt tiểu tử này đến chết mới thôi.
Mà nam tử này, chỉ trong vòng ngắn ngủi vài năm đã trưởng thành đến loại tình trạng này, so với nàng lúc đó còn mạnh hơn vài phần. Hiện tại Yêu Hậu mới hiều được, vì sao Thánh Địa lại lựa chọn Nghệ Phong làm đệ tử nhập thế.
Lúc trước Yêu Hậu vẫn còn tức giận bất bình, nghĩ cho dù là Thi Đại Nhi cũng mạnh hơn vài lần so với tiểu tử Nghệ Phong này. Cho nên, mỗi lúc nàng tới Thánh Địa, chỉ cần Nghệ Phong không tránh được, khẳng định sẽ bị nàng dằn vặt một phen, điều này cũng khiến Nghệ Phong lưu lại bóng ma đối với nàng.
Chỉ là, nam hài vẫn bị nàng dằn vặt trước đây đã sắp có tư cách gia nhập vào vòng tròn của bọn họ.
Mà trước đây, khi nàng chưa đạt tới Quân cấp, nàng vẫn lấy thống nhất Thánh tông là mục tiêu phấn đấu, thế nhưng đạt tới Quân cấp rồi, mới phát hiện nhiệm vụ mà lịch đại tổ sư lưu lại cũng không phải là trọng yếu như vậy.
Cho nên nhiệm vụ không quan trọng này, lại rơi vào trên người Thi Đại Nhi.
- Lúc này đây, đánh nhau với Quân cấp ngươi có cảm giác gì?
Yêu Hậu đột nhiên hỏi, ngoại trừ muốn thu thập Nghệ Phong một phen, mục đích chính chính là muốn Nghệ Phong giao thủ với Quân cấp, tăng thêm kinh nghiệm để sau này bước vào Quân cấp.
- A!
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, một lúc lâu mới nói:
- Tôn cấp không thể ngăn cản.
Yêu Hậu gật đầu nói:
- Cho nên ngươi phải nhanh một chút bước vào Quân cấp, ngươi phải biết rằng hiện tại ngươi đã lọt vào tầm ngắm của rất nhiều người. Không đạt tới Quân cấp, đối với bọn họ cũng chỉ như là cừu non mà thôi. Tuy rằng bản hậu không quá thích vị sư tôn kia của ngươi, nhưng bản hậu lại luyến tiếc ngươi nha, bản hậu sợ ngươi gặp chuyện không may, ai sẽ dạy nhân sinh lý tưởng cho bản hậu?
Trán Nghệ Phong vã mồ hôi:
- Quân cấp cũng không phải là thứ dễ đạt được như vậy, ta sẽ tận lực.
- Tận lực? Bản hậu dám cam đoan, nếu như trong vòng hai năm ngươi không đạt tới Quân cấp, ngươi sẽ thi cốt vô tồn.
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong cười nói.
- Không kinh khủng như vậy đi?
Nghệ Phong rất kinh ngạc.
- Hi hi, việc này thì ngươi nên trách sư tôn của ngươi, năm đó nhập thế đã chọc vào rất nhiều phiền phức. Lần trước vừa ra tay, phản ứng dây chuyền liên tục xảy ra, hiệp nghị kia không biết còn có thể tiếp tục được hay không, nếu như không thể thì, ngươi lập tức sẽ bị nuốt chửng đến cặn bã cũng không còn. Trừ phi ngươi trốn ở Thánh Địa.
Nghe được lời nói của Yêu Hậu, Nghệ Phong nhíu nhíu đầu lông mày, một loại nguy cơ cường đại tràn ngập toàn thân. Hít sâu một hơi, mới chậm rãi nói:
- Hai năm sao?
Yêu Hậu lắc đầu nói:
- Hai năm chỉ là suy nghĩ lạc quan của bản hậu, có thể là một năm, cũng có thể là một tháng, cũng có thể là mười năm tám năm nữa. Có điều, ngươi có thể đem tính mệnh của mình đặt trên vận khí sao?
