Nghệ Phong tuyệt đối không ngờ, Mặc gia lại nghênh đón nhiều lão quái vật đến thế, thậm chí ngay cả Tiên Đế cũng đã xuất hiện. Rốt cục hắn cũng biết rõ, vì cái gì mỗi một thế lực siêu cấp đều không đơn giản chút nào. Nội tình như vậy, tuyệt đối không thể đơn giản rung chuyển. Nếu như Nghệ Phong không có Thánh Chủ Lệnh, cho dù Liễu Nhiên đạt tới Thánh cấp đi chăng nữa cũng không thể toàn diệt Mặc gia. Mà trong hàng ngũ thế lực siêu cấp, Mặc gia còn bài danh hạng chót.
Ngữ khí lạnh lùng của Liễu Nhiên khiên cho vị tổ tông của Mặc gia trợn mắt há hốc mồm. Người hậu bối trước mặt lại dám cả gan khiêu chiến Tiên Đế - người đã sớm tiến vào Thánh cấp không biết bao nhiêu năm tháng. Chẳng lẽ Liễu Nhiên thực sự khủng bố như vậy sao?
- Cũng được! Cùng ngươi chơi đùa một chút.
Người trong hư không trầm mặc trong chốc lát, sau đó đột nhiên nói.
- Nếu ngươi thắng, chuyện của Mặc gia ta không nhúng tay vào nữa. Nếu ta thắng, ngươi phải dẫn người rời đi.
Liễu Nhiên lắc lắc đầu nói.
- Ta thắng, Mặc gia vong. Ta thua, Mặc gia vẫn vong, điểm này, không thể bàn bạc.
- Đây không phải là điều ngươi có thể lựa chọn.
Thanh âm truyền từ trong hư không mang theo mùi vị mệnh lệnh.
Liễu Nhiên hừ một tiếng hừ một tiếng, hàn quang trong mắt hóa thành thực chất.
- Điều này cũng không phải là việc ngươi có thể lựa cho.
Mặc dù đối phương là tiền bối của hắn, nhưng Liễu Nhiên tuyệt đối không hề run sợ. Hắn lớn tuổi cũng không có nghĩa thực lực của hắn mạnh. Liễu Nhiên ngược lại muốn nhìn, hôm nay ai có thể ngăn cản hắn diệt Mặc gia. Đúng lúc Liễu Nhiên chuẩn bị truy đuổi đạo khí tức, một đạo thanh âm mở ảo khác chợt vang lên.
- Tiên Đế đối phó với vãn bối quả thực có chút già bắt nạt trẻ. Nếu Tiên Đế đã nguyện ý chơi đùa, để cho bản Đế chơi vơi ngươi một lúc!
Thanh âm này vừa vang lên, sắc mặt Nghệ Phong biến thành cực kỳ cổ quái. Người này hắn không xa lạ gì, chính là vị tiền bối Tà tông kia. Nghệ Phong thực không ngờ, đối phương sẽ xuất đầu vì hắn. Không ngờ, trò khôi hài này lại khiến cho nhiều quái vật khổng lồ xuất hiện như thế.
- Sư tổ!
Liễu Nhiên cung kính thi lễ một cái, toàn bộ võ giả Thánh tông đạt tới Quân cấp cũng đồng dạng hướng về hư không thi lễ một cái.
- Thánh lão!
- Tà Đế! Ngươi thực sự muốn ra tay!
Ngữ khí Tiên Đế mang theo vẻ tức giận.
- Nếu như Nghệ Phong đã vận dụng Thánh Chủ Lệnh, như vậy đại biểu cho toàn bộ Thánh tông, toàn bộ Thánh thành. Hắn muốn diệt Mặc gia, cho dù phải dốc toàn bộ lực lượng của Thánh tông, Mặc gia nhất định phải bị diệt.
Vị tiền bối Tà tông này nhàn nhạt nói. Lời này khiến cho sắc mặt lão tổ tông Mặc gia đại biến, trở nên tái nhợt. Lời nói của người này đã hoàn toàn định đoạt vận mệnh của Mặc gia, cả người lão lập tức già đi vài chục tuổi.
Những lời này tựa như tuyên cảo từ nay về sau Mặc gia vĩnh viễn biến mất khỏi đại lục.
- Tiên Đế vì bọn hắn ra mặt nói chuyện, bản đế cũng phải dốc toàn bộ lực lượng của Tà tông vì Nghệ Phong xuất đầu.
Tiền bối Tà tông thản nhiên nói.
Lời này khiến cho Tiên Đế trầm mặc. Đạt tới cấp độ bọn hắn, lời nói ra đều đại biểu cho ý nghĩa phi phàm. Tuyệt đối không kẻ nào dám xem thường, cho dù địa vị tôn quý như Tiên Đế cũng không dám phản bác. Nếu như vì Mặc gia, Tiên phủ cùng Tà tông một lần nữa xảy ra xung đột, quả thực là không đáng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Thật sự các ngươi chuẩn bị liều lĩnh?
Ngữ khí Tiên Đế trở nên lạnh lùng.
- Mặc gia dám vi phạm hiệp nghị, vậy thì phải trả một cái giá thật lớn.
Tiền bối Tà tông thuận miệng đáp.
