*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3��Trông đẹp lắm, người trẻ tuổi phải thế chứ.” Nói xong, Cảnh Triệt vươn một bàn tay to xoa nhẹ đỉnh đầu mềm mại của Quý Quân Tuyết “...” Nói cứ như anh ta già lắm vậy Quý Quân Tuyết đỏ mặt, cứ cảm thấy mỗi lần anh Cảnh Triệt sờ đầu cậu giống như sờ cún con vậy Ăn sáng xong, Cảnh Triệt giống như thường ngày, xách cặp công sở chuẩn bị đến công ty làm việc. Anh ta vừa mới đi đến huyền quan đổi giày, Quý Quân Tuyết đứng ở trước bàn ăn, vẻ mặt có chút do dự nhìn bóng dáng mạnh mẽ, cao ngất của anh ta, theo bản năng gọi nhỏ một tiếng “Anh cảnh Triệt!” “Ừ!” Cảnh Triệt theo bản năng quay đầu lại “Học kỳ này, em đã hết chương trình học rồi, em định tìm một công ty để đi thực tập.” Phí sinh hoạt của2cậu bây giờ đều là anh Cảnh Triệt cho, từ sau khi chị ấy chạy trốn, chị ấy chưa từng liên hệ với cậu lần nào. Cậu cũng lớn như vậy rồi, không thể cái gì cũng dựa vào anh Cảnh Triệt được. Dù sao Cảnh Triệt cũng không phải anh trai ruột của cậu, cứ ỷ lại anh ta như vậy thì cậu sẽ luôn băn khoăn. “Vậy đến công ty anh đi, đi công ty khác vất vả lắm.” “..”Quý Quân Tuyết đang muốn cự tuyệt thì Cảnh Triệt lại không cho cậu cơ hội mở miệng Anh ta thay giấy xong rồi bỏ lại một câu: “Anh sẽ nói với bộ phận Nhân sự, khi nào em tiện thì cứ trực tiếp qua công ty nhé.” Anh ta không quay đầu lại, cứ thế đi thẳng “...” Nhìn bóng dáng cô đơn của Cảnh Triệt biến mất khỏi cửa lớn, Quý Quân7Tuyết vô thức cắn môi. Quý Quân Tuyết từ nhỏ đã không có người thân nào, cùng chị gái lớn lên, ngoài chị ấy ra, chưa có ai chăm sóc quan tâm cậu nhiều giống như anh Cảnh Triệt cả Thời gian lâu dần, ngoài lúc cho cậu phí sinh hoạt mỗi tháng, hễ chị ấy thấy cậu là đều cảm thấy phiền, mỗi lần gặp nhau đều cho rằng cậu muốn đòi tiền Chưa bao giờ có ai đối xử tốt vô điều kiện với cậu giống như anh Cảnh Triệt. Mỗi khi chỉ cần tưởng tượng đến chuyện chị ấy đào hôn, phản bội anh cảnh Triệt, là không hiểu sao cậu lại thấy đau lòng cho anh ta... Cảnh Triệt ở công ty làm việc. Từ ba năm trước đây, Cảnh Đức Chính về hưu, tập đoàn Cảnh thị hoàn toàn được giao vào tay Cảnh Triệt. Bây giờ, công ty vật liệu xây9dựng Cảnh thị sau nhiều lần hợp tác với Lục thị, bây giờ cũng đã phát triển không ngừng, trở thành công ty lớn có sức ảnh hưởng nhất định tại thành phố S Ngay tại lúc Cảnh Triệt đang kết thúc cuộc họp buổi sáng, di động của anh ta đột nhiên vang lên, cuộc gọi đến từ trường học Cảnh Triệt lập tức đặt mọi công việc xuống, lái xe đến đại học của Quý Quân Tuyết một chuyến Lúc nhận được điện thoại, trường học đã nói cho Cảnh Triệt thế này “Phụ huynh của Quý Quân Tuyết phải không? Chúng tôi gọi từ trường học của em ấy, hôm nay Quý Quân Tuyết và bạn học xảy ra tranh chấp ở trường học, em ấy đánh bạn học bị thương, đánh gãy mũi bạn, phiền anh tới trường học một chuyến, xem nên giải quyết chuyện này như thế nào?”5“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt nhíu mày “Em ấy thế nào rồi?” “...” Giáo viên có vẻ khá kinh ngạc. Bình thường gặp phải tình huống này, không phải phụ huynh hẳn là nên không ngừng nói xin lỗi trước hay sao, tại sao câu đầu tiên của phụ huynh Quý Quân Tuyết lại hỏi Quý Quân Tuyết thế nào? “Em ấy không có vấn đề gì lớn.” “Được! Tôi sẽ lập tức đến đó ngay!”