Cuối cùng cũng chờ được đến lúc cuộc gọi kết thúc, cô có thể ở riêng với Lục Minh, nhưng điện thoại trong túi xách cứ vang lên không ngừng. Cô bất đắc2dĩ nhìn anh, anh nhìn lại cô cười cười, gật đầu ý bảo cô nghe máy đi.Anh hận không thể khiến tất cả mọi người đều biết, Cảnh Y Nhân là vợ của4Lục Minh anh, là người phụ nữ mà anh quan tâm, và hy vọng cô nhận được sự chúc phúc của tất cả mọi người.Nhưng lúc Cảnh Y Nhân lấy điện thoại ra,3nhìn cái tên trên màn hình hiển thị, cả Lục Minh và cô đều đồng thời sầm mặt lại.Người gọi tới là La Mỹ Mỹ.“...” Cảnh Y Nhân dứt khoát ngắt máy.Vừa ngắt máy thì lại có cuộc gọi đến.Lại ngắt máy, lại gọi đến.Lục Minh nhíu mày, hờ hững mở miệng. “Nghe đi, xem cô ta định giở trò gì?”“...” Cảnh Y Nhân do dự hai giây mới ấn nút nhận điện thoại. Đầu bên kia truyền tới giọng nói yếu ớt, vô cùng đáng thương của La Mỹ Mỹ. “Y Nhân, sinh nhật cô à? Tôi lại không biết. Chúc cô sinh nhật vui vẻ!” “Ừm!” Cảnh Y Nhân thờ ơ “ùm” một tiếng. La Mỹ Mỹ ở đầu bên kia hình như hơi lúng túng, cô ta trầm mặc một lát rồi nói: “Ngày mai chúng ta cùng đi ăn cơm nhé, để chúc mừng.” “Để bỏ thuốc tôi lần nữa hả?” Cảnh Y Nhân lạnh lùng ngắt lời cô ta. “...” La Mỹ Mỹ ở đầu bên kia không nói gì nữa, sau đó1lập tức khóc rưng rức. “Y Nhân à, chuyện kia tôi cũng là người bị hại, tôi bị ép buộc, là chuyện bất đắc dĩ thôi! Tôi bị cô gái kia lừa, cô ta quả quyết sẽ không gây ảnh hưởng gì tới cô. Cô là bạn tốt nhất của tôi mà. Sau khi làm chuyện đó tôi hối hận lắm, cô cho tôi một cơ hội để chuộc lỗi có được không?”“Tôi muốn bù đắp chút gì đó cho lỗi lầm của mình. Xin cô đừng giận tôi nữa, bây giờ tôi chỉ có mỗi cô là bạn thôi. Chỉ vì chuyện kia, tôi bị Lục tổng gài bẫy, bị người ta đánh cho một trận, bị đuổi việc, lẽ nào như vậy còn chưa đủ hay sao?”Nghe thấy thế, Lục Minh cười vì một tiếng, nếu không phải cô ta tham lam thì ai thèm đánh cô ta? Lục Minh gài bẫy cô ta, nhưng cái hố này8là do cô ta tự nhảy vào. Nghe vậy, Cảnh Y Nhân giật mình, ngước mắt lên nhìn Lục Minh. Hóa ra vụ La Mỹ Mỹ bị người ta dạy dỗ mà cô tình cờ bắt gặp là do Lục Minh xả giận giúp cô. “...” Cảnh Y Nhân bị lừa một lần chắc chắn sẽ không rơi vào bẫy lần thứ hai. La Mỹ Mỹ là chỉ người vì tiền mà quên bạn thôi.Cắt đứt liên lạc đã lâu, vậy mà hôm nay đúng vào lúc Lục Minh tổ chức sinh nhật cho cô thì cô ta lại gọi tới. Chẳng phải là do cô ta thấy Lục Minh ra tay hào phóng quá nên kinh ngạc, mới tìm cách nịnh bợ tạo mối quan hệ hay sao. Bất kể cô ta thật lòng hay giả dối, loại người như La Mỹ Mỹ cũng không nên kết thân. Cảnh Y Nhân thản nhiên trả lời: “Mấy ngày tới tôi8không rảnh đâu.”“Vậy thì một hôm nào đó...”“Thứ sáu tuần sau được không? Tôi mời cô đến một nhà hàng cơm tây cao cấp.”“Nói sau đi!” Cảnh Y Nhân đáp qua loa rồi lập tức ngắt máy. Sau đó cô quên béng chuyện này. Cô ngước mắt lên nhìn Lục Minh, anh nhìn cô cười rồi lại kéo tay cô tiếp tục đi về phía trước.Hai người chậm rãi tản bộ hơn một tiếng đồng hồ, nhưng đối với cả hai, thời gian trôi qua quá đỗi nhanh chóng.Tài xế riêng của tổng thống lái xe đến. Bọn họ đều biết là nên quay về, nhưng vẫn cứ lưu luyến mãi không thôi. Quà sinh nhật Lục Minh tặng cô, Cảnh Y Nhân hận không thể nhìn thêm mấy lần nữa. Cô ghi nhớ kỹ khung cảnh này trong lòng, cố gắng thu hết toàn bộ cảnh tượng vào tầm mắt rồi mới chui vào trong xe. Lục Minh và2Cảnh Y Nhân cùng trở lại Nhà Vàng. Tối hôm nay, Lục Minh không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Anh đã sắp đặt sẵn mọi thứ ở nhà từ trước, để bọn họ có một buổi tối lãng mạn nhất, nhưng rồi lại phải trải qua ở Nhà Vàng.Ở Nhà Vàng.Lục Minh vẫn ở bên Cảnh Y Nhân cho tới khi cô chìm vào giấc ngủ...