TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1482: Mượn dao giết người

 
Vừa ra khỏi Tiên Cảnh, Nghệ Phong thu liễm toàn bộ khí tức, không sử dụng thân pháp mà chạy bằng hai chân như người bình thường. Tuy rằng tốc độ không nhanh, nhưng sẽ không khiến người khác chú ý.
 
Nghệ Phong không tin mình từ trong cấm địa của người ta ra, lấy hơn phân nửa đồ vật trong đó mà họ lại không có phản ứng gì. Nói không chừng Thánh cấp của Tiên Cảnh đang truy sát hắn.
 
Mặc dù Nghệ Phong có vài phần thực lực, nhưng muốn ngạnh kháng với Thánh cấp thì không khác gì tự đâm đầu vào chỗ chết.
 
Nghệ Phong không chạy về phía Tội Ác Chi Thành, bởi con đường đó chắc chắn rất thích hợp cho người của Tiên Cảnh mai phục.
 
Nghĩ như vậy, Nghệ Phong tùy ý chuyển về một hướng khác. Sau ba ngày đường, hắn đã tới một Truyền Tống Trận của một thành trì, truyền tống tới một nơi không biết trước.
 
Thông qua Truyền Tống Trận, trong lòng Nghệ Phong mới cảm thấy buông lỏng vài phần. Lúc này hắn đã cách Tiên Cảnh rất xa, cho dù đối phương có phái Thánh cấp tới, muốn tìm được mình cũng rất khó khăn.
 
Nghĩ đến điểm này, Nghệ Phong vui vẻ dị thường. Lần này tới Tiên Cảnh quả thật thu hoạch không ít nha.
 
Bất quá, vì để tạm thời an toàn, hắn phải suy tính bước tiếp theo thật kĩ. Trở về Tội Ác Chi Thành mười phần sẽ bị đối phương chặn lại, nhưng nếu không về thì với kiến thức nửa vời sẽ khó tiến vào Thánh cấp. Hơn nữa, quan trọng nhất là Tà Tông tiền bối đã nói với hắn khi nào đạt được Thiên Nhân Hợp Nhất thì trở về Thánh địa một chuyến.
 
- Được rồi, trước tiên cứ tránh một thời gian ngắn đã. Tiện thể học Tiên Thuật ngũ thức luôn.
 
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, rốt cục cũng hạ quyết định.
 

 
Thế nhưng, ngay khi Nghệ Phong đang cố gắng tu luyện thì toàn bộ võ giả của đại lục đang sôi trào. Trước đó, cơn sốt do tin tức cái chết của Nghệ Phong truyền đi còn chưa hạ xuống thì lúc này một sự kiện còn oanh động hơn. Nghệ Phong đã tập hợp đủ địa đồ để tiến vào Thánh cấp
 
Hơn nữa tin tức này còn do những võ giả tham gia giao lưu hội xác thực. Đúng là Nghệ Phong có tám phần của quyển da cừu có quan hệ tới việc tiến vào Thánh cấp.
 
Tin tức này khiến những tồn tại Quân cấp đỉnh phong, Á Thánh trên đại lục bắt đầu điên cuồng. Nguyên bản một đám bế quan trùng kích Thánh cấp, hiện tại lần lượt xuất quan tìm kiếm Nghệ Phong.
 
Thánh cấp! Đó là một danh xưng khiến máu huyết con người sôi trào, đặc biệt là các võ giả.
 
Những lão quái vật lánh đời không ra lúc này đều xuất quan. Cho dù danh xưng Tông chủ Tà Tông đương đại, có một chút lực uy hiếp nhất định, nhưng so với hấp dẫn của Thánh cấp, điều này không có ý nghĩ gì hết.
 
Đương nhiên tin tức đó cũng truyền đến Tội Ác Chi Thành, đám người Tần Y nghe thấy thì mừng rỡ không thôi. Nhưng trong lòng cũng cảm thấy lo lắng bởi võ giả toàn bộ đại lục đang tìm kiếm hắn nhiều không kể xiết. Những người đó đều muốn đánh chủ ý tới đồ vật trong tay Nghệ Phong, hắn có thể tránh khỏi hay không?
 
Trái ngược với cảm giác lo lắng của Tần Y, Liễu Nhiên bình tĩnh hơn rất nhiều, giống như hắn không lo lắng cho tình cảnh của Nghệ Phong. Mỗi ngày cùng Ngạo Tuyết chàng chàng thiếp thiếp, tùy ý chỉ điểm một chút cho võ giả ở Tội Ác Chi Thành.
 
Hành động của Liễu Nhiên lại càng khiến Tần Y lo lắng không thôi. Hiện giờ nàng chỉ còn cách tin tưởng Nghệ Phong, dù có muốn giúp cũng không biết hắn ở đâu.
 
Đương nhiên sau khi tiến vào Tội Ác Chi Thành, Tần Y đã gặp Điệp Vận Du cùng Tử Âm. Nhìn hai nữ nhân mà Nghệ Phong đã giận dữ vì hồng nhan, mặc dù trong lòng Tần Y có chút không thoải mái nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài. Biết không có cách nào khác cho nên nàng cũng không đối xử quá lạnh nhạt với Điệp Vận Du cùng Tử Âm.
 
