*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3ô chẳng qua quá lo cho Đại Đâu Đâu, luôn thấy nhóc và những đứa trẻ bình thường không giống nhau, nhóc trưởng thành quá sớm Hiện giờ còn học nhảy lớp, giáo viên chủ nhiệm lớp Đại Đâu Đâu không chỉ một lần gọi điện cho cô, nói Đại Đâu Đâu lúc ở trường rất ít giao lưu với người khác Ngay cả lúc cô giáo nói chuyện với nhóc, nhóc thích để ý hay không thì tùy ý nhóc, muốn trả lời thì một tiếng, không muốn trả lời thì mặc kệ Nhưng ở nhà cô lại thấy con mình rất bình thường. Cảnh Y Nhân không nói gì nữa mà cúi đầu ăn cơm. “Tuần sau Nhạc Phong kết hôn rồi, em nhớ xin nghỉ với công ty nhé.” “Chúng ta đi bao lâu?” Cảnh Y Nhân ngẩn ra, hỏi “Từ trước2tới giờ em chưa tới nước T, vậy thì đi chơi một chút, khoảng một tháng.” “Một tháng sao?” Cảnh Y Nhân giật mình, há to miệng: “Con mới khai giảng mà đã đi cả một tháng, việc học của bọn trẻ...” “Bọn trẻ không đi, chỉ chúng ta đi thôi.” “..” Nghe vậy, Đại Đâu Đâu cũng không phản đối, Tiểu Đâu Đâu không vui, miệng nhỏ bĩu ra. Hôm sau, mới sáng sớm, Đại Đâu Đâu còn dậy sớm hơn bình thường một chút. Tiểu Đâu Đâu vẫn nằm trên giường, ôm gấu bông ngủ say sưa Đại Đâu Đâu đứng trước gương, mặc quần áo xong xuôi xong còn thắt nơ ở cổ, vuốt vuốt mái tóc đen bóng đang bị rối của mình Nhìn dáng vẻ như quý ông nhỏ tuổi của mình mà vô cùng thỏa mãn, xong7xuôi mới gọi Tiểu Đâu Đâu dây Tiểu Đâu Đâu bị Đại Đâu Đâu đánh thức, xoa đôi mắt đang kèm nhèm, mơ mơ màng màng nhìn anh trai đã mặc bộ quần áo chỉnh tề, tóc tai chải cẩn thận tỉ mỉ Bé giật mình, ngồi phắt dậy. “Anh hai, hôm nay chúng ta phải đi tham gia tiệc rượu với cha và mẹ sao?” “Không đi!“. “Vậy chúng ta phải đi gặp ông nội tổng thống ạ?” “Không!” “Cái này không phải, cái kia cũng không, thế anh mặc đẹp như thể làm gì?” Tiểu Đâu Đâu bĩu môi, vẻ mặt mờ mịt. “Không cần em quan tâm! “...” Tiểu Đâu Đâu bĩu môi, bò dậy khỏi giường Nhóc mới dậy, Đại Đâu Đâu dường như nhớ tới cái gì đã nói với Tiểu Đâu Đâu: “Ngày mai em tới phòng bên cạnh ngủ đi Giờ9chúng ta đã lớn rồi, anh trai em gái không thể ngủ cùng một phòng. Nghe vậy, Tiểu Đâu Đâu ấm ức, siết chặt gấu bông trong tay “Anh hại không thích Tiểu Đâu Đâu à?” “Chuyện này không liên quan tới việc thích hay không thích, em không hiểu sao? Con trai với con gái là khác nhau, chúng ta là anh trai và em gái nên phải ở tách ra.” Tiểu Đâu Đâu ngơ ngác lắc đầu “Bởi vì anh có “em trai nhỏ” còn em thì không có sao?” “...” Sao đã lớn rồi mà nhóc còn xoắn xuýt chuyện này chứ. Từ lúc hai tuổi, Tiểu Đâu Đâu đã gào khóc về vấn đề này với ma ma không biết bao nhiêu lần rồi. Đại Đâu Đâu mặc kệ bé “Nhanh dậy đi, phải đi học rồi. Lái xe của Đại Đâu5Đâu dưới sự thúc giục của nhóc, sáng sớm hôm nay đã đưa bọn họ tới bên dưới khu nhà nhỏ của nhà Lâm Tiểu Tiểu để đón cô bé. Chiếc xe sang vừa mới tới khu nhà thì đám bà có nhiều chuyện của khu nhà đều xúm lại xem náo nhiệt. “Ôi chao! Cái xe đẹp thế nào sao lại lái tới khu nhà cũ của chúng ta nhỉ? Hay là đi nhầm?” “Các bà xem, đứa bé con người đàn bà bị chồng bỏ kia đi ra kìa, là tới đón con bé đó sao?” “Nhà bọn họ làm bồ nhí à? Hay là mẹ con bé muốn tái giá? Chiếc xe này không phải người bình thường có thể mua được đâu.”