"Chỗ tốt? Đến lúc đó ngươi tiểu tử này sẽ biết, hiện tại nói cho ngươi biết cũng vô dụng." Tề Thiên yêu thánh nói ra, tựa hồ là khinh thường tại đối với cùng Phương Lâm giải thích cái gì.
Phương Lâm nghe vậy, chỉ có thể tại trong đáy lòng hỏi thăm lão thây khô.
"Tại thánh dưới cây tu luyện không phải chuyện đùa, Nhưng dùng hấp thu thánh thụ phóng xuất ra thánh khí, nếu là cơ duyên đầy đủ, có lẽ có thể cảm ngộ đến thánh thụ bên trong ẩn chứa Thiên Địa đại đạo." Lão thây khô ngữ khí ngưng trọng nói.
Phương Lâm nghe vậy, trong lòng thầm giật mình, thánh khí là cái gì hắn không rõ ràng lắm, nhưng cảm ngộ Thiên Địa đại đạo, cái này có thể cũng có chút kinh người rồi.
Cái gọi là Thiên Địa đại đạo, cũng không phải tùy tùy tiện tiện có thể cảm ngộ đấy, không bước vào cực cao cảnh giới, thậm chí liền thiên địa đại đạo là cái gì, đều không thể nào cũng biết.
Mà mặc dù là đã có sâu đậm tu vi, muốn cảm ngộ Thiên Địa đại đạo, cũng còn muốn xem bản thân cơ duyên cùng ngộ tính.
Võ đạo tu luyện, mục đích cuối cùng nhất, đơn giản tựu chỉ có một, trở nên mạnh mẽ chỉ là một cái quá trình, trường sinh bất tử mới là mục đích thực sự.
Mà muốn trường sinh bất tử, nhất định phải muốn cảm ngộ Thiên Địa đại đạo, do đó nhảy ra Luân Hồi, không bị Thiên Địa trói buộc.
Đương nhiên, từ xưa đến nay, cảm ngộ Thiên Địa đại đạo người cũng không phải là không có, nhưng trường sinh bất tử người, lại là hoàn toàn không có.
Cường giả như Võ Tôn, thọ nguyên dài dằng dặc, gần như vô hạn, nhưng là thực sự không phải là trường sinh bất tử, cuối cùng có tàn lụi suy bại một khắc này.
Tại võ đạo giới, có một cái công nhận cách nhìn, cảm ngộ Thiên Địa đại đạo càng sớm, như vậy đối với ngày sau tu luyện lại càng phát mới có lợi.
Như vậy cách nhìn, hoàn toàn chính xác rất có đạo lý, dù sao sớm một ít cảm ngộ Thiên Địa đại đạo, như vậy chẳng khác nào là vượt lên đầu tại những người khác một cái cao độ, đứng ở bất đồng khởi điểm phía trên.
Nhưng là có rất nhiều đặc thù ngoại lệ, có người dần dần già đi, hơn nửa đời người đều không có chạm đến nồi cái gọi là Thiên Địa đại đạo, nhưng cũng tại gần đất xa trời một khắc, một khi cảm ngộ, phản lão hoàn đồng, tu vi tiến nhanh, từ nay về sau không thể vãn hồi.
Mà những cái kia có lẽ là liền cảm ngộ đến đi một tí Thiên Địa đại đạo người, mặc dù khởi điểm rất cao, nhưng ngày sau có lẽ tựu không cách nào nữa chạm đến đến Thiên Địa đại đạo rồi, thực sự không phải là lúc đầu chạm đến đã đến Thiên Địa đại đạo, về sau liền còn có thể lần nữa chạm đến đến, cái này hoàn toàn là xem cá nhân đích cơ duyên, không có tuyệt đối sự tình.
Nhưng nói tóm lại, sớm một ít đạt được Thiên Địa cảm ngộ, tự nhiên là sự tình tốt, nếu là có cơ hội bày ở trước mắt, bất luận kẻ nào đều đối với cái này chạy theo như vịt đấy.