Đặc biệt là Tử Âm tự coi mình là tình nhân của Nghệ Phong, nàng rất ít yêu cầu điều gì mà chỉ tận tâm quản lý Tội Ác Chi Thành cho Nghệ Phong. Điều này khiến Tần Y có hơi mất tự nhiên, tuy rằng nàng là nữ nhân đầu tiên của Nghệ Phong, nhưng Điệp Vận Du cùng Tử Âm lại là người luôn giúp đỡ hắn nhiều nhất, cho dù thời gian ở bên hắn không nhiều.
 
Nghĩ đến điểm này, mặc dù trong lòng Tần Y vẫn còn chút oán niệm, nhưng đối xử với Điệp Vận Du cùng Tử Âm lại rất tốt.
 
Điệp Vận Du cũng biết Tần Y là nữ nhân đã làm kinh diễm cả đế đô, nhưng nữ nhân như vậy lại bị Nghệ Phong lừa vào tay. Điều này khiến Điệp Vận Du có chút tức giận và bất bình, trong lòng chỉ muốn hảo hảo thu thập Nghệ Phong một phen.
 
Trước mặt Tần Y, Điệp Vận Du luôn cảm thấy áp lực, bởi khí tức chí cao vô thượng phát ra một cách tự nhiên từ trên người nàng.
 
Bất quá, khi Tần Y không biểu hiện ghen tị với các nàng, tự nhiên cũng không muốn có những biểu hiện không tốt với Tần Y.
 
Còn Linh Nhi thì dị thường thích sự xuất hiện bất ngờ của Tần Y, cơ hồ mỗi ngày đều quấn quýt lấy nàng. Tần Y theo Liễu Nhiên đã lâu, cũng biết Nghệ Phong rất sủng ái Linh Nhi, yêu ai yêu cả đường đi, huống chi bản thân Linh Nhi đã rất đáng yêu, càng khiến Tần Y sủng ái nàng tới mức tận cùng. Bạn đang đọc truyện được copy tại
 
Bất quá, từ Linh Nhi, Tần Y lấy được một số tin tức Nghệ Phong có quan hệ không tồi với Trữ Huyên sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành. Tần Y thật sự hận tới mức chỉ muốn cắn hắn.
 
Hỗn đản này, thật đúng là hoa tâm tới cực điểm. Rốt cục hắn còn bao nhiêu tình nhân ở bên ngoài?
 

 
Nghệ Phong tự nhiên không biết chuyện Tần Y trở lại Tội Ác Chi Thành, cũng không biết cả đại lục đang điên cuồng tìm kiếm hắn. Hắn vẫn đang ở trong rừng sâu núi thẳm tu luyện Tiên Thuật ngũ thức.
 
Tuy rằng chỉ cần Tinh Bạo thiên hạ của hắn đã đủ dùng, nhưng tu luyện công pháp Tiên Cảnh vẫn làm cho hắn cảm giác thỏa mãn dị thường.
 
Sau khi cảm thấy tu luyện đã có một chút thành tựu, lúc này Nghệ Phong mới rời khỏi nơi đây.
 
Vừa ra khỏi thâm sơn, hắn đã bị một võ giả ngăn cản. Nghệ Phong nhíu mày nhìn đối phương hiển nhiên đối phương tới không có thiện ý, hắn nói:
 
- Cút ngay!
 
Võ giả ngăn cản Nghệ Phong cũng không vì câu nói của hắn mà rời đi, hắn lấy ra một tờ giấy từ trong giới chỉ ra, sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt của Nghệ Phong, lập tức mang theo vẻ mừng rỡ.
 
Mấy ngày rồi hắn cầm tờ giấy này đi hỏi thăm rất nhiều người nhưng không một ai biết Nghệ Phong đang ở đâu. Cuối cùng có một tên dong binh nói hình như có ấn tượng ở sâu trong núi. Trong lòng mang theo sự hi vọng mà tới, ai ngờ thật sự lại gặp Nghệ Phong ở đây.
 
Nghĩ đến đồ vật trong tay Nghệ Phong, ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng. Thánh cấp! Đây chính là Thánh cấp đó!
 
Nghệ Phong thấy ánh mắt buồn nôn của đối phương, trong lòng cảm thấy khó chịu, hắn hừ một tiếng rồi không để ý nữa, rảo bước đi về phía trước.
 
- Đứng lại, giao các mảnh da cừu ra đây.
 
Đối phương quát to.
 
- Quyển da cừu?
 
Nghệ Phong bật cười, chỉ vào đối phương nói:
 
- Ngươi nói là, ngươi muốn quyển da cừu của ta?
 
Đối phương hừ một tiếng nói:
 
- Giao ra đây, ta sẽ cho ngươi rời đi.
 
- Chỉ bằng ngươi? Nghệ Phong nói với giọng xem thường.
 
- Ngươi yên tâm, đồng bạn của ta rất nhanh có thể chạy đến. Ta biết rõ thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng song thủ khó địch nổi tứ quyền. Huống chi, ngươi chỉ tương đương với Cửu giai đỉnh phong mà thôi.
 
Tiên Cảnh vì muốn có nhiều người vây giết Nghệ Phong, vì thế không truyền ra tin tức Nghệ Phong dùng một chiêu đánh trọng thương Quân cấp đỉnh phong.
 

Đọc truyện chữ Full