Nghệ Phong cười cười ngăn cản Nguyệt Nghiên, nhìn Đế lão Tiên Cảnh nói :
- Lần trao đổi này, ngươi thoả mãn hay chưa?
Đế lão Tiên Cảnh không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn Nghệ Phong. Nghệ Phong biết rõ, điều này là ý tứ đối phương đồng ý.
Nhìn Nghệ Phong không ngừng bước ra trong hư không, Tần Y đi về phía trước kéo Nghệ Phong nói:
- Thật sự phải làm như vậy sao?
Nghệ Phong nhìn Tần Y nhoẻn miệng cười:
- Yên tâm đi. Chờ ta, lập tức sẽ tốt thôi.
Nhìn con mắt sáng ngời của Nghệ Phong, tựa hồ hết thảy đều không gì hơn cái này, khiến Tần Y không khỏi ngẩn người, nhưng chỉ có thể lui ra ngoài.
Thời điểm đi qua trước mặt Triệu lão, Triệu lão nhìn Nghệ Phong nói:
- Đáng giá sao?
- Có đáng giá hay không, trong lòng ta tự hiểu, ta cho rằng đáng giá, cho nên ta nguyện ý làm.
Nghệ Phong nhìn Triệu lão nói.
Triệu lão lắc đầu:
- Ta không hi vọng Thánh Tông mất thiếu Thánh chủ.
Nghệ Phong lắc đầu, nhìn Triệu lão nói:
- Từ nay về sau không còn thiếu Thánh chủ nữa.
Nói xong, Nghệ Phong rơi xuống hư không, tiến vào trung tâm hai quân, vô số ánh mắt nhìn Nghệ Phong.
Lúc này đã vào hoàng hôn, quang mang hoàng hôn bao trùm ở trên người Nghệ Phong, mang theo cô tịch hoang liêu, gió nhẹ thổi qua, không gian yên tĩnh có thể nghe tiếng gió nhẹ thổi.
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong vận chuyển điên cuồng, theo dưới đấu khí của Nghệ Phong vận chuyển, toàn bộ không gian triệt để bóp méo, dưới sự vặn vẹo này, trời chiều tựa hồ càng thêm ảm đạm.
Toàn bộ không gian, không ai phát ra một tiếng vang. Nhìn bóng người trong sân này, bất kể là Thánh Tông, hay là thế lực đối địch Tiên Cảnh, hiện tại đối với Nghệ Phong đều không có một tia địch ý. Một nam nhân có thể quỳ xuống trước con kiến hôi trong mắt, có thể vi nữ nhi cùng nữ nhân của mình hủy diệt hết thảy, bọn họ không thể có một tia địch ý.
Nhìn không gian không ngừng phát ra lực lượng, nguyên một đám võ giả Thánh Tông càng trở nên bi thiết, cảm giác toàn thân mất hết sức lực.
Mà Nguyệt Nghiên càng lệ rơi đầy mặt, nhìn năng lượng trong cơ thể Nghệ Phong phát ra, Nguyệt Nghiên tự nhiên biết rõ Nghệ Phong muốn tán công. Nguyệt Nghiên có một cỗ xúc động, một cỗ xúc động muốn tiến lên ôm lấy Nghệ Phong, khiến hắn đình chỉ xúc động. Bất quá, nàng cũng biết, cho dù nàng đi lên cũng vô ích.
Vì cái gì! Vì cái gì dù cho không thương hắn. Lúc này trong lòng lại lo lắng vì hắn?
Triệu lão nhìn trong hư không phát ra từng đạo năng lượng, hắn đồng dạng có chút bi thiết, đột nhiên cảm giác mình có phải là ép quá mức chăng. Có lẽ có thể tạm thời lui một bước, đến lúc đó lại chậm rãi khuyên Nghệ Phong trở về. Chỉ là, hiện tại hết thảy đều quá muộn.
Đạt tới cấp độ như Triệu lão, nguyên bản khống chế tâm tình vô cùng tốt. Nhưng mà lúc này nhìn không gian phát ra từng đạo năng lượng, hắn đồng dạng cảm giác một hồi bi thiết không tên tràn ngập trong lòng.
Một số võ giả thậm chí không đành lòng nghiêng đầu sang chỗ khác, nguyên bản võ giả chưa từng rơi lệ trong giết chóc, lúc này có một số võ giả tựa hồ bị lay động tâm tình, khóe mắt có dịch thể trong suốt thoát ra.
Nghệ Phong ở giữa sân, trong tay ấn kết không ngừng, theo Nghệ Phong kết ấn, trong cơ thể Nghệ Phong bay nhanh ra hai hạt châu, nhìn hai hạt châu vừa xuất hiện tạo thành thế giới chi lực này, một loạt Thánh Cấp kinh hãi nói:
- Pháp tắc chi nguyên?
Triệu lão đồng dạng có chút kinh ngạc, thật không ngờ Nghệ Phong rõ ràng có thể ngưng tụ pháp tắc chi nguyên ra bên ngoài cơ thể. Có thể thấy được, Nghệ Phong khống chế lực lượng đã đến tình trạng tinh diệu tới mức nào.