Những lời này khiến Nghệ Phong nhận thấy được tình thế nguy hiểm cỡ nào.
- Cho nên, ngươi hãy nhanh chóng đạt tới Quân cấp, lúc ngươi đạt được thì cho dù là hiệp ước mất đi hiệu lực, ngươi cũng có lực tự bảo vệ mình.
Yêu Hậu không biết vì sao lại nói những lời này với Nghệ Phong, thế nhưng nàng biết Nghệ Phong càng mạnh càng có lợi với Thánh Âm tông, đối với toàn bộ Thánh tông càng có lợi.
- Uhm! Trong vòng hai năm, nhất định ta sẽ tới Quân cấp!
Nghệ Phong cắn răng nói, thời gian hai năm đi từ lục giai đến Quân cấp, độ khó này không kém hơn lên trời, có chút người thiên phú rất kiệt xuất, hơn mười năm đều không có khả năng đạt được. Huống chi Nghệ Phong còn muốn từ lục giai đề thăng đến cửu giai đỉnh phong.
- Tự tin là tốt!
Yêu Hậu cũng muốn chứng kiến kì tích. Người bình thường, cho dù là từ cửu giai đạt tới Quân cấp, không có thời gian nhất định, đều không có khả năng đạt được, thế nhưng Yêu Hậu tin tưởng Nghệ Phong, đơn giản vì đây là người mà Thánh Địa tuyển chọn.
- Có điều, trước khi đạt tới Quân cấp, ta còn phải làm một việc. Trong vòng hai năm này, ta cũng muốn có lực tự bảo vệ mình.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong đầu bốc lên một ý nghĩ điên cuồng.
- A?
Yêu Hậu nghi hoặc nhìn Nghệ Phong.
- Trước khi ta đạt đến Quân cấp, muốn đối phó với Quân cấp là rất khó. Cho nên bên cạnh nhất định phải có một người có thực lực chống đối với Quân cấp.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, hắn cũng không muốn đặt tính mạng mình vào vận khí.
- Thực lực chống đối với Quân cấp? Ngươi muốn làm cái gì?
Yêu Hậu không hiểu.
- Tỷ nói, nếu như ta có được một khôi lỗi bát tinh, vậy có phải là có một chút sức lực tự bảo vệ mình không?
Nghệ Phong tính toán được mất, thu một khôi lỗi, lại giúp nam tử kia chữa trị, bằng vào hai Quân cấp bên người, như vậy hắn cũng hơi an tâm một chút.
- Khôi lỗi bát tinh?
Yêu Hậu bật cười, cười rất điên cuồng, nàng chưa từng nghĩ tới nam tử trước mặt này nói chuyện đùa lại nghiêm túc như vậy, hơn nữa là một chuyện buồn cười như vậy.
- Tiểu… Đại đệ đệ. Không tồi không tồi, ở một chỗ với ngươi, xác thực bản hậu có thể cười nhiều một chút, hi hi…
Yêu Hậu cười hì hì nói.
Nghệ Phong đối với tiếng cười của đối phương không chút để ý, dù sao muốn luyện chế khôi lỗi bát tinh, độ khó của việc này không thua kém việc hắn tiến vào Quân cấp.
- Nếu như ta có phong ấn thuật viễn cổ?
Nghệ Phong bỗng nhiên phát ra một câu, nói với Yêu Hậu.
Một câu này, khiến tiếng cười của Yêu Hậu ngạc nhiên mà dừng. Nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, cặp mắt đẹp kia chăm chú nhìn thẳng vào Nghệ Phong, một lúc lâu mới nói:
- Ngươi nói là ngươi có phong ấn thuật viễn cổ?
Trong lòng Yêu Hậu có chút chấn động, loại phong ấn thuật này, cho dù là tại thời kì viễn cổ cũng cực kì hiếm có, số người hiểu được nó cực ít.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1154: Khôi lỗi bát tinh
Chương 1154: Khôi lỗi bát tinh