*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3ốn muốn giải thích gì đó, cô cho rằng Nhạc Phong lại muốn sỉ nhục cổ bằng mọi cách Đúng vào lúc cơ thể cô cứng lại, thì đột nhiên Nhạc Phong đưa đôi tay ra ôm chầm lấy cô, dịu dàng và đầy mạnh mẽ. Không làm đau cô, nhưng vừa đủ để không cho cô chạy thoát Đôi môi mềm mại hôn nhẹ lên gáy của cô, rồi đến đôi vai nhỏ và cánh tay thon dài. Hơi thở nóng rực khiến cho Thượng Hảo Hảo rùng mình, lại ngỡ ngàng Cô tưởng rằng mình vẫn chưa tỉnh ngủ, vẫn còn đang nằm mơ Rốt cuộc đang làm gì? Nhạc Phong sao có thể đối xử với cô như vậy? “Dù gì ngủ một lần cũng là ngủ, ngủ hai lần cũng là ngủ, hay là ngủ thêm lần nữa đi!” “...”Nghe thấy tiếng nói lầm bầm của Nhạc Phong sau tai,2Thượng Hảo Hảo quay đầu lại mở to mắt, vẻ mặt không dám tin nhìn chằm chằm Nhạc Phong. Những câu nói này xuất phát từ miệng anh ấy sao? Thượng Hảo Hảo mới vừa xoay người, thì Nhạc Phong đã thuận thế để cô nằm thẳng ra rồi trở mình đè lên người cô “Tôi...” Thượng Hảo Hảo hết hồn tưởng rằng Nhạc Phong sẽ dùng cách này để sỉ nhục mình, liền mở miệng giải thích. Nhưng cô còn chưa kịp nói gì, thì hơi thở bá đạo của người đàn ông đã phả xuống, dịu dàng hôn lên đôi môi của cô. Thượng Hảo Hảo giật mình mở to mắt, nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú phóng to trước mặt Nhạc Phong uống say rồi sao? Sao lại có thể hôn cô dịu dàng như vậy? Đôi môi mềm mại của anh hôn lên đôi môi của cô, nhẹ nhàng7từng cái, đầu lưỡi nhẹ nhàng miêu tả hình dạng đôi môi của cô. Như dụ dỗ, quyến rũ mà nhẹ nhàng lừa cô mở miệng, đầu lưỡi dịu dàng cạy mở hàm răng của cô, quét qua từng tấc da thịt, hút cạn hơi bên trong phổi của cô. Thượng Hảo Hảo mở miệng thở hổn hển theo bản năng, nhưng lại bị Nhạc Phong hôn sâu hơn, triền miên hơn Thượng Hảo Hảo ngơ ngác nằm bất động, mặc Nhạc Phong hôn mình Lúc này cô có chút không phân biệt rõ ràng, rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là mơ? Ngay sau khi Thượng Hảo Hảo bị ăn khô hút cạn, thì cô ra sức véo mình một cái “Đau quá...” Thượng Hảo Hảo nhíu mày kêu lên. Không phải nằm mơ! Quả nhiên không phải là mơ, Nhạc Phong sao có thể đối với cô như vậy? Ngay lúc9Thượng Hảo Hảo đang hoài nghi, thì Nhạc Phong bỗng ôm lấy cô vào lòng Giọng nói lạnh lùng ghé vào tai, giải thích sự nghi ngờ của cô “Hôm nay không phải em ngủ với anh, mà là anh ngủ với em...” Nói xong Nhạc Phong hình như nghĩ ra điều gì, dừng lại hai giây rồi tiếp tục nói “Nói chính xác thì nên là mỗi một lần đều là anh ngủ với em!“. Cải lần đầu tiên của bọn họ chỉ là trong lòng anh không chấp nhận nổi nên mới bác bỏ mà thôi, một lần rồi lại một lần sỉ nhục, châm biếm có. Mỗi lần nghĩ lại, tối hôm đó tuy anh say rồi, nhưng biết có người hôn anh Hơn nữa anh cũng biết người đó là Thượng Hảo Hảo, chỉ vì say rượu nên mới không kiềm chế nổi mà làm thôi Lý do không kiềm chế5nổi là vì trong nội tâm muốn làm vậy “...” Thượng Hảo Hảo há mồm, mở to mắt, nhìn chằm chằm Nhạc Phong. Đây là có ý gì? Gì mà anh ngủ với cô? Mỗi lần đều là anh ngủ với cô?