- Nghệ Phong ca ca!
Nàng đã trổ mã thành nữ nhân tuyệt mỹ mà xinh đẹp, nhìn Nghệ Phong mang theo ý kinh hỉ hô to, lách mình tới bên người Nghệ Phong, ôm cánh tay Nghệ Phong. Tựa như nữ hài bé nhỏ năm đó.
Nghệ Phong dùng tay sờ lên đầu Tình Nhi, có chút sủng ái nhìn Tình Nhi cười nói:
- Tại sao nàng lại ở nơi này?
Tình Nhi tự hào ngẩng đầu lên, nhìn Nghệ Phong nói:
- Ta tới trợ giúp Tần Y tỷ. Còn nữa, ta giới thiệu cho ca ca một người.
Nói xong, Tình Nhi kéo Nghệ Phong đi tới trước mặt một nam tử, Nghệ Phong thấy nam tử này, trong lòng vui vẻ nói:
- Tiền bối, ngài cũng tới.
Nam tử này chính là tàn ảnh lưu lại dưới đáy hồ Lạc Hà Cốc, đối với nam tử này Nghệ Phong đã nghe Thánh chủ nói qua. Thực lực của hắn đã đạt tới cửu giai đỉnh phong, tiềm lực đã đào móc đến mức tận cùng. Kỳ thật có thực lực vấn đỉnh Chí Tôn.
Chỉ có điều, muốn trở thành Chí Tôn không chỉ là thực lực đạt tới, còn phải đạt được quá nửa tất cả Chí Tôn đại lục thừa nhận, lúc này mới có thể vấn đỉnh Chí Tôn vị.
Bất quá, mặc dù nam tử này không có danh hào Chí Tôn, nhưng lại có thực lực Chí Tôn.
Nam tử này nhìn Nghệ Phong, đối với nhân tài mới xuất hiện này hắn cũng cực kỳ kinh ngạc, hắn nhìn Nghệ Phong nhẹ gật đầu, cười ha ha nói:
- Tình Nhi một mực quấn quít lấy ta muốn ta tới Tần gia trang làm khách, ta không thể không tới.
Nghệ Phong nghe được nam tử nói, khẽ cười cười, cũng không nói gì thêm. Hắn tự nhiên không cho rằng là nguyên nhân này. Thân phận và thực lực của hắn, nhất cử nhất động đều được cao tầng đại lục chú mắt nhìn, lúc trước tới Tần gia trang không sao, nhưng lúc này tới lại là một hàm nghĩa khác.
Cho dù nam tử này sủng ái Tình Nhi, thực không ngờ không sủng ái đến loại tình trạng này.
- Đa tạ tiền bối!
Nghệ Phong nhìn nam tử chắp tay đa tạ, lập tức nhìn Tình Nhi đang kéo tay mình cười nói:
- Cũng đa tạ nàng.
Tình Nhi phát ra tiếng cười linh hoạt nói:
- Nghệ Phong ca ca cám ơn ta cũng không dám nhận. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nghệ Phong cười ha ha, dùng tay xoa xoa tóc Tình Nhi lần nữa, cùng Tình Nhi, Yêu Ngọc ngồi ở bên cạnh Tần Y, lúc này mới có thời gian quay qua Tần Y nói:
- Ta tới rồi! Thật có lỗi, lần trước chuyện tình kinh mạch đứt đoạn là cho tỷ lo lắng. Bất quá, khi đó không có mười thành nắm chắc, cũng không dám tùy ý nói cho tỷ, sợ tỷ càng thêm thất vọng.
Tần Y nhìn Nghệ Phong nhoẻn miệng cười, nụ cười này làm điên đảo chúng sinh. Nàng lắc lắc đầu nói:
- Chỉ cần đệ tốt cái gì cũng tốt!
Tần Trấn nghe tiểu thư nói, tuy đã buông xuống, nhưng vẫn cảm thấy ghen ghét không thôi.
Lúc này Yêu Ngọc thi lễ với Tần Y một cái nói:
- Bái kiến đại tẩu.
Tần Y cười lắc lắc đầu nói:
- Thiếu Yêu chủ Yêu Tộc thi lễ, ta không tiếp nổi.
Yêu Ngọc lặng lẽ cười nói:
- Người khác đương nhiên không tiếp nổi, cho dù Chí Tôn cũng không dám. Bất quá đại tẩu thì khác, ta không thi lễ, phỏng chừng đại ca sẽ tìm một cơ hội ngược đãi ta.
Tần Y cười cười, cũng không nói chuyện phiếm cùng Yêu Ngọc. Nhìn Nghệ Phong nói:
- Thiên Nhất từng có ước chiến với đệ?
Nghệ Phong gật đầu cười cười nói:
- Có chuyện như vậy!
Tần Y gật đầu:
- Khó trách đối phương nói đợi ngươi đến rồi nói sau, những ngày này Thiên Phủ an tĩnh dị thường. Không giống phong cách của bọn hắn!
Nam tử Lạc Hà Cốc Lạc đột nhiên nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi có thể đối phó chuẩn Chí Tôn?
