TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1357: Phủ nhận?

 
- Không biết Tà Đế có chuyện gì?
 
Bạch Phong chủ vung cánh tay lên, bất mãn nói. Nghệ Phong không chỉ đả thương rất nhiều đệ tự, hơn nữa còn dùng Liễu Nhiên uy hiếp hắn, hết lần này tới lần khác hắn phải chịu Nghệ Phong uy hiếp.
 
Nghệ Phong kéo Diệp Hi tới, thoáng liếc nhìn mọi người, lập tức nhàn nhạt nói:
 
- Các ngươi có thể ép bức muội muội của Bản Đế, Bản Đế làm chút chuyện tình này có đáng gì?
 
Bạch Phong chủ khẽ nhíu mày, lúc này mới để ý tới Diệp Hi. Nhìn đôi mắt Diệp Hi trong suốt nhạy bén, trong lòng hắn cả kinh quan sát Diệp Hi một hồi, trên mặt rạng ngời, đồng thời không kiềm chế được thở dài một hơi.
 
- Có lẽ Tà Đế hiểu lầm? Bách Trượng Phong ta lánh đời không xuống núi. Tại sao có thể chạy tới thế tục ép bức muội muội của ngươi?
 
Bạch Phong chủ không kiêu ngạo không siểm nịnh nói. Trong lòng thực sự nghi hoặc từ khi nào Nghệ Phong có thêm một muội muội, thầm nghĩ: Đây có thể chính là nữ nhân của hắn.
 
Nghệ Phong hừ lạnh nói:
 
- Bạch Phong chủ chắc chắn Bách Trượng Phong ngươi không ai xuống núi?
 
Bạch Phong chủ gật đầu đáp:
 
- Đương nhiên, Bách Trượng Phong ta luôn luôn lánh đời, bất cứ đệ tử nào xuống núi nhất định phải thông qua trưởng lão. Gần đây các trưởng lão cũng không nói có đệ tử xuống núi.
 
Nghệ Phong nhíu mày nói:
 
- Bách Trượng Phong thực sự không ai xuống núi?
 
Bạch Phong chủ quay về phía một lão giả nói:
 
- Bạch Đại, trưởng lão hội do ngươi quản lý. Trong mấy tháng gần đây, có đệ tử xuống núi sao?
 
Bạch Đại hỏi đám người Bạch Bạo, Bạch Áo lập tức lắc đầu nói:
 
- Phong chủ, gần một năm nay, người Bách Trượng Phong ta chưa từng xuống núi.
 
Nhãn thần Bạch Phong chủ trong nháy mắt trở nên âm trầm, quay đầu nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Tà Đế nghe rõ chứ?
 
Nghệ Phong quét mắt liếc nhìn mấy người, lập tức nhíu mày nói:
 
- Nếu như đệ tự Bách Trượng Phong không xuống núi, vậy Bản Đế xin lỗi chuyện tình vừa nãy. Bất quá, từ tục tĩu nói khi trước, nếu như Bách Trượng Phong muốn che giấu sự thực, cũng đừng trách Bản Đế thủ đoạn độc ác.
 
Sau khi Nghệ Phong nói xong, vung tay kéo Diệp Di chuẩn bị rời khỏi nơi này.
 
Nhưng câu nói của Nghệ Phong khiến Bạch Phong chủ biến sắc, lời lẽ lạnh lùng này nói cho hắn biết. Thanh niên trước mặt tuyệt đối không nói chơi, hơn nữa đối phương chắc chắn đủ thực lực gây phiền phức đối với Bách Trượng Phong.
 
- Chờ chút!
 
Bạch Phong chủ hô lớn. Cùng lúc Nghệ Phong dừng cước bộ, Bạch Phong chủ quay đầu nhìn về phía Bạch Đại hỏi:
 
- Thực sự không ai xuống núi?
 
Bạch Đại suy nghĩ một chút, nghiêm túc gật đầu nói:
 
- Không đệ tử nào xuống núi.
 
Lúc này Bạch Phong chủ mới thở dài một hơi, quay về phía Bạch Đại gật gật đầu, thế nhưng đang định chuẩn bị nói gì đó với Nghệ Phong, Bạch Đại đột nhiên nói:
 
- Phong chủ, thật ra có một người đã từng xuống núi. Lão bát bởi vì chạm đến bình cảnh, xuống núi tìm cơ hội, bất quá hắn không thể tạo lên chuyện tình ức hiếp người được?
 
Bạch Phong chủ biến sắc, lập tức nghĩ đến điều gì đó, quay về phía Diệp Hi. Suy nghĩ một chút càng cảm thấy chuyện này rất có khả năng xảy ra.
 
Nghệ Phong nghe câu này, hừ một tiếng:
 
- Bạch Phong chủ hãy gọi lão bát tới đây, xem phải hắn hay không? Khỏi nói Bản Đế trách oan ngươi.
 
Sắc mặt Bạch Phong chủ biến ảo bất định, lập tức quay về phía Bạch Áo nói:
 
- Ngươi đi mời lão bát tới đây.
 
Bạch Áo gật đầu, tuy rằng lão Bát đang bế quan, thế nhưng hiện tại rất có thể lão bát làm việc này. Nếu như chuyện này đối với người bình thường đương nhiên không việc gì, thậm chí hoàng thất cũng được. Thế nhưng đối đầu với thanh niên trước mặt, cần phải hành sự cẩn thận hành sự. Hắn có thể vì nữ nhân diệt Mặc gia, tại sao thể vì nữ nhân khác diệt Bách Trượng Phong?
 