Phương Lâm cũng không ngoại lệ, dù là hắn kiếp trước đã từng đạt được hôm khác mà cảm ngộ, bản thân khởi điểm cùng với người khác không giống với, cũng đúng tại cái kia thánh thụ tu luyện sinh ra hứng thú thật lớn.
"Cái kia thánh khí là cái gì?" Phương Lâm hỏi.
Lão thây khô giải thích nói: "Thánh thụ chỉ mới có đích lực lượng, Nhưng dùng tẩm bổ thân thể, càng có thể cùng người đối địch lúc thi triển đi ra."
"Thánh khí rất cường sao?" Phương Lâm hỏi lại.
Lão thây khô đánh cho một cái tỷ dụ: "Nội kình tương đương với sắt thường, linh nguyên tương đương với thép tinh, thánh khí tắc thì tương đương với kim ngọc."
Phương Lâm vừa nghe liền hiểu, xem ra cái này thánh khí hoàn toàn chính xác bất phàm, vậy mà so với linh nguyên võ giả một thân linh nguyên còn cường hãn hơn.
"Tiểu tử, đừng có mài đầu vào nữa, hiện tại tựu mang ngươi đi gặp gặp ta yêu thú nhất tộc những tiểu tử kia, nếu là có người đối với ngươi bất mãn, ngươi cho dù ra tay, đánh cho tàn phế đánh chết đều không có sao." Tề Thiên yêu thánh nói ra.
Phương Lâm thần sắc cổ quái: "Cái kia nếu ta bị đánh tàn đánh chết đâu này?"
"Vậy cũng không có sao, chỉ có thể trách chính ngươi bổn sự không tới nơi tới chốn rồi." Tề Thiên yêu thánh thập phần tùy ý nói, nhắm trúng Phương Lâm một hồi mắt trợn trắng.
Rất nhanh, Phương Lâm là được bị Tề Thiên yêu thánh cầm lấy, đi tới tuổi trẻ đám yêu thú tụ tập chi địa.
Đem Phương Lâm một bả vứt bỏ đi, Tề Thiên yêu thánh là được biến mất không thấy gì nữa, tựa hồ đối với Phương Lâm có thể hay không bị bầy yêu xé nát hào không quan tâm.
Phương Lâm vững vàng đương đương rơi xuống mặt đất, lập tức là được bị bầy yêu ánh mắt chỗ nhìn chăm chú, nguyên một đám đều là hướng phía Phương Lâm xem đi qua.
"Nhân tộc?" Một đám tuổi trẻ đám yêu thú đều là nhìn về phía Phương Lâm, lộ ra vẻ kinh nghi, trên người bọn họ đều là yêu khí tràn ngập, duy chỉ có Phương Lâm một điểm yêu khí cũng không có, hơn nữa khí huyết tràn đầy, hiển nhiên cũng không phải là Yêu tộc, mà là nhân tộc võ giả.
Phát giác được người này là nhân tộc, tuổi trẻ đám yêu thú ánh mắt đã có thể thập phần bất thiện rồi, nơi này là Cổ Yêu lĩnh, chỉ có yêu thú có thể tụ tập địa phương, lại xuất hiện một nhân tộc võ giả, người này còn có thể là ai? Tuổi trẻ đám yêu thú lại không ngốc, thoáng cái là được đoán đi ra.
Phương Lâm cái kia gọi một cái xấu hổ, bị cái này tuổi trẻ đám yêu thú chỗ nhìn chăm chú, tuy cũng không e ngại, nhưng là có một loại rất cảm giác khác thường.
"Ngươi là nhân tộc?" Nhiều năm nhẹ yêu thú mở miệng chất vấn, ngữ khí bất thiện.
Phương Lâm sờ lên cái mũi, nhẹ gật đầu.