Nghệ Phong nhìn Lạc Thánh nói:
- Thử xem a. Cho dù không đánh lại, hắn cũng tuyệt đối chiếm không được tiện nghi. Lần trước giao thủ qua với hắn, bất quá chỉ rơi xuống hạ phong một chút, đến khi Yêu Thánh tiền bối chạy đến mới chấm dứt.
Lạc Thánh nói:
- Thiên Nhất là đệ nhất nhân dưới Thiên Thánh, ngươi phải cẩn thận một ít đối với hắn, người này âm hiểm mười phần. Năm đó giao thủ qua với ta, ta cũng thiếu chút ăn thiệt thòi từ hắn.
- Đa tạ tiền bối chỉ điểm!
Nghệ Phong gật đầu cười nói:
- Ta sợ hắn không đủ âm hiểm.
Lạc Thánh nghe được Nghệ Phong nói như vậy, khẽ cười cười, lại nhìn Tình Nhi, không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ hậu bối bảo bối của hắn biết rõ Nghệ Phong có nhiều nữ nhân như vậy, còn như thiêu thân lao đầu vào lửa. Bất quá, Lạc Thánh cũng không phải người dùng gậy đánh uyên ương, con cháu đều có phúc của con cháu, hắn cũng không muốn trông nom.
Đối với Nghệ Phong, hắn vẫn rất thưởng thức, chỉ là người này quá hoa tâm một chút.
- Tần Y! Nàng phái người hạ chiến thư cho Thiên Phủ, nói ba ngày sau, Tần gia trang chiến một trận với đối phương.
Nghệ Phong nhìn Tần Y nói.
Tần Y nhíu mày hỏi:
- Ngươi có nắm chắc hay không, dù sao đối với phương là một chuẩn Chí Tôn, thực lực bực này coi như là ta cũng không chiến nổi. Trừ khi kích phát tinh đan.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Đối phương đã chờ ta, ta cũng không có khả năng trốn tránh. Tỷ cứ dựa theo của ta đi làm đi. Không có việc gì.
Tần Y nghe Nghệ Phong nói như vậy, mới nhẹ gật đầu với Tần Trấn, Tần Trấn lập tức đứng dậy bắt tay vào làm an bài.
Đã hạ quyết định, Tần Y cảm thấy hội tụ những người này bàn bạc đã không có ý nghĩa, nàng nhìn mọi người nói:
- Đều xuống dưới an bài, ba ngày sau tử chiến một trận.
Sau khi mọi người lục tục rời khỏi, Lạc Thánh đột nhiên không giải thích được nói một câu:
- Ngươi cam lòng buông bỏ vị trí thiếu Thánh chủ.
Nghệ Phong cười nói:
- Có buông bỏ hay không buông bỏ đều như nhau, tình thế lúc này không phải đã giải thích hay sao? Chuyện lúc trước, không thể khiến Thánh Tông quá mất mặt mũi, dù sao cũng phải cho bọn hắn một cái công đạo.
Lạc Thánh nghe được Nghệ Phong nói, cười ha ha, nhìn Nghệ Phong giơ ngón tay cái lên nói:
- Tiểu tử ngươi làm rất tốt!
Nói xong, Lạc Thánh rời khỏi phòng.
Mặc dù hai người không nói thẳng ra lời muốn nói, nhưng ý tứ trong chuyện này, người đang ngồi ai cũng nghe được.
Nghệ Phong nhìn Tình Nhi bên cạnh nói:
- Có phải Thánh chủ đi Lạc Hà Cốc các muội rồi không?
Tình Nhi gật đầu nói:
- Thời điểm Thiên Phủ ra tay đối với Tần gia trang, Thánh chủ đã đi tới. Chuyện này ta cùng gia gia biết rõ.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng, nhìn Tần Y nhún nhún vai.
Tần Y cười nói:
- Như vậy cũng tốt, tối thiểu có Lạc Thánh ở đây, cho dù đối phương liều mạng ra tay cũng có người chống đở được.
Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi nói:
- Ừ! Như thế, ta thực muốn nhìn cấp bậc Chí Tôn chiến đấu như rốt cuộc là như thế nào. Nhìn xem ta và bọn họ kém nhau bao xa.
Tần Y cười nói:
- Có cơ hội, ta tin tưởng đệ có thể đạt tới cấp độ của bọn họ.
Nghệ Phong không trả lời, quay đầu nhìn Tình Nhi ở bên cạnh hắn, không nhịn được vuốt vuốt tóc Tình Nhi lần nữa nói:
- Đi thôi! Đi tiền tuyến nhìn xem, nếu ta không ra mặt, sợ là Thiên Nhất không an tâm. Hừ, hắn nhắm vào vật trên người ta, ta cũng rất muốn đồ vật trên người hắn.
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo âm trầm vui vẻ, lúc này tất nhiên phải giết đối phương, để Tru Tiên Kiếm trọn bộ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1624: Lạc Thánh
Chương 1624: Lạc Thánh