- Về phần cái hiệp nghị không ra hiệp nghị kia, mấy người các ngươi có ai để vào mắt. Kỳ thật ta và ngươi đều minh bạch, chỉ cần nắm tay ngươi lớn, có thể làm bất cứ chuyện gì. Mặc gia đối phó với người nhà Nghệ Phong chính là như vậy, hiện tại Thánh tông diệt Mặc gia cũng là như thế. Ha ha, nếu như Tiên phủ có bản sự diệt Thánh tông ta, ngươi còn quản đến cái hiệp nghị kia sao?
Lời này khiến cho Tiên Đế nghẹn họng. Chính như lời đối phương nói, tất cả đều thành lập trên nắm tay.
- Đương nhiên, ta cũng rất thích thế cân bằng này. Ta và người đều không thể hoàn toàn nuốt lấy đối phương. Cho nên thế cân bằng này chính là tốt nhất. Chỉ cần các ngươi còn tuân thủ ước định, phe ta cũng sẽ tuân thủ.
Tiền bối Tà tông thản nhiên nói.
Ý của lão rất rõ ràng, hiện tại thực lực hai phe khá cân bằng. Cho dù liều mạng triệt hạ được đối phương cũng phải gánh tổn thất vô cùng nghiêm trọng, giết địch một nghìn tự tổn tám trăm. Lão vui vẻ chấp nhận thế cân bằng này, điều kiện tiên quyết chính là Thánh tông làm việc, người Tiên phủ không được nhúng tay vào.
- Cũng được! Nếu đã như vậy, ta liền cấp mặt mũi cho ngươi lần này. Bất quá sau chuyện của Mặc gia, tất cả nên dừng tại đây, ta không hi vọng xuất hiện thêm người khác đánh vỡ thế cân bằng này.
- Sẽ không! Sau chuyện của Mặc gia, ta nghĩ không người nào nguyện ý đánh vỡ thế cân bằng này!
Tiền bối Tà tông thản nhiên nói.
- Như vậy rất tốt!
Hai người trao đổi cũng không có che dấu, ý tứ biểu lộ của hai người khiến cho người Mặc gia biến sắc. Kể cả lão tổ tông Mặc gia, toàn bộ người Mặc gia sắc mặt biến thành trắng bệch. Tiên phủ vứt bỏ bọn hắn, bọn hắn chạy trời không khỏi nắng.
Lão tổ tông Mặc gia há miệng muốn nói điều gì, nhưng không thốt lên được lời này. Giống như tiền bối Tà tông đã nói tất cả đều vị lợi ích mà thôi. Tà tông đã bày tỏ thái độ phải diệt Mặc gia cho bằng được, đương nhiên Tiên phủ không thể vì Mặc gia mà toàn lực khai chiến cùng Tà tông.
- Nếu như Liễu Nhiên đã đạt đến cảnh giới này, hi vọng Tà tông các ngươi cũng ước thúc hắn một chút.
Hiển nhiên đối với Liễu Nhiên, Tiên Đế vô cùng cố kỵ, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở. Nhưng mà hắn vừa nói xong, Liễu Nhiên liền hừ một tiếng nói.
- Ước thúc bản Đế? Có lẽ khiến cho sư thúc tổ thất vọng rồi. Kể từ ngày hôm nay, hiệp nghị bản Đế ký năm đó chính thức hết hiệu lực!
Lời vừa dứt, hai vị trưởng lão lập tức biến sắc. Đồng thời hư không cũng chấn động, hiển nhiên hai vị cường giả Thánh cấp cũng không ngờ Liễu Nhiên sẽ nói ra những lời này. Hai người trầm mặc, Tiên Đế tiên phủ trầm giọng nói.
- Liễu Nhiên, ngươi đã đạt đến cảnh giới này, nên cố kỵ thân phận của mình.
Liễu Nhiên thản nhiên nói.
- Bản Đế có thân phận gì, trực tiếp nói thẳng ở chỗ này. Kẻ nào xuất thủ với đồ đệ của bản Đế, kẻ nào dám khi dễ người thân của bản Đế. Bản Đế sẽ tự mình ra tay, Thiên Phủ có thể vi phạm, Mặc gia có thể vi phạm, đương nhiên bản Đế cũng có thể.
Lời này khiến cho sắc mặt vị Á Thánh Tiên phủ trở nên vô cùng khó coi.
- Một Thánh cấp nếu không được ước thúc. Căn bản không ai có thể ngăn cản hắn, giờ phút này hiển nhiên là Liễu Nhiên đã hoàn toàn không để ý đến hiệp nghị năm đó.
Bất quá nghĩ lại cũng đúng, năm đó Liễu Nhiên không có thực lực bị ép vào đường cùng, nhưng hiện tại hắn đã có thực lực, hắn còn tâm đến cái hiệp nghị kia sao? Nếu năm đó Liễu Nhiên đạt tới Thánh cấp có lẽ mọi chuyện đã khác.
- Ngươi yên tâm! So với đồ đệ bản Đế vẫn dễ nói chuyện hơn nhiều. Chỉ cần không chủ động trêu chọc bản Đế, đương nhiên bản Đế sẽ không ra tay!
Liễu Nhiên thản nhiên nói.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1297: Liễu Nhiên xuất thế
Chương 1297: Liễu Nhiên xuất thế