Lão bát vô cùng nghi hoặc, không hiểu tại sao Phong chủ đích thân mời hắn tới. Bất quá rất nhanh theo Bạch Áo rốt cuộc đi tới khu vực đám người Nghệ Phong. Lão bát chạy tới giữa sân, khi nhìn thấy Diệp khuôn mặt hắn liền rạng ngời, quay về phía Diệp Hi nói:
 
- Rốt cuộc ngươi đã đồng ý?
 
Nghe câu này, mặc kệ Nghệ Phong hay đám người Bạch Phong chủ, sắc mặt đều âm trầm tới cực điểm. Lúc này lão bát mới phát hiện bầu không khí này có chút không thích hợp, đương nhiên ánh mắt hắn cũng không lưu lại thân thể Nghệ Phong lâu. Dáng vẻ Nghệ Phong vẫn không chút thay đổi.
 
Lão bát thấy Bạch Phong chủ gắt gao nhìn hắn, hắn nghi hoặc hỏi:
 
- Phong chủ, xảy ra chuyện gì?
 
Bạch Áo thấy sắc mặt Bạch Phong chủ biến đổi càng thêm khó coi, vội vàng kéo lão bát đến một chỗ nào đó, bắt đầu tỉ mỉ kể lại chuyện tình. Trải qua thời gian khá dài, lão bát mới trừng mắt nhìn về phía Nghệ Phong. Dù thế nào đi nữa hắn không nghĩ thiếu niên này chính là Tà Đế đương đại, cũng không ngờ đụng tới nữ nhân tại thế tục, cư nhiên có quan hệ với Tà Đế mật thiết như vậy.
 
Nếu như biết điểm ấy, cho dù hắn coi trọng Diệp Hi hơn nữa, cũng không dám hành động ngang tàng như vậy.
 
- Hừ!
 
Nghệ Phong hừ lạnh nói:
 
- Bạch Phong chủ nên lấy công đạo cho ta.
 
Sắc mặt Bạch Phong chủ biến đổi vô cùng khó coi, vừa mới nói không phải người Bạch Trượng Phong, hiện tại người ta đã bắt được thủ phạm. Chuyện này cần bàn cãi chính là đánh vào mặt hắn, Bạch Phong chủ hung hăng liếc mắt nhìn lão bát, nhưng biết không thể trách lão bát. Những người trong bọn họ, bất luận người nào nhìn thấy tiểu cô nương này, e là đều làm chuyện tình giống như lão bát. Nếu như nữ hài tử bình thường tại thế tục, ức hiếp thì ức hiếp, không phải chuyện gì quá lớn. Thế nhưng, nữ hài tử này quan hệ với Nghệ Phong không phải tầm thường, nên phải cân nhắc kỹ lưỡng.
 
- Bạch Phong chủ cần phải lấy lại công đạo cho ta.
 
Nghệ Phong hừ lạnh nói.
 
- Muội muội của Bản Đế bị ức hiếp, chuyện này đồn ra ngoài, thực sự có thể đánh bóng danh tiếng Bách Trượng Phong ngươi.
 
Nghe câu này, trên trán lão bát toát mồ hôi lạnh. Danh tiếng như vậy, bọn họ muốn sao? Muốn như vậy chẳng khác gì cái chết. Đừng nói Tà Tông đích thân xuất thủ, cho dù nghĩ tới người Tà Tông tìm bọn họ gây phiền phức, cũng đủ khiến bọn họ dở khóc dở cười.
 
- Chuyện này do lão phu làm. Lão phu nguyện ý chịu tội.
 
Lão bát cắn răng, bước lên phía trước một bước nói. Hắn thật không ngờ bởi vì chính mình mà liên lụy đến Bách Trượng Phong.
 
- Lão bát! Lui xuống!
 
Bạch Phong chủ quát lão bát, tiếp đến quay về phía Nghệ Phong nói:
 
- Lần này Bách Trượng Phong ta sai rồi, bất quá chuyện này thực sự có nguyên nhân. Hi vọng Tà Đế dựa vào điểm ấy mà bỏ qua.
 
- Nguyên nhân gì?
 
Nghệ Phong suy nghĩ gảy gảy ngón tay, nhìn Bạch Phong chủ tùy ý nói.
 
- Tiểu cô nương bên cạnh ngươi, đối với Bách Trượng Phong ta có tác dụng đặc biệt. Cho nên lão bát mới có thể tạo lên chuyện tình quá mức như vậy.
 
Bạch Phong suy nghĩ một chút, thực tâm nói với Nghệ Phong.
 
- Tác dụng đặc biệt?
 
Nghệ Phong cười nhạt không thôi:
 
- Ngươi hãy nói Bản Đế biết, là tác dụng đặc biệt gì?
 
Bạch Phong chủ thấy Nghệ Phong lại lần nữa phẫn nộ, trong lòng không quá bất ngờ. Dù sao, muốn thu nhận người có vị trí đặc biệt trong lòng Nghệ Phong, Nghệ Phong phản ứng như vậy không có gì lấy làm lạ.
 
- Tà Đế đừng phẫn nộ, tuy rằng Bách Trượng Phong ta có ý lợi dụng nàng. Thế nhưng, đối với bản thân nàng mà nói, cũng nhận được điểm cực tốt. Điểm tốt này, không hề kém so với chúng ta đạt được. Nếu như Tà Đế bằng lòng, lão phụ đích thân thu nhận nàng làm đệ tử, tuyệt đối không khinh bạc nàng.
 
Bạch Phong chủ chằm chằm nhìn Nghệ Phong nói.
 

Đọc truyện chữ Full