Nhìn thấy Phương Lâm gật đầu, cái này tuổi trẻ đám yêu thú mỗi một cái đều là lộ ra sát ý, thậm chí, đã có chút nhớ nhung sẽ đối Phương Lâm xuất thủ.
"Nguyên lai là được ngươi, cướp đi một cái thánh thụ tu luyện danh ngạch (slot)?" Một đầu tóc đỏ Hùng Lệ đứng dậy, khuôn mặt âm lãnh mà hỏi.
Phương Lâm xấu hổ cười nói: "Hẳn là ta đi."
Hùng Lệ hừ lạnh một tiếng, toàn thân đều có lấy cực kỳ kinh người yêu khí bắt đầu khởi động, thân hình khôi ngô hùng tráng, hướng phía Phương Lâm cất bước mà đến.
"Tiểu tử, không đéo cần biết ngươi là ai, cũng mặc kệ ngươi tại Nhân tộc cửu quốc có địa vị gì, tại đây Cổ Yêu lĩnh ở trong, ngươi tại chúng ta trong mắt, bất quá là đồ ăn mà thôi, ngươi không có tư cách đi nhúng chàm cái kia thánh thụ tu luyện danh ngạch (slot)." Hùng Lệ từng bước một hướng phía Phương Lâm đi tới, trong miệng nói ra.
Hắn hắn khi còn trẻ yêu thú thấy thế, đều là mừng rỡ nhìn thấy một màn này, hiển nhiên Hùng Lệ là đối với nhân tộc này thiếu niên bất mãn hết sức, tựu phải ở chỗ này đối với hắn ra tay.
"Hùng Lệ, giáo huấn một phen là được, nếu là giết hắn đi, có lẽ yêu thánh đại nhân sẽ có lửa giận." Hạc Kim Phong lạnh nhạt mở miệng, nhưng lại nhìn cũng không nhìn liếc, tựa hồ đối với Phương Lâm sẽ gặp đến loại nào đối đãi tuyệt không quan tâm.
Hùng Lệ vẻ mặt nhe răng cười: "Yên tâm, ta biết rõ đúng mực, bóp nát hắn toàn thân xương cốt, lưu hắn một hơi, yêu thánh đại nhân tự nhiên sẽ không đem danh ngạch (slot) lãng phí ở một tên phế nhân trên người."
"Hùng Lệ! Hung hăng giáo huấn nhân tộc này tiểu tử!"
"Ta yêu thú nhất tộc danh ngạch (slot), tự nhiên không thể cho một nhân tộc tiểu tử đạt được!"
"Bóp nát hắn! Cho hắn biết chúng ta lợi hại!"
····
Rất nhiều tuổi trẻ yêu thú nhao nhao hô lên, bất quá trong đó tương đương một phần là tại ồn ào, khuyến khích Hùng Lệ hạ nặng tay, tốt nhất là giết Phương Lâm, như vậy yêu thánh đại nhân tức giận phía dưới, rất có thể sẽ cướp đoạt Hùng Lệ tham dự cạnh tranh danh ngạch (slot) tư cách, bọn hắn hắn hắn khi còn trẻ yêu thú chẳng khác nào là thiếu đi một cái kình địch.
"Hùng Lệ, đưa hắn một tay tách ra xuống, ta muốn làm lấy hắn lạ mặt ăn hết." Cách đó không xa treo một chuỗi hài nhi đầu lâu mập mạp thanh niên đại cười nói.
Hùng Lệ nhẹ gật đầu, hắn cũng có này ý định, đem người này tay chân tách ra đoạn, lại để cho hắn nếm đến đáng sợ nhất thống khổ, như vậy mới có thể lại để cho hắn cảm nhận được sợ hãi.
Phương Lâm vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng hắn là tuyệt không muốn cùng cái này tuổi trẻ đám yêu thú là địch, càng không muốn cùng bọn họ động thủ, Nhưng sự tình hết lần này tới lần khác hướng phương diện này phát triển, thật sự là không có biện pháp.