Mà trong lúc mọi người ở đây kinh ngạc không thôi, Nghệ Phong nhìn hai viên pháp tắc chi nguyên, khóe miệng mang theo một tia thê liệt vui vẻ, thủ ấn mạnh mẽ kết lại, đồng thời quát to:
- Phá...
Tiếng phá vừa rới xuống, hai viên pháp tắc chi nguyên hóa thành mảnh nhỏ rơi lả tả đầy trời, có thể thấy rõ được, mà cùng lúc đó lực lượng khủng bố bạo liệt, phát tán về bốn phía, lực lượng khủng bố này trong nháy đánh phá hơn một nghìn trượng không gian, uy thế khủng bố có thể nói diệt thiên.
Mọi người thấy tình cảnh trong sân, nguyên một đám cũng không bởi vì lực lượng này mà kinh ngạc, ngược lại là cúi đầu, tựa hồ mặc niệm đối với Nghệ Phong.
Những Thánh Cấp kia càng hạ xuống hư không, khom người nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy kính ý.
Pháp tắc chi nguyên, là lực lượng căn bản của Thánh Cấp, không có pháp tắc chi lực, thì không thể trở thành Thánh Cấp. Lúc này Nghệ Phong phá pháp tắc chi lực, sau này dù cho lực lượng hắn cường thịnh hơn nữa cũng không thể tiến vào Thánh Cấp.
Lúc này Nghệ Phong xem như triệt để phế bỏ. Pháp tắc chi lực bị phá? Hơn nữa điều này căn bản không có khả năng tụ tập lại một lần nữa.
Mà thời điểm Nghệ Phong phá vỡ pháp tắc chi lực, khóe miệng Nghệ Phong cũng phun ra một ngụm máu, cùng lúc đó, lực lượng trong cơ thể hắn giống như nước sông phá đê, nhanh chóng phát tán ra ngoài, năng lượng khủng bố bắn về bốn phía, tựa như hải dương lục địa.
Mà Nghệ Phong dưới loại tình huống này, ấn kết trong tay hắn càng điên cuồng, trong nháy mắt Nghệ Phong nâng kết ấn, Ngũ hành đại tuần hoàn trong cơ thể Nghệ Phong điên cuồng vận chuyển, nhưng mà thời điểm Ngũ hành đại tuần hoàn vận chuyển tới cực hạn, thủ ấn của Nghệ Phong mạnh mẽ qua một bên, theo Nghệ Phong biến đổi này, Ngũ hành đại tuần hoàn mạnh mẽ vặn vẹo, bị Nghệ Phong khống chế vận chuyển Ngũ hành nghịch tuần hoàn.
Nguyên bản là Ngũ hành đại tuần hoàn, chỉ là trong nháy mắt nghịch chuyển, hai lần nghịch chuyển cực hạn, kinh mạch Nghệ Phong có thể thừa nhận như thế nào. Dưới loại nghịch chuyển cực hạn này, kinh mạch Nghệ Phong bắt đầu răng rắc tan nát tung tóe, vô số kinh mạch trong cơ thể Nghệ Phong trong nháy mắt vỡ tan ra. Mà trên thân thể Nghệ Phong tuôn ra vô số huyết châu, khóe miệng không ngừng trào máu.
- Nghệ Phong!
Lúc này Triệu lão không nhịn được nói, thật không ngờ Nghệ Phong quyết tuyệt đến loại tình trạng này, rõ ràng không giữ lại cái gì của Tà Tông, chấn nát tất cả kinh mạch của mình.
Một lần kinh mạch bị nát này là bằng chứng Nghệ Phong thật sự phế bỏ, so với người thường cũng không bằng.
Mọi người thấy một màn như vậy, nguyên một đám cũng trầm mặc ở nơi đó, nhìn Nghệ Phong huyết nhuộm toàn thân, lần đầu tiên bọn họ phát hiện có người có thể hung ác đối với mình như thế.
Một Thánh Cấp tương đương với đại lão biến thành không bằng người thường, chênh lệch này là khủng bố bực nào?
Chỉ là, thời điểm bọn họ trầm mặc, Nghệ Phong lại hét lớn một tiếng.
Theo Nghệ Phong quát lớn một tiếng, hai viên năng lượng châu trong khí hải của Nghệ Phong liền bạo liệt ra, lực lượng khủng bố bắn mạnh về bốn phía, dưới lực lượng bắn mạnh này, mấy nghìn trượng trong không gian đã trở thành hắc động, tất cả đều bị xoắn nát hút vào.
Mọi người thấy một màn như vậy, nguyên một đám hoảng sợ nhìn vào không gian, bọn họ không cách nào tưởng tượng, đấu khí của Nghệ Phong lại nồng hậu đến loại tình trạng này.
Có thể tạo thành hắc động mấy nghìn trượng, đấu khí như vậy kinh khủng bực nào a?
Chỉ là, đây bất quá là bởi vì năng lượng châu của hắn tự bạo. Hiện tại bọn họ đã biết rõ, vì cái gì Nghệ Phong có thực lực ngũ giai lại có thực lực sánh ngang cấp bậc đại lão.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1603: Tán công
Chương 1603: Tán công